Chương 880: Bảo vật bản nguyên

Đại công thủy Lam Thủy đã vắt hết óc suy nghĩ. Bỗng nhiên, vẻ mặt của hắn hơi thay đổi, “ Nếu đoàn hải tặc Hắc Khô Lâu coi trọng danh tiếng và tiền tài. Vậy có thể để cho đoàn hải tặc Hắc Khô Lâu đối phó với những tên hải tặc kia hay không?”

Chuyện xảy ra tại hội nghị hải tặc, đại công tước Lam Thủy không hề biết.

Nhưng thực lực của Lạc Lâm và những người khác biểu hiện ra. Trong mắt của công tước không hề thua kém gì những tên đại hải tặc kia.

“ Có lẽ bọn họ sẽ làm được. Tuy nhiên, làm sao mình có thể gây ấn tượng với đoàn hải tặc Hắc Khô Lâu? Chỉ bằng Nguyên Tinh thôi chỉ sợ vẫn còn chưa có đủ..”

Chiến tranh xảy ra khiến cho Nguyên Tinh ở trong kho công quốc Lam Thủy không còn bao nhiêu, những tài sản bình thường thì không thể khiến cho đoàn hải tặc Hắc Khô Lâu bán mạng.

Đột nhiên, hắn nhớ tới một kiện bảo vật tổ tiên của hắn từng lấy được.

Một kiện bảo vật vô cùng quý giá, tổ tiên không dám tiết lộ. Hơn nữa, hiện giờ ở trong gia tộc, chỉ có mình anh biết chuyện bảo vật này mà thôi!

“ Mình không có năng lực lợi dụng bảo vật kia. Thậm chí, mình cũng không dám lấy ra, nếu là như vậy, không bằng…”

Lúc rời đi, Lạc Lâm đã để lại thông tin liên lạc cho bá tước Tử Mã Não.

Cô muốn đem công quốc Lam Thủy phát triển thành một khách hàng cố định.

Tuy nhiên, Lạc Lâm đã đánh giá thấp sự nghèo khó của công quốc Lam Thủy. Mấy tháng nay, công quốc Lam Thủy cũng không hề mua bất kì con rối nào khác, công quốc Nộ Thương cũng như thế.

Sau khi nhận được liên lạc, Lạc Lâm cũng định giới thiệu một số con rối cao cấp cho công quốc Lam Thủy dùng để chống lại đám hải tặc.

Tuy nhiên, công tước Lam Thủy không chịu nể mặt mũi.

Những con rối dù có cao cấp cỡ nào cũng không phải là đối thủ của những tên đại hải tặc với số tiền thưởng truy nã lên tới hàng chục triệu. Bọn hắn thật sự không thể nào trả nổi, ngoại trừ món bảo vật kia ra thì bên phía công quốc Lam Thủy đã không còn bao nhiêu vật phẩm có thể xuất ra.

“ Ý của người là công tước Lam Thủy muốn lấy kiện bảo vật đặc thù kia để trả tiền thuê chúng ta đối phó mấy đoàn hải tặc kia sao?”

Mấy đoàn hải tặc này được treo thưởng dao động từ năm triệu cho đến mười bảy triệu.

Công tước Lam Thủy đã cố ý lựa chọn ra.

Ông ta nghĩ rằng, đoàn hải tặc Hắc Khô Lâu không thể nào đối phó được tất cả hải tặc, giống như tên Cốt Nhận, loại hải tặc hàng đầu như thế. Công tước Lam Thủy cũng không dám để cho Hắc Khô Lâu đi đối phó. Biết trước thất bại, những tin tình báo mà ông cung cấp cũng không hề giấu diếm…Lạc Lâm và những người khác không đối phó được Cốt Nhận, còn không thể đối phó được hắn sao?

Chỉ cần giết gà dọa khỉ, giết đi mấy đoàn hải tặc gây nguy hại nhất là được rồi….Cũng chỉ có thể làm như thế mà thôi.

“ Công tước Lam Thủy nói rằng, sau khi chúng ta giải quyết xong những mục tiêu đó xong, ông ta sẽ đem kiện bảo vật đó giao cho chúng ta. Vì thế, tôi đã kí một phần khế ước, nhưng so với phần hợp đồng của Thâm Lam chúng ta tạo ra, nó có nhiều hạn chế và có thể phá vỡ hơn.”

“ À! Đây chính là vẻ ngoài của món bảo vật mà công tước Lam Thủy đã đem ra giao dịch với chúng ta.”

Lạc Lâm lấy ra một viên pha lê lưu ảnh.

So với những sản phẩm Thâm Lam sản xuất, hình ảnh phản chiếu ở viên pha lê này, nếu cẩn thận quan sát thì có thể phát hiện ra không ít sai sót.

Nhưng nó cũng không hề cản trở việc quan sát bảo vật.

Kích thước của nó to bằng nắm tay, dao động tỏa ra có thể nhìn thấy bằng mắt thường và tạo thành một con ngựa màu xanh nước biển.

“ Bảo vật bản nguyên hệ thủy, món đồ quý!

Kiến thức Đường Vũ nhiều hơn Lạc Lâm…Đó chính là nhờ thói quen đọc sách của phân thân.

Những cuốn sách tư liệu được tìm thấy ở thành phố Thánh.

Anh đã đọc hơn một nửa.

Bảo vật bản nguyên không hề có thuộc tính Pháp Tắc. Vì thế, nó không thể làm tài liệu để chế tạo thánh khí, nhưng xét về độ trân quý thì không hề thua “ khúc gỗ cây thế giới” lúc trước.

Những năm qua anh đã chế tạo phân thân vì để tăng mối quan hệ thân thiết với một hệ nào đó và cũng đang cố gắng tìm những bảo vật trân quý của từng hệ.

Với sự khám phá liên tục không ngừng của quân đoàn thám hiểm cộng với việc giao dịch với các thế lực lớn tại Sơn Hải đại thế giới và những tán tu. Anh mới gom góp được một số phân thân có tư chất cao.

Tuy nhiên, những bảo vật bản nguyên thì một kiện cũng không hề thấy.

Nếu để cho mọi người biết ở trong tay công tước Lam Thủy có một kiện bảo vật như thế. Có lẽ công quốc Lam Thủy chắc chắn sẽ bị hủy diệt nói không chừng.

Đường Vũ có thể tấn công mạnh mẽ vào lâu đài của công tước để đoạt lấy bảo vật dựa theo dấu vết lưu lại của kiện bảo vật bản nguyên hệ thủy kia.

Thôi thì quên chuyện đó đi.

Anh có cách sống của riêng mình, qui tắc xử sự mọi việc của riêng bản thân…Trừ phi chuyện đó có liên quan đến sự sống và cái chết.