Chương 936: Dương Nguyệt hậu đậu

Ngọn lửa màu cam dưới đáy nồi vẫn đang hừng hực thiêu đốt, thúc đẩy Dương Nguyệt và những người khác hấp thu chất thuốc.

Mùi thuốc tràn ngập ở trong căn phòng kín, so với lúc đầu mùi hương đã thay đổi, chẳng lẽ…Mùi thịt nhiều hơn?

Khoảng hai ba tiếng sau, nước thuốc ở trong nồi đã bị hấp thu một phần. Từ màu xanh đậm biến thành màu xanh nhạt, mơ hồ có thể nhìn thấy bóng người ở dưới chất lỏng.

Thượng Cung Linh vươn tay dính một chút nước thuốc, đặt ở đầu lưỡi liếm lấy.

Bỗng nhiên, Dương Nguyệt tò mò nhìn ra, sắc mặt đỏ bùng, “ Ta ở đây là đang kiểm tra nồng độ nước thuốc của các ngươi, phân tích hiệu quả hấp thu nước thuốc của các ngươi.”

Dương Nguyệt đơn giản đáng yêu và tin tưởng không hề có bất kì nghi ngờ gì.

Thượng cung linh thầm thở phào nhẹ nhõm, cũng may hình tượng đại sư tỷ của mình không hề có sụp đổ.

Một lúc sau, “ Được rồi, nước thuốc đã biến thành nước sạch, tất cả đi ra ngoài thôi.”

Ào ào.

Dương Nguyệt từ trong nồi đứng lên, còn có một ít chất lỏng trong suốt sền sệt từ trên thân thể uyển chuyển của cô trượt xuống.

Khi ngâm mình ở trong nồi, cô chỉ cảm thấy thoải mái dễ chịu, nhưng khi đứng dậy thì cô mới phát hiện những thay đổi của bản thân.

Dương Nguyệt nhịn không được nắm chặt tay, trong lòng bàn tay có rất nhiều lực lượng.

Cô nhẹ nhàng nhảy lên, liền từ ở trong nồi trực tiếp nhảy xuống đất, chỉ là nắm giữ điểm thăng bằng không được tốt với một tiếng “ Ai nha” vang lên.

“ Mình, mình đã trở nên mạnh mẽ hơn rồi sao?”

Cô đối với thân thể ướt sũng và nhớp nháp của mình cũng không thèm để ý, chỉ ngây ngô nhìn bàn tay của mình.

“ Đúng thế! Nước thuốc đã cải thiện tư chất của các ngươi, còn tiện thể tăng lên tố chất thân thể của các ngươi. Trong vòng ba đến năm ngày thì các ngươi có thể thức tỉnh, đến lúc đó có thể tu luyện.”

“ Tuy rằng tư chất của các ngươi đã được cải thiện, nhưng so với những đệ tử khác, tư chất của các ngươi vẫn chỉ nằm ở mức bình thường. Các ngươi cần phải nỗ lực nhiều hơn, sau này các ngươi tích lũy đủ điểm cống hiến, đến lúc đó còn có thể xin một lần nước thuốc cải thiện tư chất cao cấp hơn.”

Còn, còn có thể hầm một lần nữa sao?

Dương Nguyệt đã mê mẩn cảm giác hầm ở trong nồi.

“ Được rồi, các ngươi đều nhanh chóng đi đến phòng tắm rửa sạch một chút. Ta ở bên ngoài chờ các ngươi.”

Thượng Cung Linh vung tay lên, đẩy cửa ra và uể oải đi ra bên ngoài.

Dương Nguyệt vừa cúi đầu xuống, cô phát hiện ở trong tưởng tượng của mình không hề có tạp chất dầu mỡ. Tuy nhiên, nước thuốc dinh dính ở trên người cảm thấy không hề thoải mái.

Hai tay chống đỡ, cả người cô bật dậy, lòng bàn chân hơi dùng lực một chút, hai ba bước liền đã đi tới trước cửa phòng tắm.

Sau đó, ngón chân vấp phải cửa, cái cằm và toàn bộ thân thể của cô trượt ra xa vài mét.

Hai mắt xoay vòng tròn.

Thành phố Đại Đạo là một thành phố thuộc thẩm quyền của Đại Đạo Tông.

Tông chủ Đường cũng kiêm luôn thành chủ chỗ này. Trong thành không hề có xây dựng phủ thành chủ, mà lấy tòa thị chính bị thay thể làm trung tâm thành phố, quản lý những việc lớn nhỏ của thành phố Đại Đạo.

Lão Ngôn tuy mắc chứng tự kỷ, nhưng hoạt động của toàn bộ thành phố vẫn trôi chảy và hiệu quả y như lúc trước. Điều này cho thấy có lão Ngôn hay không cũng không có nhiều khác biệt.

Sự nhiệt tình đối với việc kiểm tra của các đệ tử gia nhập tông môn đã dần trôi qua. Nhiều nhân loại và những chủng tộc khác đã định cư lại thành phố Đại Đạo. Ngược lại, tất ca sự chú ý của bọn họ hướng về thành phố Đại Đạo sắp tuyên bố nhiệm vụ.

Trong thành phố có mấy địa điểm công bố nhiệm vụ. Tại khu vực hạch tâm, giai đoạn thứ hai của dự án thậm chí hiện giờ đang xây dựng giai đoạn thứ ba, đều có hội trường tráng lệ chuyên dùng để tuyên bố nhiệm vụ.

Lúc này, chỗ thông báo nhiệm vụ vẫn đóng chặt cửa, nhưng ở xung quanh đại sảnh đã có không ít người chờ đợi.

Những người này, hầu hết đều là những người trẻ tuổi đã bị loại ở lần khảo hạch trước, còn có bạn bè và người thân ở trong bộ tộc bọn họ.

Hoàn thành nhiệm vụ, lấy giá trị điểm cống hiến để đổi lấy suất vào, đó chính là khả năng duy nhất bọn họ mới có thể trở thành đệ tử của tông môn.

Điều họ lo lắng chính là số lượng nhiệm vụ.

Đại Đạo tông với tư cách là thế lực mạnh nhất của nhân loại. Đại Đạo tông thậm chí còn tàn nhẫn loại bỏ rất nhiều thiên tài Đại Viên Mãn trong quá trình đánh giá, có thể thông qua điểm cống hiến để đổi lấy suất nhập môn, chỉ sợ không nhiều lắm.

Một số cường giả Siêu Phàm đều đang nhìn chăm chú vào cánh cửa nhiệm vụ. Bọn họ muốn dựa vào thực lực của mình để đoạt lấy nhiệm vụ.

Hoắc Đức chỉ là một cao thủ Siêu Phàm của nhân loại, nhưng hắn không hề có hứng thú với những nhiệm vụ sắp tới của Đại Đạo Tông.

Hắn chỉ là một người tán tu.

Tu luyện mấy trăm năm nay, Hoắc Đức không hề có bạn đồng hành, không có con cháu và không có gia đình.

Không có đám hậu bối trẻ tuổi, cho dù hắn lấy điểm cống hiến của hắn đủ nhiều, nhiều đến mức có thể đổi lấy suất gia nhập tông môn, nhưng cũng vô dụng.

Ít nhất, hắn cũng không nghe nói suất nhập môn có thể chuyển nhượng.