Chương 867: Tướng quân Cảnh Chi

“ Ô…”

Nơi xa một tiếng còi dài vang lên, chỉ thấy cuối biển, một hạm đội khổng lồ bất chấp cả sóng gió hướng về hòn đảo mà chạy tới.

Đi đầu chính là một con tàu trong suốt như pha lê, trông như được chạm khắc từ kim cương.

Hạm đội được xếp thành hình chữ V ngược. Ở bên trài và bên phải của con tàu kim cương, có hai tàu chiến với thân tàu không thua kém gì con tàu kim cương. Xa hơn nữa ở hai bên trái phải đều có năm chiếc tàu chiến nhỏ hơn một nữa lướt sóng tới.

Tổng cộng có 13 con tàu chiến. Hầu hết đều không thua kém gì con tàu kim cương đặc biệt ở phía trước. Không hề nghi ngờ gì đó chính là con tàu cấp bá chủ, có thể nó còn có đặc tính sống.

Nó ở khoảng cách xa cho nên Lạc Lâm vẫn còn chưa có nhận ra.

Trên bãi biển còn có hải tặc hét lên: “ Con tàu kim cương và rực rỡ của tướng quân.”

Có lẽ thực lực của Thâm Uyên rất gần với trình độ cấp bậc tướng quân. Tuy nhiên, xuất thân của đoàn hải tặc không còn nghi ngờ gì nữa, chênh lệch quá nhiều.

Bạch Cốt ở trên con tàu Thâm Uyên và hạm đội của hắn đều ở nơi bí ẩn chờ lệnh. Tuy nhiên, con tàu Kim Cương rực rỡ lại không hề giấu giếm bất cứ thứ gì mà đi thẳng tới.

Dưới mũ trùm thì Bạch Thương chỉ biết hừ lạnh.

Con tàu kim cương rực rỡ nhìn rất xa, nhưng xét lấy tốc độ của con tàu kém nhất ở trong hạm đội, cũng chỉ trong chốc lát liền đã đi tới biên giới hòn đảo.

Két…

Một mặt gương làm bằng pha lê tạo thành một cái cầu thang, từ con tàu kim cương rực rỡ chậm rãi trải xuống, cao hơn hai mét. Hình dáng giống người, nhưng trên mặt cũng chỉ có cái miệng, nhìn rất giống như là Vô Diện, từ trên cầu thang bước xuống.

Ở phía sau hắn còn có rất nhiều hải tặc, có nhân loại, có người sắt, có cả người đá nữa, v..v. Tất cả đều không hề có bất kì ngoại lệ nào, khí tức vô cùng mạnh mẽ.

“ Hội nghị cũng sắp tới, các bạn hãy cho tôi chút mặt mũi, đến đây dừng tay thôi.”

Tướng quân Cảnh Chi cũng không bộc lộ ra khí thế gì, cái miệng duy nhất ở trên khuôn mặt chỉ lộ ra một nụ cười nhạt.

Vì vậy, đoàn hải tặc Hắc Khô Lâu và đoàn hải tặc Thâm Uyên đã dừng tay.

Không phải tướng quân Cảnh Chi có mặt mũi lớn…Mặc dù, tướng quân Cảnh Chi không có mắt, mũi, v..v, nhưng hắn lại có khuôn mặt rất lớn.

Mặt khác, người chống lưng cho tướng quân Cảnh Chi chính là hoàng đế Xích Hải. Hắn là người thuộc phe hoàng đế Xích Hải.

Mười hai vị hải tặc cấp bậc tướng quân đều có chỗ dựa vững chắc, hoặc là dựa lưng vào Tam Hoàng, hoặc làm một số giao dịch không thể nào nói rõ với các Đế quốc, hoặc lệ thuộc một số tổ chức cường đại và bí ẩn.

Hội nghị hải tặc do hoàng đế Xích Hải triệu tập, tướng quân Cảnh Chi phải lo liệu khi có chuyện xảy ra.

Không cho hắn mặt mũi, chẳng khác nào không nể mặc hoàng đế Xích Hải.

Vì thế, khuôn mặt của hắn…Thực sự rất lớn.

Tuy nhiên, đối với Đường Vũ và những người khác, tên của hoàng đế Xích Hải chỉ mới được nghe vài tháng trước. Ai mà biết được mặt ngươi lớn như thế nào, lí do thực sự khiến bọn họ dừng tay chính là vì hội nghị hải tặc lần này và manh mối có liên quan đến U Hải kết tinh.

Thứ hai, cũng không thể nào đánh được.

Con tàu kim cương rực rỡ từ khi xuất hiện cho đến khi tới hòn đảo này chỉ mất có vài phút. Hai nhóm người cứ nhìn nhau chằm chằm như thế kia, muốn chiến đã chiến từ nãy giờ rồi.

Thâm Uyên đặt lợi ích lên hàng đầu. Hắn nghĩ thực lực của băng hải tặc Hắc Khô Lâu đủ để thoát khỏi tay bọn hắn, đã mất đi khả năng đoạt con tàu cá mập biển sâu, cho nên hắn không hề ra tay nữa.

Tiểu Lật và Lạc Lâm nóng lòng muốn ra tay, nhưng sau khi phân tích một chút, bọn họ nghĩ rằng không thể nào giết chết tên Bạch Thương kia…Tướng quân Cảnh Chi còn ở bên cạnh và còn có vô số tên hải tặc mạnh mẽ ở trên đảo này.

Rời khỏi bãi biển, băng qua một khu rừng nguyên sinh, vượt qua vô số ngọn núi và cuối cùng đã đi đến chỗ sâu của hòn đảo chính là nơi hội nghị của hải tặc.

Lúc này, khoảng cách hội nghị hải tặc chỉ còn mấy ngày nữa thôi, nhưng hải tặc đến đây cũng không ít, có người uống rượu, có người thì gây gỗ… Tuy nhiên, bọn chúng chỉ dám chửi qua lại với nhau thôi.

Ngoài ra, một số tên cướp biển còn đeo mặt nạ hay mang áo choàng để che giấu thân phận.

Có nhiều tên hải tặc còn lấy ra một số vật phẩm kì lạ để giao dịch với nhau…Những hàng hóa bình thường cướp bóc được đã sớm được bán đi. Chỉ có một số vật phẩm kì lạ và không biết có chức năng gì cho nên mới bày bán ở hội nghị hải tặc lần này.

Nơi này cũng giống như thị trường chợ đen, chỉ lớn hơn và cao cấp hơn.

Lạc Lâm và những người khác đã lấy ra một ít đặc sản ở trái đất…Nhiều thứ ở trong số đó được xem là vật kì lạ ở trong vùng biển vô tận… Bọn họ đã trao đổi nhiều vật kì lạ có giá trị cao với những tên cướp biển khác.

Nhiều kho báu vô giá và có rất nhiều người bán chúng tại hội nghị hải tặc lần này.

Năm ngày sau, một hồi trường trung tâm đã được mở ra.

Một cung điện được xây dựng tạm thời, nhưng không phải tất cả hải tặc đều có tư cách tiến vào trong đó.

Ít nhất, trình độ ở Mật Ngữ mới được.

Đoàn hải tặc Hắc Khô Lâu không hề có bất kì tiếng tăm gì, ban đầu cũng không có cơ hội để đi vào. Bây giờ, nhờ có Kiếm Sĩ một chiêu giết chết người đàn ông mặc áo giáp đồng kia và đoàn hải tặc Hắc Khô Lâu đối đầu với đoàn hải tặc Thâm Uyên chỉ trong vài phút liền dừng lại. Bọn hắn chính là ngôi sao mới đang nổi.

Trong đại sảnh đã sớm được bố trí và trên những chiếc bàn dài bày biện vô số cao lương mĩ vị.

Ở sâu trong đại điện có ba cái ngai vàng thật lớn, khi đám hải tặc tiến vào trong đại sảnh liền xuất hiện hai hình bóng mơ hồ, còn lại một cái ngai vàng trống không, mà ở bên cạnh đã xuất hiện một bóng người to lớn.