Chương 990: Làm nội gián có cái gì không tốt

Bên trong không gian kì lạ được tạo bởi thánh khí Thiên Địa Tỏa, Đường Vũ chia không gian ra thành từng tầng một.

Anh chia thành vô số khu vực chiến đấu.

Loại bỏ những tên khó chơi và ưu tiên giải quyết những tên yếu hơn.

Toàn bộ thành phố Đại Đạo màu xám trắng tràn ngập dao động chiến đấu khủng bố. Ngoại trừ những đối thủ tương ứng trước mặt họ, hầu như không hề nhìn thấy được bóng dáng của những cường giả khác.

Bản thân Đường Vũ đã cởi bỏ lóp ngụy trang, anh nắm thánh khí Thiên Địa Tỏa, ánh mắt tập trung vào bóng đen như mực ở trước mặt mình.

Anh giơ ngón tay cái lên, “ Cám ơn hiệp sĩ đã cõng nồi.”

Khuôn mặt Ma Ảnh trở nên đen thui…À, hắn vốn chỉ là một màu đen thuần khiết, không thể nào nhìn ra vui mừng hay tức giận, Đường Vũ nghĩ hắn đang rất vui.

Lừa đảo những cường giả của liên bang Thất Diệu, thiêu đốt bản nguyên cũng khiến cho hai tên Siêu Phàm cấp ba yếu đi. Điều đó không khiến anh vui sao?

“ Hưu…”

Trong lúc nói chuyện, một bóng đen khác đã xuất hiện ở phía sau lưng anh, cho đến khi con dao găm đâm vào không gian, mới vang lên tiếng kêu rít.

Đường Vũ không hề nhúc nhích, những sợi xích của Thiên Địa Tỏa trong tay liền quấn lại. Con dao găm thần binh va chạm với sợi xích bắn ra những tia lửa.

Vô số bóng đen từ bốn phương tám hướng đánh tới và những sợi xích giống như bầy rắn đan xen lại thành một lớp phòng ngự không có kẽ hở.

“ Trình độ không gian của ngươi cũng cao thật đấy.”

Sau vài lần chiến đấu, Ma Ảnh mới phát hiện Đường Vũ sử dụng lực lượng không gian. Cho dừ sợi dây xích của Thánh Khí có mạnh tới cỡ nào cũng không thể nào ngăn cản hắn vượt qua không gian để giết người…Đó cũng không phải là một món Thánh Khí phòng thủ.

Ma Ảnh đã hiểu được, đối mặt với một đối thủ hiểu được không gian, hắn thông thể nào thắng được.

Ngay lập tức, hắn liền lưu lại một phân thân năng lượng ngay tại chỗ. Toàn bộ thân thể liền bay về phía bên kia của sương mù màu xám.

Không gian hơi yếu. Lần này, hắn nhất định không có nhìn nhầm.

Con dao găm đã xé mở không gian và hắn có thể nhìn thấy những cường giả khác đang chiến đấu.

Hắn liền lao ra ngoài.

Từ phía bên kia của sương mù màu xám, hắn liền trở lại không gian nhỏ mà Đường Vũ đang ở chỗ đó.

“ Ta đâu nói cho ngươi đi đâu.”

Trình độ không gian của Ma Ảnh kém hơn hắn rất nhiều. Tuy nhiên, ở phương diện cảm thụ không gian thì vô cùng ưu tú.

Nếu anh không can thiệp vào việc phán đoán không gian của Thánh Khí, Ma Ảnh cũng không có khả năng phá vỡ kết giới không gian…Đó chính là kết giới của Thánh Khí.

Vô số không gian bị chia cắt cũng không thể nào ngăn cản được Ma Ảnh. Chỉ có lãnh chúa Đường tự thân ra tay mới để cho Ma Ảnh ngồi xuống tán gẫu và uống trà.

“ Làm nội gián có cái gì không tốt, hết ba năm lại ba năm rồi thêm ba năm nữa. Nói không chừng ngươi sẽ trở thành lão đại.”

Một tầng không gian khác.

Bốn phía xung quanh của trưởng lão Hồng Diệu đều tràn ngập các luồng khí màu xám. Hắn có phun ra bao nhiêu Nguyên Lực ngưng tụ, cũng chỉ có thể xua tan một ít xương sám. Sau một thời gian, sương mù xám lại một lần nữa hội tụ.

Bất kể hắn có di chuyển theo hướng nào, dường như không hề có điểm kết thúc.

“ Chúng ta đã bị mắc kẹt, giống như những gì mà tên nội gián kia nói, đó chính là sức mạnh không gian.”

Toàn bộ Sơn Hải đại thế giới, có rất ít người có thể sử dụng lực lượng không gian. Thậm chí, không một ai có thể chạm tới cánh cửa Pháp Tắc.

Ngưu Đồ cũng bị mắc kẹt trong cùng một tầng không gian, hắn trơ mắt nhìn qua.

“ Không tốt!” vầng hào quang trên người trưởng lão Hồng Diệu đột nhiên thay đổi, “ Có một Siêu Phàm cấp ba đã mất mạng.”

Cái chết đó giống như một sự khởi đầu.

Bọn họ có thể miễn cưỡng cảm nhận được khí tức của Siêu Phàm cấp ba. Một trong số đó, khí tức bị giảm xuống tận đáy và liên tiếp biến mất.

“ Đại Đạo Tông không hề có bảo vật như nước thần ăn mòn, làm sao có thể để cho Siêu Phàm cấp ba bên phía chúng ta trong thời gian ngắn chết đi?!!”

Trưởng Lão Hồng Diệu hơi sốt ruột nói ra.

Những tên Siêu Phàm cấp ba đó yếu đến đâu cũng đều bên phía liên bang Thất Diệu bọn họ.

Ngưu Đồ cũng sốt ruột, hắn biết rất rõ, mình ở bên phe đối lập với Đại Đạo Tông. Sau khi liên bang Thất Diệu thất bại thì tới hắn cũng sẽ nằm xuống.

Hắn cẩn thận lấy ra chiếc rìu thần binh cấp hai ra. Nguyên Lực điên cuồng tràn vào bên trong chiếc rìu và đánh ra một đòn.

Bùm!

Ầm ầm!

Tựa như một đòn giáng xuống thiên địa, khí tức màu xám vô tận ở trước mặt hắn bị một rìu liền biến mất đi một mảnh. Một lúc sau cũng không còn bao nhiêu luồng khí máu xám để bổ sung lại.

Con trâu ngốc này mạnh đến vậy sao?

Trưởng lão Hồng Diệu cảm thấy khiếp sợ, hắn thấy Ngưu Đồ dừng lại, “ Tại sao bạn không tiếp tục nữa? Tôi cảm thấy anh có thể chia đôi không gian này ra làm hai.”

Ngưu Đồ một hồi lâu mới mở miệng nói, “ Nếu ta bổ thêm vài rìu nữa thì ta cũng tiêu luôn.”

Chiếc rìu thần binh cấp hai lưu chuyển ánh sáng hơi ảm đạm. Lúc này, nó không thể nào chống đỡ nổi Nguyên Lực khổng lồ mà Ngưu Đồ rót vào. Bề mặt chiếc rìu có một số vết nứt nhỏ, đang chậm chạp chữa trị lại…Thanh thần binh rìu này tuổi thọ cũng đã đến giới hạn.

“ Ngươi không có thần binh cấp ba sao? Cho dù đó không phải rìu thì so với thần binh cấp hai mạnh hơn nha!”

“ Ta…Khục, tôi không có.”