Chương 863: Thị uy

Đám hải tặc liên tục thăm dò bằng lời nói, hi vọng đám người Lạc Lâm sẽ ra tay.

Kết quả là...

“ Ba!”

Tên cướp biển nói chuyện khó nghe nhất bị tát một cái vào mặt. Toàn bộ đầu của hắn bị xoay 180 độ bởi tác động rất lớn và một nửa khuôn mặt của hắn sưng lên có thể nhìn thấy được.

“ Ngươi dám đánh ta?”

Hắn tức giận trừng mắt và nhìn bên cạnh mình…Một tên đồng bọn cướp biển phe mình.

Đề phòng biết bao nhiêu, không nghĩ tới lại là người của mình.

“ Ta…”

Ánh mắt của tên hải tặc kia lộ ra vẻ không thể nào tin được. Hắn muốn giải thích, nhưng thân thể của mình đột nhiên không nghe theo những gì hắn sai khiến.

“ Ta…Ta không có làm, cơ thể của ta không thể nào điều khiển được.”

Nội tâm hắn gào thét một cách điên cuồng, nhưng tới trong miệng của hắn lại biến thành: “ Ta tát chính là ngươi đấy!”

Nguyên Lực lưu chuyển trong lòng bàn tay, một chưởng liền ấn ở ngực của tên hải tặc lắm mồm. Tên hải tặc lắm mồm tuy đưa tay ra cản lại, nhưng cả người của hắn vẫn hộc máu và bay ngược ra bên ngoài, ở trên bãi biển còn kéo theo một vệt dài.

Tên Siêu Phàm ở trong đoàn hải tặc ra tay, một đao chém vào trên người hải tặc đang bị khống chế, chỉ với một cú tát thì tên đó đã bị Siêu Phàm tát một cái cho hôn mê bất tỉnh.

Đám hải tặc lên đảo này có tám người, trong đó có ba tên Siêu Phàm cấp hai và năm tên Siêu Phàm cấp một. Nếu đám hải tặc này so với đoàn hải tặc Cự Sa thì yếu hơn rất nhiều. Tiền thưởng của thuyền trưởng bọn chúng chỉ có 500? Hay 300?

Đoàn hải tặc Cự Sa kì thật cũng không hề yếu, đừng nhìn giá trị tiền thưởng chỉ có 8 triệu. Trong mắt của Lạc Lâm và những người khác chỉ có như thế. Thực tế thì Nguyên Tinh ở Sơn Hải đại thế giới cao hơn nhiều so với Trái Đất…Nguyên Khí ở Trái Đất vẫn còn đang phục hồi, với bối cảnh là một hành tinh có sự sống hàng đầu…Tổng tài nguyên ở Trái Đất có lẽ kém hơn nhiều so với Sơn Hải đại thế giới, nhưng so sánh diện tích không hề bằng. Tài nguyên trong phạm vi một tỉnh ở trong nước Đại Hạ lại có thể sánh ngang với một Công quốc ở trên biển.

Lấy công quốc Lam Thủy làm ví dụ, tổng cộng hơn chục hòn đảo lớn cộng lại có thể sánh ngang với nước Đại Hạ trước khi tận thế.

Đẳng cấp thật sự của tên Cự Sa ở trên Trái Đất, có thể đáng giá 20 triệu? 30 triệu?

Nhắc mới nhớ, công hội mạo hiểm cũng chưa bao giờ tuyên bố bất kì lệnh truy nã nào và không hề có giá trị tiền thưởng nào để tham khảo…Lạc Lâm nghĩ rằng trước khi cô được triệu hồi tới Trái Đất, cô cũng là một thợ săn tiền thưởng bán thời gian, công việc chính của cô ấy chính là Bartender, thỉnh thoảng cô ấy cũng săn lùng một số tội phạm.

Chỉ là thực lực lúc đó của cô quá yếu. Tội phạm truy nã cũng không mạnh hơn bao nhiêu, một phiếu chỉ có mấy trăm Nguyên Tinh. Bây giờ nghĩ lại, thật sự thiệt thòi chết đi được.

Sắc mặt thủ lĩnh đoàn hải tặc Lang Nha ngưng trọng nhìn về phía đoàn hải tặc Lạc Lâm. Đến bây giờ, hắn cũng không biết người nào ra tay.

Không nghĩ tới, năng lực nói nhảm của tên thủ hạ mình lại mạnh như thế, rõ ràng không phải bọn họ mở miệng trước, vậy mà hỏa lực lại tập trung vào bọn họ.

Hiện tại cũng khó mà làm, lui cũng không xong.

Bãi biển lập tức trở nên yên tĩnh lại, chỉ còn lại Tiểu Lật trong miệng không ngừng lẩm bẩm “ Bảo ngươi không cho ta tiền thưởng, ai bảo ngươi nó ta lùn, bổn chuột này cũng không dễ mà bắt nạt.” v..v, và những lời khó hiểu mà người khác không thể nào nghe được.

Mật ngữ Miro Hill có tiền thưởng cao nhất cũng hứng thú nhìn qua bên này.

Tân binh như thế thật sự hiếm có, nhưng không thể không nói. Trong giới hải tặc này, càng cương mới có được sự uy hiếp…Điều kiện tiên quyết là phải có thực lực tương ứng.

Ảo giác của Tiểu Lật khiến cho rất nhiều tên hải tặc còn mang ác ý ở xung quanh, bọn chúng càng không rõ thực lực của đoàn người, không dám ra tay nữa, cũng không dám mở miệng gieo rắc thêm hận thù.

Đột nhiên, một chiếc thuyền nhỏ tiến lại gần, còn chưa tới mép bãi biển thì mấy bóng người ở trên bãi biển lần lượt nhảy lên và rơi xuống bãi cát. Một tiếng nổ vang lên và trên bãi cát xuất hiện từng cái hố sâu.

Tổng cộng có sáu bóng người, năm người mặc áo choàng đen, không nhìn rõ mặt. Một người khác chính là một người đàn ông trung niên gầy gò, trên cánh tay lộ ra từng mảnh xương trắng sắc bén, giống như dao sắc.

Mấy bóng người vừa xuất hiện ở trên bãi biển này, trong nháy mắt liền xuất hiện một cỗ khí tức lạnh lẽo tràn ra ngoài. Những tên Siêu Phàm yếu một chút đều nhịn không được rụt cổ lại.

Đương nhiên, bọn họ có một cảm giác sợ hãi đối với những bóng ảnh kia.

Lạc Lâm còn đang hồi tưởng lại, so sánh cánh tay Bạch Cốt sắc bén kia, có một tên hải tặc với ánh mắt sắc bén hô lên thành tiếng:

“ Đó là lưỡi dao xương Avalle. Số tiền thưởng 36 triệu và là nhân vật số hai của đoàn hải tặc Thâm Uyên.”

" Nói như vậy..."

Những tên hải tặc tinh mắt nhìn về mấy bóng người mặc áo choàng đen. Trong đó có 4 người với dáng vẻ to lớn, có người cao hai ba mét. Cuối cùng, một thân ảnh nhìn có vẻ gầy yếu thấp bé, cao khoảng chừng 1m6, 1m7, đứng ở giữa những bóng dáng cao lớn kia tựa như 1 người lùn.

Nhưng bóng dáng đó không nhìn thấy rõ khuôn mặt, điều đó khiến người ta kiêng kị không thôi.

“ Chủ nhân của con tàu Bạch Cốt Thâm Uyên, chính là Thương Bạch, không một ai biết lai lịch và tên tuổi của hắn ta…Nhưng, số tiền thưởng truy nã hắn lên tới 59 triệu…”

Tên hải tặc đang nói chuyện cũng nuốt một ngụm nước bọt. Tiền thưởng nhiều hơn nữa cũng không bằng nhìn thấy một lần. Lực lượng áp bách kia, khiến cho hắn hiểu được, bản thân hắn không thể nào sống sót được trước một chiêu của vị Thương Bạch kia.

Ngay cả Siêu Phàm cấp hai có thể được tái sinh bằng giọt máu. Mỗi một lần sẽ tổn thất bản nguyên không ít. Ở trên biển mà đụng phải, bản thân hắn chắc chắn sẽ không thoát được.

Đây chính là một đoàn hải tặc hàng đầu.