Chương 95: Tên Kế Toán

CHƯƠNG 95: Tên kế toán

Trong một căn phòng có ánh vàng mờ nhạt tỏa ra từ bóng đèn vàng kế toán trưởng của công ty địa ốc Ba Bình bị trói vào ghế, đầu bị bịt kín bằng một túi vải mầu đen.

Một mùi hắc kinh khủng xộc lên mũi khiến hắn giật mình tỉnh dậy, chiếc túi được tháo bỏ hắn thấy một người đàn ông đang ngồi trước mặt, sau lưng có hai người tất cả đều bịt kín mặt.

Tên kế toán nhìn xung quanh một vòng rồi, cố giẫy giụa để thoát ra nhưng bất lực.Hắn ta nhìn về phía người ngồi đối diện hỏi.

“Các anh sao lại bắt cóc tôi. Các anh muốn gì?”

Lê Minh cúi người lại gần rồi nói với một giọng đều đều không cảm xúc.

“Anh Khánh! Chúng tôi cần anh cung cấp sổ sách kế toán quản trị nội bộ của công ty địa ốc Ba Bình.”

Khánh Kế Toán bật cười dù trong lòng vẫn rất sợ hãi nói.

“Thế thì các anh bắt nhầm người rồi, tôi lại tưởng các anh bắt cóc đòi tiền chuộc chứ? Tôi đâu có được cầm các sổ sách đó đâu? Tất cả đều được để lại trong két sắt tại phòng Tổng giám đốc.”

“Anh sẽ tự biết cách lấy nó đúng không?” Lê Minh cười nhạt lạnh băng nói.

“Để làm gì? Tại sao tôi phải lấy nó?” Khánh Kế Toán nói.

“Vì tôi sẽ trả cho anh 500 ngàn đô để mua đống sổ sách kế toán đó, để làm chứng cứ chứng minh công ty địa ốc Ba Bình đã có hành vi trốn thuế và rửa tiền.” Lê Minh nhún vai nói.

“Tôi không thể lấy được.” Khánh Kế Toán cứng giọng.

“Thế thì anh không còn tác dụng với chúng tôi rồi?” Lê Minh sờ sờ cằm mỉm cười nhẹ.

Hùng Gấu lấy một can xăng tiến đến dốc vào người của Khánh Kế Toán. Hắn thấy mùi xăng xộc lên mũi liền hét lên.

“Các anh làm cái gì vậy? Đừng giết tôi? Tôi xin các anh đấy.”

Sau khi tưới xăng khắp người Khánh kế toán, Lê Minh lấy ra một cái zippo mở nắp “tách” một tiếng khô khốc vang lên, rút điều thuốc ra anh bật lửa châm hút một cách bình thản. Sau đó ra hiệu cho Hùng Gấu đưa một xấp ảnh cho Khánh Kế Toán xem rồi nói.

“Chắc anh nhận ra ảnh của vợ cùng hai đứa con của mình chứ?”

Khánh Kế Toán sợ hãi mặt xanh không còn giọt máu.

“Các anh muốn làm gì? Xin đừng làm hại vợ con tôi.”

“Nếu anh không hợp tác thì chúng tôi sẽ bắt cóc vợ con anh, rồi thiêu họ cho anh xem.” Lê Minh lạnh lùng nói giọng lạnh lẽo như từ hầm mộ chui lên.

“Xin các anh đừng động đến vợ con tôi. Tôi xin các anh.” Khánh Kế Toán van xin giọng như sắp khóc.

Lê Mình bật cái zippo lên, ngọn lửa bừng sáng rồi với thái độ lãnh đạm hỏi.

“Thế nào anh sẽ giúp chúng tôi lấy sổ sách kế toán chứ?”

“Được, tôi sẽ làm…… tôi sẽ làm việc đó.” Khánh Kế Toán siết chặt nắm đấm đến nổi gân xanh, hắn nói.

“Tôi cho anh ba ngày để làm việc này.” Lê Minh đóng nắp bật lửa lại nói. “Từ bây giờ chúng tôi sẽ theo dõi anh cùng gia đình anh, cho đến khi nào chúng tôi nhận được sổ sách kế toán quản trị nội bộ.”

“Các anh cần sổ sách kế toán đó làm gì? Nếu cảnh sát kinh tế nắm được sổ sách đó, tôi sẽ bị đi tù.” Khánh Kế Toán sợ hãi nói.

“Sau khi giao sổ sách kế toán cho chúng tôi xong, thì anh hãy đưa gia đình sang Canada định cư, lúc đó cảnh sát sẽ không làm gì được anh. Ngoài ra số tiền 500 ngàn đô sẽ giúp anh có thể đi sang nước ngoài dễ dàng.” Lê Minh dùng chiêu ân uy cùng lúc để đảm bảo Khánh Kế Toán sẽ thực hiện đúng yêu cầu mà không nửa đường sinh dị tâm.

“Được tôi sẽ làm.” Khánh Kế Toán nghiến chặt răng “Các anh phải giữ lời hứa đó?”

Lê Minh gật đầu xác nhận rồi cười hắc hắc nhỏ giọng.

“Nếu anh không làm đúng những gì chúng tôi yêu cầu, lúc đó anh sẽ không thừa nhận được hậu quả đâu.”

Khánh Kế Toán run rẩy, mồ hôi lạnh ướt đẫm lưng áo vội gật đầu nói. “Tôi sẽ liên hệ với các anh như thế nào?”

“Chúng tôi sẽ tự liên lạc với anh. Sau ba ngày nữa sẽ có người gặp anh để lấy sổ sách. Đừng hy vọng cảnh sát có thể bảo vệ được anh, bởi chúng tôi ở trong bóng tối cũng luôn theo mọi hoạt động của bên sở cảnh sát.”

Hùng Gấu cởi trói cho tên kế toán, trùm lại khăn bịt đầu rồi dẫn hắn đi ra ngoài. Đưa hắn lên một chiếc xe ô tô phóng ra một khu vực gần trung tâm, rồi thả hắn trên đường.

Một thời gian sau Công ty địa ốc Ba Bình gặp một sự cố lớn về pháp lý khi cảnh sát kinh tế vào cuộc điều tra, sau khi nhận được đơn tố cáo cùng sổ sách kế toán quản trị nội bộ của công ty.

Ngay lập tức công ty địa ốc Ba Bình bị Viện Kiểm Sát tống đạt tráp khởi tố vụ án về hành vi trốn thuế, rửa tiền. Cảnh sát đã tiến hành khám xét văn phòng công ty địa ốc Ba Bình đồng thời niêm phong lại toàn bộ tài sản.

Vụ việc vỡ lở các ngân hàng khi biết tin ,cũng đồng thời lập tức dừng mọi giao dịch, đóng tài khoản của công ty. Thành phố ra quyết định thu hồi quyền khai thác mảnh đất vàng giao cho đơn vị khác.

Công ty địa ốc Ba Bình đứng trước bờ vực phá sản khi Tổng giám đốc Vĩ Bình đã bỏ trốn. Cảnh sát đã phát lệnh truy nã Vĩ Bình trên toàn quốc.

Từ ngày Vĩ Bình bỏ trốn, Johnny đã bị Hưng Kiếm rủ rê tham gia vào các hoạt động buôn bán ma túy của hắn. Vốn dĩ Johnny là một kẻ ăn chơi sống hưởng thụ từ nhỏ, sau khi ba hắn phá sản để có tiền phục vụ cho các nhu cầu xa xỉ, cũng như thói quen ăn chơi trác táng của bản thân, Johnny bước vào con đường buôn bán ma túy.

Hưng Kiếm ngồi chễm chệ ở chính giữa, trên chiếc ghế sofa da bò nhập khẩu của Đức sang trọng, đối diện là Mark Nguyễn, phía bên kia là Johnny.

Hưng Kiếm lấy ra một bọc tiền lớn đưa cho Johnny rồi nói.

“Vụ vừa xong cậu làm rất tốt, đây là phần tiền công của cậu.”

“Cảm ơn chú.” Johnny cười vui vẻ cầm lấy tiền nói.

“Cậu có thông tin gì về ba cậu chưa?” Hưng Kiếm hỏi.

“Cháu vẫn chưa liên lạc được với ông ấy, chẳng biết bây giờ đang sống chết ở phương nào nữa.” Johnny lắc đầu chán nản nói.

Hưng Kiếm đảo mắt nhìn Mark Nguyễn rồi thở dài nói tiếp.

“Sự việc đã xảy ra rồi chúng ta đành phải chấp nhận thôi. Công ty địa ốc của ba cậu phá sản còn kéo theo toàn bộ số tiền mà tôi đầu tư vào cũng đều mất sạch, nên tôi phải tìm nguồn khác để kéo lại khoản đầu tư đã mất. Sắp tới tôi có một vụ giao dịch lớn, sẽ kiếm được rất nhiều tiền. Cậu sẽ tham gia chứ?”

“Cháu sẽ được bao nhiêu trong vụ này?”

“Nếu cậu tham gia vụ này tôi sẽ chia cho cậu 10% tương đương 200 ngàn đô.” Hưng Kiếm khẳng định nói.

“OK! Cháu tham gia.” Johnny ngẫm nghĩ rồi nói.

“Tôi sẽ liên lạc với cậu khi hàng đến.” Hưng Kiếm gật đầu hài lòng nói. “Cậu ngồi chơi với Mark, tôi phải đi có chút việc riêng cần xử lý.”

Nhìn Hưng Kiếm đi khuất sau cửa Johnny liền lao đến ôm lấy Mark Nguyễn kéo anh ta vào lòng hôn lấy, hôn để. Mark Nguyễn vội đẩy Johnny ra nói.

“Từ từ đã nào, ba em đã ra khỏi nhà đâu nhỡ ông ấy quay lại thì chết. Ông ấy không biết việc chúng ta yêu nhau đâu.”

“Ba em không biết em là gay hả?” Johnny chột dạ hỏi.

“Không! Em giấu kín việc này.” Mark Nguyễn lắc đầu quầy quậy.

“Anh vừa mới mua một căn chung cư cao cấp hay em chuyển đến ở với anh cho riêng tư.”

Mark Nguyễn liền mừng rỡ ôm lấy Johnny reo lên.

“Ôi thật tuyệt vời! Yêu anh nhất đấy!”