Chương 38: Phi Vụ Buôn Ma Tuý

Đi vào sân golf, Bình Xà dừng lại quan sát một vòng, rồi tiến tới chỗ một người đàn ông to béo trạc độ hơn 50 tuổi. Kiên Báo mặc một cái áo sơ mi cộc tay kiểu Hawai, quần sóc mầu trắng, đi đôi giầy Nike. Bên cạnh hắn là hai cô gái trẻ, xinh đẹp cao ráo ăn mặc hở hang thời trang, trên mặt trát son phấn dày cộm nhưng chỉ khoảng 22, 23 tuổi. Kiên Báo đặt một quả bóng golf vào vị trí đứng dạng hai chân ra đúng tư thế phát bóng, vung gậy lên vụt mạnh vào trái bóng golf.

Bình Xà rảo bước nhanh nhẹn tiến đến cúi đầu chào, rồi đứng sang một bên ngoan ngoãn chờ đợi.

Vút! Quả bóng bay đi một đoạn dài trên bãi cỏ rộng xanh mướt, lập bập nhảy lên vài lần rồi nằm im lìm.

Không quan tâm đến quả bóng, Kiên Báo đưa gậy sang cho một cô gái trẻ đứng bên cạnh cầm, sau đó quay sang vẫy Bình Xà lại gần, vừa đi thả bộ vừa nói chuyện.

“Hội trưởng bị ám sát, vụ này mày biết chưa?”.

“Em có nghe nói. Không biết băng nhóm nào dám ra tay ám sát hội trưởng?” Bình Xà khúm núm bên cạnh trả lời.

“Tao đang điều tra nhưng cách thức hành động của bọn này tao đoán là dân đâm thuê chém mướn, không phải là sát thủ chuyên nghiệp. Chiều nay tao có cuộc họp kín với Hội trưởng về các công việc sắp tới của hội.”

Kiên Báo nhìn quanh rồi nhỏ giọng. “Mày chuẩn bị cho vụ giao dịch thế nào rồi? Tuyệt đối không được để xảy ra sai sót?”

“Đại ca yên tâm, em đã sắp xếp xong rồi.” Bình Xà thấp giọng.

“Thằng Hoàng Ruồi số cũng đen đủi, làm việc không kín đáo nên mới bị Hội trưởng phát hiện. Mày đừng có đi vào vết xe đổ của nó hiểu chưa? Mày phải biết là lão hồ ly đó cực kỳ thính.”

“Dạ! Em sẽ hết sức cẩn thận.” Bình Xà gật gật đầu nói.

Kiên Báo ngửa cổ lên than thở. “Con mẹ nó! Tao phải công nhận cái món này lợi nhuận rất tốt, nên các băng nhóm khác đều phải nhúng vào cái món chết tiệt này. Tao cũng đã trả thêm phụ cấp cho mấy thằng bên dưới, khỏi dính vô đến ma túy nhưng xem ra vẫn vô ích. Ở cái xứ biển này, vũ trường, quán bar, gái gọi, dân chơi nhiều như ‘quân Nguyên’! Thử hỏi xem thằng dân chơi, gái nhảy nào không chơi ma túy? Chỉ cần có đứa đến rỉ tai tụi nó nói. Tao có nguồn hàng mày có vài chục triệu làm vốn không? Bỏ ra sẽ kiếm ngay gấp chục lần, quả nhiên là có vài trăm triệu thật, ngon ơ. Cho nên tụi nó ham bán lẻ đến nỗi vứt cả việc mà chạy theo, không cản nổi. Nhưng quy định của băng mình lại nghiêm cấm việc buôn ma túy, chúng ta qua mặt hội trưởng để làm là phải rất kín kẽ, nếu để hội trưởng biết được e rằng sẽ khó sống đó.”

“Dạ! Đại ca.” Bình Xà gật gù hưởng ứng. “Chúng ta phải đứng ra quản lý, không để bọn đàn em làm bừa vô kỷ luật được. Để chúng nó lấy hàng linh tinh của băng khác không bằng lấy hàng của chính chúng ta, như vậy vừa quản được quân lại có cả mớ tiền.”

“Đúng thế!” Kiên Báo vung tay hào hứng. “Hiện nay tiềm năng dồi dào của thị trường về các loại ma túy tổng hợp rất lớn, siêu lợi nhuận, lại nhanh chóng, chứ làm ăn như cũ thì kiếm tiền chậm lắm. Hai thằng Trung Bốn Ngón, Hùng Gấu bây giờ như đi tu, không khoái cái món này. Có hàng thì mày trực tiếp giao cho bọn đàn em, để tụi nó đi bán lẻ bên ngoài vũ trường, quán bar, đừng dính vô hai thằng đó. Chúng nó đang bán nhạc, bán rượu tại vũ trường, lợi nhuận rất tốt thì cứ để tụi nó tập trung làm.”

“Dạ, đúng vậy.”

“Mày tuyển được mấy thằng lính mới thế nào, có yên tâm được không?”. Kiên Báo lắc cổ duỗi tay kêu rắc một cái rồi hỏi.

Bình Xà hạ giọng. “Em tuyển được ba thằng mới đi tù về, đều có số má trước đây. Chỉ có điều mấy thằng này đều nghiện ma túy nặng, khi chơi thuốc chúng nó sẽ hành động khó kiểm soát.

“Mày phải kiểm soát chặt bọn chúng. Không được để bọn nó làm điều gì gây ảnh hưởng đến đại cục của chúng ta. Thằng nào có vấn đề là phải xử ngay.” Kiên Báo nhỏ giọng thì thầm dặn dò rồi dùng tay ra hiệu cắt cổ.

“Đại ca yên tâm. Em sẽ giám sát tụi nó chặt chẽ không để xảy ra điều gì bất lợi.”

“Về vụ giao dịch, tao sẽ báo cho mày chính xác thời gian và địa điểm giao hàng sau khi đã thống nhất được với bên kia. Mày chuẩn bị tất cả thật kỹ càng, không được để xảy ra bất cứ điều gì khiến bọn cớm đánh hơi được.”

“Em nhớ rồi đại ca.”

“Tốt lắm” Kiên Báo gật đầu vẻ hài lòng. “Mày là thằng làm việc cẩn thận nên tao rất yên tâm. Bây giờ mày đi lo việc đi, có tin gì mới tao sẽ báo sau.”

“Nếu không có việc gì nữa, em xin phép đi để xử lý công việc.”

“Được rồi, mày đi đi.”

Bình Xà quay người đi nhanh ra ngoài xe, trong khi Kiên Báo tiến đến ôm eo hai cô em trẻ đẹp với phong cách ăn mặc gợi cảm, cố tình để hở cả nửa bầu vú ra cho thiên hạ ngắm bộ ngực bơm silicon.

Cô tóc nhuộm vàng bá vai hôn lên má hắn nũng nịu. Kiên Báo xoa mông bật cười khả ố dâm dục. Cô tóc nhuộm tóc tím bên cạnh ôm lấy bụng Kiên Báo, cho tay luồn vào quần sóc của hắn sờ soạng cố kéo vuốt cho nó cương cứng lên dưới cái bụng bia to oành.

Hai cô em này thuộc dạng gái bao cao cấp, chuyên đi theo phục vụ những thằng lắm tiền rửng mỡ như Kiên Báo. Các cô em này đều thuộc chủng loại chuyên gia ‘đào mỏ’ siêu hạng. Các chuyên gia ‘đào mỏ’ khi đã tìm được ‘mỏ vàng’ của mình thì sẽ ra sức cày vét, cho đến khi ‘mỏ vàng’ thân tàn ma dại, sức cùng lực kiệt, tan gia bại sản, mới buông tay quay ngoắt 180 độ chuyển sang mỏ khác dồi dào hơn.

Thực ra Kiên Báo đều biết rõ ràng như vậy, nhưng tại sao các cô chuyên gia này vẫn có thể kiếm được tiền từ hắn?. Bởi vì muốn làm gái bao cao cấp phải có bí quyết riêng tùy theo từng người, ngoài việc yêu ngành yêu nghề biết cách chiều chuộng bất cứ khi nào ‘mỏ vàng’ yêu cầu, cũng thường xuyên sử dụng các chất ma túy như kẹo, ketamin, đá khô, cocain… để có thể bay lên những vì sao cùng với ‘mỏ vàng’, sẵn sàng đạt những khoái cảm tột bậc phiêu lãng.

--------------

Sáng sớm hôm nay, chiếc SUV Prado mầu đen chạy đến khu kho xưởng dừng lại ở giữa sân. Vẫn lối ăn mặc cũ, đeo một cái kính đen, Bình Xà nhanh chóng đi vào trong nhà. Hắn ngồi lên chiếc ghế sofa ở giữa căn phòng. Đám đàn em đứa đứng, đứa ngồi bao xung quanh.

Bình Xà nói giọng chỉ đạo. “Thằng Út mày chuẩn bị tất cả đồ đạc cho anh em, chiều nay chúng ta sẽ có cuộc giao dịch lớn với bọn Kundasai bên Campuchia. Giao dịch lần này thành công, sẽ là một bước thiết lập quan hệ đối tác với bọn Kundasai cho những chuyến hàng về sau. Nên phải hết sức thận trọng tránh để xảy ra bất cứ sai lầm nào. Hiểu chưa?”

“Vâng, thưa đại ca.”

“Đại ca có cần thêm người nữa không?” Thằng Út lên tiếng.

“Không cần nhiều người dễ hỏng việc.” Bình Xà lắc đầu đưa tay gạt đi. “Tao cần thiện chiến, trung thành chứ không cần đông.”

Dừng lại một chút để châm điếu thuốc hút. Bình Xà lấy ra một tấm bản đồ khu vực chỉ vào một vị trí được đánh dấu nói.

“Đây là vị trí chúng ta sẽ giao dịch với bọn Kundasai. Bọn phỉ này rất manh động, khó lường, nên tất cả anh em đều mang theo ‘hàng nóng’. Khi cần thiết chúng ta có thể sẽ phải sử dụng đến. Khu vực này rất vắng vẻ cần phải đề phòng bọn chúng chơi xấu, cướp tiền. Nên khi bọn Kundasai đến, tao với Thằng Út sẽ lên giao dịch còn bọn mày yểm trợ phía sau.”

Chỉ vào hai thằng đàn em Bình Xà nói tiếp .

“Hai thằng chúng mày sẽ đứng ở sau tao, sẵn sàng nổ súng khi có biến. Thằng Gà sẽ ngồi trên xe ô tô, nổ máy sẵn để chạy ngay. Còn bây giờ tất cả nghỉ ngơi ăn uống, đúng 13h trưa nay chúng ta sẽ khởi hành.”

Bọn đàn em gật đầu răm rắp tuân theo sự sắp xếp của Bình Xà.

“Để em xuống bếp chuẩn bị ít đồ ăn cho anh em.” Thằng Út nói.

Bình Xà ngả lưng ra ghế gật đầu, nhắm mắt thư giãn. Thằng Út nhanh nhẹn đi xuống bếp, hắn nhìn trước ngó sau một vòng, rồi đi thẳng vào phòng vệ sinh. Tiến đến chỗ bồn cầu mở nắp thùng chứa nước, lấy từ bên dưới một cái túi ny lông được bọc rất cẩn thận, bên trong có một cái điện thoại Nokia đen trắng. Bật máy lên hắn nhắn tin, đợi tin nhắn chuyển đi trong vài giây, hắn nhanh chóng xóa tin đã gửi, cất điện thoại vào túi ny lông bọc kín giấu vào chỗ cũ.