Chương 971: Không hề biết gì cả

Két.

Cánh cửa lớn khép kín mở ra.

Lang Diệc ngẩng đầu, hai mắt đỏ thẫm dưới lớp lông bù xù trông giống như một tên quỷ dữ.

“ Thổ dân như các ngươi, làm sao biết được sự vĩ đại của chúa tể.”

“ Ngay cả Siêu Phàm cấp ba cũng chỉ là một đám gà mờ, chưa bao giờ nhìn thấy thế giới rộng lớn mà thôi.”

Lang Diệc luôn cảm giác mình ưu việt.

Kể từ khi đầu nhập vào vị đại nhân của bộ tộc Tâm Ma kia, hắn mới biết được sự rộng lớn của thế giới như thế nào. Sơn Hải đại thế giới tuy rộng lớn, nhưng nó cũng chỉ là một hạt cát nhỏ ở trong vô tận thế giới. Ngay cả thế lực hàng đầu của Sơn Hải đại thế giới, cả đời bọn họ cũng chỉ bị giam giữ ở trong thế giới nhỏ bé này. Bản thân hắn đã đi qua biết bao nhiêu thế giới.

Hắn thậm chí còn phá hủy không biết bao nhiêu hành tinh bằng chính đôi tay của mình.

Nếu như không phải nhiệm vụ lần trước, tại thời điểm sắp thành công lại gặp phải những tên nhân loại kia. Hắn có lẽ sẽ được chúa tể vĩ đại ban thưởng…

Nghĩ đến những tên nhân loại mặc áo choàng đen kia, Lang Diệc nghiến răng, lại cảm thấy sợ hãi.

Mấy chục năm trước ở lục địa Aino, tất cả mọi thứ đều diễn ra suôn sẻ. Bọn họ không gặp nhiều sự chống cự. Ngay cả Siêu Phàm cấp hai của lục địa Aino, trước mặt họ cũng không thể nào chịu nổi một đòn.

Tuy nhiên, đám nhân loại áo đen đó thì khác.

Siêu Phàm có thể đấu ngang tay với bọn họ, vừa mới đột phá Siêu Phàm cấp hai liền có thể lấy 1 vs 3. Thậm chí, tên đó có thể đánh bại hắn và hai thủ lĩnh bộ tộc khác, đánh đến nỗi bọn họ không thể nào đánh lại.

Hiển nhiên, bọn chúng không thể nào so sánh với những tên thổ dân của lục địa Aino.

Lang Diệc nghe nói ở trong thế giới vô tận, nhân loại cũng là một chủng tộc lớn. Những tên mặc áo choàng đen kia, chắc chắn là thiên tài của nhân loại. Thậm chí, bọn chúng không biết dùng phương pháp gì có thể khiến có cây thế giới biến mất vào hư không. Ngay cả vị Thánh Nhân kia chạy tới cũng không thể nào phát hiện được dấu vết của những người mặc áo đen kia.

Thủ đoạn đó quả thực đáng sợ.

“ Tuy nhiên, Địa Đạo Tông, dù sao cũng chỉ là một đám thổ dân của Sơn Hải đại thế giới. Ngay cả khi có Siêu Phàm cấp ba, kiến thức, năng lực, nền tảng, nhưng cuối cùng vẫn bị giới hạn ở trong Sơn Hải đại thế giới.

Lang Diệc cũng không hề lo lắng.

Đại nhân bộ tộc Tâm Ma đã khơi mào mâu thuẫn giữa Đại Đạo Tông và liên bang Thất Diệu. Bản thân hắn không hề đào mộ tổ tiên của Đại Đạo Tông, nhiều nhất chỉ bị giam giữ ở chỗ này, chỉ cần chờ kế hoạch để bắt đầu hành động.

Hắn suy nghĩ một cách đầy mưu mô.

Cửa phòng giam mở ra, một số bóng người bước vào.

Một trong số đó hình như là trưởng lão ngoại môn của Đại Đạo Tôn, chỉ là một tên Siêu Phàm cấp hai thổ dân mà thôi.

Vị trưởng lão Ngôn kia đứng sau lưng một bóng người, chắc hẳn người này chính là cao tầng chân chính của Đại Đạo Tông.

Lang Diệc hờ hững nhìn lướt qua, bỗng nhiên hai mắt mở to, trong đó tràn ngập vẻ khó tin và hoảng sợ.

Bóng dáng kia.

Làm thế nào quen thuộc đến như thế!

Hình như là một trong những người mặc áo choàng đen lúc trước, người có địa vị cao nhất.

“ Lạch cạch.”

Đại Đạo Tông nguyên lai không phải là một tông phái thổ dân, mà nhân loại đến từ vô tận thế giới thành lập một cứ điểm ở Sơn Hải đại thế giới?

Không có gì khó hiểu.

Khó trách, nhân loại ở Sơn Hải đại thế giới luôn yếu ớt, nhưng đột nhiên xuất hiện một tông môn lại có sức chiến đấu cao cấp tới như thế. Những vị trưởng lão của tông môn, trước đó cũng chả hề có danh tiếng nào…Một tên Siêu Phàm cấp ba từ đâu xuất hiện vốn là chuyện không bình thường rồi. Ban đầu, Lang Diệc nghĩ đây chỉ là một cao thủ ẩn tàng với kế hoạch phục hưng nhân loại. Hiện tại nhìn lại, làm gì có kế hoạch phục hưng nào!

Bọn họ đã phát hiện vùng tài nguyên phong phú này trong lúc chiến đấu chống lại ‘ Mặt trận liên hợp Cao Duy’, phe đối đầu với chúa tể. Có lẽ, bọn chúng cũng đã phát hiện ra vị trí của Sơn Hải đại thế giới này.

Bản thân hắn không biết gì cả.

Bản thân mình ngốc nghếch đi lang thang ở thành phố Đại Đạo.

Tại sao mình lại không chú ý nhiều hơn đến vẻ ngoài của tông chủ Đại Đạo Tôn và những trưởng lão nội môn vậy trời?

Lang Diệc chỉ biết chảy ra những giọt nước mắt hối hận.

Những giọt nước mắt không thể nào diễn tả được hết nỗi buồn.

Đường Vũ nhìn thấy tên tộc viên sói ở trước mặt, hai mắt đỏ tươi không ngừng biến hóa.

Nó giống như chiếu phim – mặc dù anh ấy cũng không thể nhìn ra thứ gì.

“ Ngươi nhận ra ta rồi đúng không?”

Giọng nói của anh vô cùng bình thản, nhưng lọt vào tai Lang Diệc, nó lại là một cú sốc lớn.

Lúc này, Lang Diệc mới phát hiện. Lúc trước, hắn chỉ là một tên thiên tài nhân loại chỉ có cấp bậc Siêu Phàm. Hiện tại, hắn không thể nào nhìn thấu được.

Kết hợp với địa vị của đối phương, cao hơn cả trưởng lão ngoại môn, ít nhất cũng chính là trưởng lão nội môn….Dựa theo tình báo hắn nhận được, những trưởng lão nội môn đều là Siêu Phàm cấp ba.

“ Ừng ực!”’

Hắn nhịn không được nuốt nước miếng.

Trời ơi!

Ngay cả cấp trên của mình, thiên tài yêu nghiệt ở trong bộ tộc Ma quỷ, cũng không có tốc độ thăng cấp nhanh đến vậy chứ?

‘ Mặt trận liên hợp Cao Duy’ nhất định có âm mưu ở Sơn Hải đại thế giới.

Nhưng…

Mình bị bắt rồi, làm gì có cơ hội nào trốn thoát được nữa.