Chương 18: Hệ thống

{Chúc mừng Ký chủ! Đã kích hoạt hệ thống thành công}

{ hệ thống 0.1.1 nhặt thuộc tính, giúp ký chủ thăng tiến mở ra}

{Chúc mừng ký chủ! Nhặt được vật phẩm [trường sinh quyết] đầu tiên, giành được 20 điểm tích lũy, có muốn vào thương thành đổi quà? }

{ hệ thống 0.1.1 đã kích hoạt, tặng x1 túi quà sơ cấp, đưa vào ô chứa}

...

{phát hiện! Đèn Thần muốn dung hợp với ký chủ, có muốn dung hợp?}

{dung hợp cần tiêu tốn 1500(Mp)và 10(Hp)}

Từng tấm bảng dài đủ màu trong suốt chồng lên nhau trước mắt Tuấn Hùng, con mắt của hắn không thể nào nhìn thấy hết một lớp dài những tấm bảng kia.

Qua một lúc,Tuấn Hùng liền ‘ ấn’ vào từng cái bảng (đồng ý) tất cả.

{Ting! Tiêu hao 1500Mp(linh lực)và 10(Hp), bắt đầu dung hợp với Đèn Thần }

Lúc này, Đèn Thần tự động bay xuống ngang hông hắn , đầu vòi đèn chạm vào đầu khấc trên dương vật Tuấn Hùng , linh lực từ đầu khấc dương vật của hắn bắt đầu ngưng tụ phát ra một luồng khí thanh thuần, sau đó luồng khí màu xanh hoá thành một đám vụ bao trùm lấy Cây Đèn Thần.

Sau một khắc thời gian, cây Đèn Thần hấp thụ toàn bộ linh lực của hắn phát ra, hội tụ lại trên đỉnh đèn, một ngọn lửa hồng liền bốc lên hừng hực . Chỉ trong chốc lát , thần đèn đột nhiên run lên bần bật, biến nhỏ, nhỏ dần, rồi nhỏ dần cho đến khi đủ nhỏ chui tọt vào lỗ đen nơi đầu khấc dương vật .

‘xít’ ‘A’

Tuấn Hùng la lên thật to,từng đợt khoái cảm tê liệt từ tiểu đệ truyền lại, giống như có ngàn vạn cô gái đang xoa bóp phía dưới dương vật , nó cương cứng đến tột đỉnh, gần như muốn nổ toát tiểu đệ hắn thành ngàn vạn mảnh vụn . Dương vật phía dưới uốn éo đủ mọi hình dạng, nó chợt dài rồi phình to ra, tiếp đó những đường gân xanh trên thân dương vật tự động di chuyển lên xuống, sau đó kết nối lại thành một hình hoa văn con thần thú, nửa người nửa rồng, trên đầu mọc ra sừng linh dương, có cánh rồng,những đường hoa văn tỏa ra ánh sáng kim quang nhàn nhạt .

{nhận được! Công Pháp [Dục Luyện Bá Căn Quyết] (cấp bậc chưa biết) , ký chủ có muốn học? }

{nhận được! Hai khỏa (Nguyên Dương Hoàn), đã dung hợp}

{nhận được! Biến dị kim linh căn[hoàng kim sắc ] }

Tuấn Hùng bấy giờ đã nằm xụi lơ dưới nền nhà, hai chân dạng ra, hai tay vô lực nhúc nhích, một bộ dạng người sắp chết, thiếu sức sống. Chỉ có điều dương vật của hắn vẫn là chỏng chơ như trước, cứng ngắc tựa như một cây giáo đứng hiên ngang giữa đám quân sĩ lụi tàn.

Vừa mới đột phá luyện khí tầng một tích lũy chưa được 2000 Mp(linh lực) , thần đèn đã rút cạn gần hết linh lực và một ít máu của Tuấn Hùng, bởi vậy linh lực không còn đủ cộng với mất máu làm hắn không còn sức lực như lúc này.

-cha! Người sao vậy, tại con đòi muốn sao. Huhu.

Phạm Băng băng nhìn thấy cha chồng mình nằm xụi lơ cứ tưởng hắn không chịu nổi áp lực giao hoan mà dẫn đến thân tử mệnh vong. Nàng đau lòng không thôi,cầm dương vật Tuấn Hùng lắc qua lắc lại, sợ chỗ dựa cũng như chu cấp thỏa mãn cho mình không còn nữa.

Một màn trình diễn giữa đèn thần và dương vật của Tuấn Hùng xảy ra lúc nãy là nàng không có thể thấy, vì hệ thống đã che giấu từ lúc nàng hỏi Tuấn Hùng ‘sao nó giống như dương vật của cha vậy’. Hệ thống cũng chỉ vì một mình chủ nhân mà phục vụ, bởi vậy không một ai khác có thể biết được về nó ngoài chủ nhân.

-ta không sao! Đỡ ta lên giường rồi tính, mà nàng đừng có phá tiểu đệ của ta nữa, nó hư là nàng hết cái để sài đấy.

Hai mắt Tuấn Hùng đỏ lên, gần như phát khóc thốt ra.

Phạm Băng băng thấy hắn như vậy cảm thấy dễ thương,cười khúc khích không thôi, sau đó đỡ hắn tới bên giường đặt xuống, còn mình thì chen vào bên cạnh ôm hắn.

Cả hai kiệt sức ngủ đến sáng.

...

Cùng lúc đó, tại một nơi tuyệt địa được gọi là Hắc Vụ Lĩnh.

Trong sâu thẳm vực sâu, xuyên thấu qua màn sương hắc ám vài nghìn trượng, xuyên xuống vào một hang động đầy rêu phủ trên vách đá vòm hang, nước không ngừng rơi tí tách xuống từ những khối thạch nhũ phía trên.

Bên trong hang động, qua một khe hẹp lối vào, đang ngồi một người xếp bằng đả tọa.

Người ngồi là một thanh niên, ước chừng 18 tuổi, ngũ quan tựa như ngọc khắc , mày kiếm mắt to, sóng mũi cao thẳng, góc cạnh tinh mĩ. Nhưng có một vết sẹo từ sâu gáy kéo dài tới cổ họng làm mất đi vẻ tuấn tú hoàn mĩ của hắn. Thân mặc một bộ màu xanh đen, từ cơ thể liên tục tuôn ra những luồng khí màu đen. Trong luồng khí màu đen mơ hồ nhìn thấy nhiều thân ảnh máu me bê bết đang kêu gào, dãy dụa muốn thoát ra, nhìn vào cực kỳ ma quái.

Phía trên nước vẫn là giọt ‘tách ‘tách ‘ xuống, nhưng kỳ lạ một điều là nó không hề rơi xuống trên thân thanh niên.

Bất chợt thanh niên mở mắt, hai luồng màu đỏ yêu dị từ con ngươi của hắn bắn ra, môi nở một nụ cười tà dị, nói :

-một nghìn năm! Đã một nghìn năm rồi, Quỷ Linh Dương Đăng lại xuất hiện trên thế gian này.

-lần này ngươi phải thuộc về ta.

Thanh niên sau đó cất tiếng cười to, vang vọng khắp vách đá hang động. Làm cho thạch nhũ phía trên rung lắc dữ dội, từng khối, từng khối rơi xuống vỡ vụn.

Cứ như thế hắn cười như điên như dại, rung động toàn bộ hang đá, gần như muốn sụp đổ.

Thanh niên thần bí sở hữu vết sẹo trên cổ này là ai cũng không biết rõ, chỉ có thể khẳng định một điều là hắn đang tu luyện một môn công pháp hắc ám tà ác nào đó , trên thân mới tỏa ra luồng hắc khí như vậy.

...

Lời tác : thấy ae im quá, tác cũng nhát viết luôn, ae cmt cho tác có động lực nào.