Hệ thống cảnh báo khiến Tuấn Hùng có chút bất ngờ, thiệt không thể tin tên gian phu này lại là nửa người tu tiên, kế hoạch bắt long hôm nay có khi trở thành mình bị bắt, người ta thường nói là gậy ông đập lưng ông đúng không có sai.
-phải làm sao bây giờ.
Trong lòng hắn Miên man bất định nghĩ , đầu buổi chiều hắn với con dâu đã bàn tính kỹ, biết được tên Quách Hàn Long này là một võ giả cũng không tầm thường, muốn hạ dược được hắn là không dễ. Bèn lên kế hoạch dụ nhân mắc bẫy,hắn dùng một giọt dịch thủy Tiêu Khí Tán thường dùng phong bế kinh mạch của thích khách vào hoàng cung hành sát hoàng thượng, bôi lên ngân châm đưa cho Phạm Băng băng để mà đối phó Quách Hàn Long. Hai người đã tính toán kỹ lưỡng nhưng thật không ngờ tên này còn có dính dáng đến tu tiên.
-lão gia! Ngài làm sao vậy.
Phạm Băng băng thấy hắn mặt mày nhăn nhó, nghi hoặc hỏi.
Tuấn Hùng suy nghĩ nửa ngày cuối cùng cũng có một cái ý tưởng, hệ thống nhắc nhở làm hắn liền hiểu tác dụng dược lực Tiêu Khí Tán rất nhanh sẽ bị người này tiêu trừ. Nhưng mà hắn chỉ mới nửa người tu tiên thôi a! Chưa phải là người tu tiên, với những dược phẩm phàm nhân như này nhất định vẫn có tác dụng. Nghĩ vậy, hắn cười trong lòng :"con mẹ nó,một giọt không thể trụ lại ngươi thì ta cho cả bình, khuyến mãi 2 bình, coi ngươi còn sức giải dược không. Khà khà"
Suy nghĩ thì lâu nhưng thật ra chỉ xảy ra vài khắc thời gian, Tuấn Hùng quyết đoán lấy ra 2 bình Tiêu Khí Tán, rất nhanh đi đến Quách Hàn Long đang vô lực tựa vào bàn, một mặt hận thù nhìn chằm chằm vào hắn. Sau đó, một tay bóp quai hàm Quách Hàn Long, một tay búng chui miệng bình dược ra, đổ thẳng vào miệng hắn.
'ọc ọc'
-ngươiii.. ch.. taaa.. uống...
Quách Hàn Long ú ớ nói không ra lời, ánh mắt trợn tròn, gương mặt bắt đầu xuất hiện nổi sợ hãi, hắn sợ Tuấn Hùng muốn giết hắn, cho hắn uống thuốc độc mà chết trong thối rữa thân thể. Quách Hàn Long nghĩ lại, mấy tháng trước mình mới được một quyển sơ học tu tiên bốn tầng luyện khí từ Quách Hào cha hắn đưa, mà cái quyển sách này cũng là rất khó có, cha hắn Quách Hào vì một lần sang xâm lược lãnh thổ láng giềng mới tình cờ lấy được, cũng là vào sinh ra tử mới có được. Quách Hàn Long biết mong muốn cho con mình trở thành người tu tiên của Quách Hào như nào mãnh liệt, nhưng chưa có tu tiên thành tựu đã chôn mình ở đây . Hắn thật sự không cam tâm, nếu có thể quay lại hắn nhất định không vì một nữ nhân mà rơi vào tình trạng này một lần nào nữa. Rất tiếc trên thế gian này không có nếu a, Quách Hàn Long buông lỏng chịu chết.
-lão gia! Ngài đừng giết huynh ấy.
Phạm Băng băng thấy tình cảnh Tuấn Hùng nhồi nhét gì đó vào miệng Quách Hàn Long, tưởng là hắn muốn giết tên kia liền muốn ngăn chặn.
-hừ, nàng chưa bị phạt nặng thì chưa có biết mùi, còn nói giúp cho hắn,xong lần này ta sẽ cho nàng cả tháng nằm trên giường.
Tuấn Hùng nói xong cũng không để ý đến nàng, tiếp tục đổ hết nước trong bình mới thôi.
Cái chết của Quách Hàn Long đối với Phạm Băng băng không coi trọng là mấy , hắn chết cũng được không chết cũng xong, dẫu gì tình cảm của nàng đối với hắn không sâu đậm lắm, chỉ là trong ngày đông gió rét gặp được than sửi ấm thôi. Một cô nương mới lớn như nàng trải qua bị ép gã rồi nhiều thứ chuyện khác đến với NÀNG, khiến nàng cần một nơi để dựa dẫm và đầm bọc chăm sóc, Quách Hàn Long chỉ là đến đúng lúc nàng cần, nàng tạm chấp nhận mà đi theo hắn . Còn bây giờ? nàng đã tìm được nơi nương tựa cũng như thoải mái sống, như vậy cần gì một người như Quách Hàn Long?. Nhưng lúc này nàng sợ cái chết của Quách Hàn Long khiến Đường gia xảy ra chuyện ,nàng muốn ngăn cản Tuấn Hùng giết người không phải là vì lo lắng cho tên kia mà lo cho Tuấn Hùng.
-haha! Yên tâm, ta là sẽ không giết ngươi, không những vậy sắp tới đây sẽ giúp ngươi được sung sướng chưa từng có.
Tuấn Hùng cười tà mị, lấy ra trong ngực một cái bình đỏ chót, ghi 3 chữ Dâm Thiên Hoàn, mở nắp đổ ra một viên đỏ sẫm bằng ngón cái nhét vào miệng Quách Hàn Long.
Bên này, gương mặt xinh đẹp của Phạm Băng băng cũng giãn ra vì lo lắng, nhưng động tác tiếp theo của Tuấn Hùng làm nàng đỏ ửng khuôn mặt, biết hắn lại nghĩ ra trò xấu chơi Quách Hàn Long.
Tuấn Hùng cho hắn uống xong viên dược màu đỏ kia, dùng giây thừng chuẩn bị sẵn từ trước buộc toàn thân tên kia lại, ý định dược lực Dâm Thiên Hoàn chưa có phát tác mà đưa hắn đi chỗ đã định trước.
"Dâm Thiên Hoàn là một loại thuốc cấm chỉ dành những người bị liệt dương không cương được côn thịt, làm Dục Vọng ở nam giới bùng phát đến đỉnh điểm, như một thú đực động dục chạy loạn tìm con thú cái mà ấy ấy. Cho đến 7 ngày mới hết tác dụng, bởi vậy nó còn có tên gọi khác là BẢY NGÀY KHOÁI HOẠT .."
-Hắc hắc, ta mang tên này đi khoái hoạt, con dâu ở nhà chuẩn bị tinh thần chờ ta trở về xử phạt nàng.
Tuấn Hùng cười mười phần dâm đãng, sau đó vác Quách Hàn Long đỏ rực cả người đi ra ngoài. Không biết là do hệ thống trợ giúp hay là do vài ba thuốc bổ hắn tìm được giúp hắn trở nên khỏe mạnh, hắn bây giờ vác Quách Hàn Long tuy có chút chật vật một tí nhưng mà vác vẫn bình thường thoải mái .
Tuấn Hùng mang theo Quách Hàn Long đi ra cổng sau Đường gia, đi thẳng trong đêm tối qua hai ba cái nhà liền dừng lại. Vì hắn đã nghe được tiếng cầu nguyện của một người phụ nữ.
-cầu xin thần linh trên trời giúp cho Ngọc Nữ tôi tìm được một tấm chồng cao to đẹp trai. Cầu xin ơn trên.