Chương 965: Liên tiếp rút thưởng

Ngưu Đồ rút lần thứ năm, lần này rút ra một thanh thần binh Siêu Phàm.

Đó là một cái rìu, một chiếc rìu khổng lồ và không xuất hiện chữ ‘ hi hữu’, nhưng thần binh dạng rìu đã là vũ khí tiện nghi cho bọn họ. Ngưu Đồ và những thành viên ngưu tộc khác đều rất hài lòng.

“ Đổi tôi, đại ca cho em vào rút đi.”

Ngưu Đồ muốn kinh doanh.

Sử đảm bảo của anh ta cho mười lần rút thăm đầu tiên đã biến mất với sự xuất hiện của thanh vũ khí thần binh này, nhưng sự bảo đảm của các thành viên trong bộ tộc thì vẫn còn.

Một số thành viên của Ngưu tộc lần lượt rút thăm, hoặc đôi mắt đỏ hoe, hoặc đang thở hổn hển, hoặc lòng bàn tay run rẩy và nhanh chóng ấn nút.

Mấy chục lần rút thăm có lẽ sẽ mất khoảng một hai tiếng.

Bọn họ lần lượt rút ra bảo đảm lần thứ bảy, thứ tám, thứ chín. Một trong số đó xuất hiện chữ ‘ hi hữu’.

Lẽ ra lúc này nên dừng lại là an toàn nhất. Lúc đầu, Ngưu Đồ và những thành viên ở trong tộc đến Tụ Bảo Các không phải để mua trang bị. Bọn họ muốn điều tra tình hình kẻ địch, tìm hiểu kĩ càng.

Tuy nhiên, bọn họ cứ bỏ đi như thế thì không có cam lòng.

Bọn chúng cũng đã rút mấy chục lần, cảm giác thần binh Siêu Phàm cấp hai sẽ sớm xuất hiện, cứ như thế mà từ bỏ chẳng phải là lãng phí những nỗ lực nãy giờ hay sao?

“ Được, chúng ta lại rút thêm một chút.”

Nếu không phải vì sự bảo đảm của mười lần rút thăm đầu tiên yếu cầu người mới cần phải đạt cảnh giới Hợp Nhất Cảnh trở lên. Ngưu Đồ chắc chắn sẽ đi tìm một số thành viên bình thường ở trong bộ tộc tới đây rút thưởng.

Tụ Bảo Các đã không hề để lại sơ hở rõ ràng.

Tuy nhiên, ngay cả khi không có sự bảo đảm, bạn chỉ cần dùng xác suất bình thường để tính toán thì sẽ không hề thua lỗ.

“ Các ngươi phải nhớ kĩ, phải luôn giữ cho cái đầu lạnh. Chúng ta nhất định phải chừa lại một ít Nguyên Tinh có độ tinh khiết cao. Đó là tài nguyên tu luyện của tộc nhân chúng ta.”

“ Đã rõ, đại ca.”

“ Chúng ta cũng không có ngốc như thế.”

Bọn họ không hề rút thăm riêng lẻ, tất cả đều đứng ở trước quả cầu thủy tinh rút thăm trúng thưởng và lần lượt thay phiên rút….Trong khu vực rút thăm trung thưởng, có rất nhiều chỗ để rút thưởng, nhưng nó không thu hút được khách hàng nhiều hơn. Bởi vì, hầu hết khách hàng chỉ đứng đó xem thôi chứ không hề rút thưởng.

Một số khán giả đã dần vây quanh quả cầu thủy tinh của Ngưu Đồ, giống như ở xung quanh những bàn đánh bạc đều có người vây xem. Ngưu Đồ cũng không hề ngăn cản những người khác đến xem. Anh nghe nói đây là một loại hình thức hút sự may mắn của những kẻ khác. Nếu xung quanh càng có nhiều khán giả tới xem, việc hấp thu sự may mắn sẽ càng mạnh và giải thưởng được rút ra có giá trị càng cao.

Loại lý thuyết này nghe có vẻ hợp lý đối với hắn và hắn cũng nhìn thêm vài lần về Tụ Bảo Các…Một sự kiện rút thăm trúng thưởng không chỉ sử dụng công nghệ vũ trụ mà nó còn liên quan đến học thuyết may mắn?

Nếu Đại Đạo Tông không dính líu đến lợi ích của nhiều thế lực. Bọn họ thực sự có cơ hội sẽ trở thành bá chủ của Sơn Hải đại thế giới này trong tương lai.

Mấy tên tộc nhân của Ngưu Tộc lần lượt tiến lên rút thưởng. Nếu không có sự bảo đảm thì việc muốn rút ra thần binh Siêu Phàm liền khó khăn hơn một chút. Một tên tộc nhân của Ngưu Tộc rút liên tiếp hai mươi lần, vẫn không hề phát hiện bóng dáng của Thần Binh. Tên Ngưu tộc Bát Xích chất phát và lương thiện này với đôi mắt ngấn lệ và vẻ mặt tuyệt vọng. Hắn ta muốn khóc nhưng cảm thấy xấu hổ. Vì thế, hắn chỉ có thể che miệng lại và phát ra một tiếng nức nở.

“ Ài, hôm nay có thể là một ngày không may mắn của ngươi, đừng rút nữa.” Ngưu Đồ an ủi.

“ Không! Đừng có cản tôi, tôi còn có thể rút.”

Tên Ngưu Tộc Bát Xích này quả thực khiến cho người ta cảm giác yếu đuối và đáng thương, đã xui xẻo tận mạng như thế rồi mà còn muốn rút nữa sao!

Ngưu Đồ vung tay lên, hai tên tộc nhân Ngưu Tộc tiến lên và kéo tên Bát Xích rời khỏi bục cao của quả cầu pha lê.

Những tên tộc nhân Ngưu Tộc tiếp theo cũng không hề xuất hiện câu chuyện bi thảm nào, may mắn của bọn chúng cũng không tệ. Sau khi xài hết ba phần tư túi tiền, bọn chúng trung bình đều rút được hai món thần binh Siêu Phàm, trong đó có ba tên tộc nhân rút ra thần binh có dòng chữ ‘ hi hữu’.

Ngưu Đồ là người chơi cuối cùng.

Anh ta thường giúp đỡ chủng tộc của mình, nhưng dù sao hắn cũng là một cao thủ vô địch với lượng Nguyên Tinh hùng hậu.

Hắn chọn rút mười lần liên tiếp mà không hề chớp mắt…Hiệu ứng đặc biệt từ đầu cho đến cuối, hai mắt to như chuông đồng, không hề chớp mắt lấy một cái.

Những món trang bị rune bay ra khỏi quả cầu pha lê, Ngưu Đồ cầm lấy nó, nhìn thoáng qua và thu nó vào bên trong chiếc nhẫn không gian.

Bình tĩnh như một con trâu già không hề bộc phát một tí cảm xúc.

10 lần, 20 lần, 30 lần…Vẻ mặt của Ngưu Đồ cũng không hề thay đổi.

Đôi mắt khán giả ở xung quanh đều nhìn chăm chú.

Thần binh, lại là một món thần binh khác!

Nguyên Tinh có độ tinh khiết cao đổ vào như nước. Hắn là đại ca và cũng là một kẻ tàn nhẫn!

“ Đại, đại, đại cả….Anh đã rút hơn 400 lần rồi.”

Khí chất của Ngưu Đồ lạnh đến mức không ai dám tới gần.

Ở một nơi mà người khác không thể nhìn thấy thì móng trâu của hắn có chút run lên.

“ Ta biết, ta chơi có chừng mực.”

Giọng nói bình tĩnh nhưng trong sự bình tĩnh đó kèm theo chút run rẩy.

Những tên tộc nhân khác của Ngưu Tộc đều gãi đầu, bọn chúng nhất định nhìn thấy ảo giác.

Số lượng rút thưởng ngày càng nhiều, người xem tụ tập xung quanh cung ngày càng tăng lên.

Nó giống như cuộc đọ sức đỉnh cao cuối cùng giữa hai thần bài trong sòng bạc.

Một bên là Ngưu Đồ.

Bên còn lại chính là máy rút thưởng.

Bầu không khí căng thẳng, khán giả dường như phải nín thở.