Sau đó, bọn họ liền nhìn thấy một số chiếc thuyền cỡ nhỏ đang dừng ở đó cách mấy trăm mét, âm thanh từ xa truyền đến.
“ Bọn chúng đang nói cái gì?”
“ Giống như đang nói…Con quái vật biển đó là của bọn họ? Muốn chúng ta trả lại?”
Có người đã từng học lớp ngôn ngữ và thi đỗ qua cấp 4, cấp 6…Đó chính là người phiên dịch ở trong đoàn, thông qua tinh thần có thể dịch được ngôn ngữ của những người khác và giải thích cho các thành viên thức tỉnh khác.
Lạc Lâm và những người khác không hề có bất kì rào cản trong giao tiếp. Ngay lập tức đã phân tích ngôn ngữ ở bên kia.
Co ra hiệu, một viên thủy thủ từ từ giương cao lá cờ đen lên. Trên lá cờ vẽ một cái đầu lâu và hai thanh đại đao bắt chéo nhau.
“ Hừ! Chúng ta hiện giờ chính là hải tặc!”
Nghệ thuật là ngôn ngữ được lưu truyền của tất cả các giới, mặc dù những người ở trên tàu đối diện không hề biết về lá cờ cướp biển nổi tiếng, nhưng…Lá cờ có vẽ đầu lâu dù thế nào cũng không hề đẹp cho lắm.
Lạc Lâm mặc quần áo bó sát, cô từ mũi thuyền nhảy lên, không thể nào bay, nhưng mũi chân của cô điểm ở trên không trung. Một làn sóng không khí bùng nổ. Cô liên tục điểm vài lần và đáp xuống chiến hạm của đối phương.
Ngón tay của cô lấy cây súng lục ở trong bao súng ra và nhấc nó lên…
“ Bùm.”
Một viên đạn màu vàng cam xoay tròn bay ra ngoài và bắn trúng vào cột buồm của chiếc chiến hạm đối phương. Trong chốc lát, phù văn ở trên cột buồm còn chưa có hoàn toàn hiện ra thì nó đã bị hoàn toàn phá vỡ.
Một tiếng nổ vang lên, phù văn phòng thủ vỡ nát, viên đạn màu vàng cam đã xuyên qua cột buồm chính của chiếc chiến hạm, tiếng răng rắc vang lên….Cột buồm cứng và to lớn bị gãy, rơi xuống biển, khiến cho con tàu lắc lư dữ dội.
“ Đầu hàng hay là chết.”
Lorraine đưa ra một tuyên bố vô cùng bá đạo.
Trên chiến hạm, thuyền trưởng và hai thuyền phó nhìn nhau…Cô ấy đang nói cái gì thế?
Tuy nhiên, bọn họ vẫn lập tức quỳ xuống. Bọn họ biết rõ cột buồm chính ở trên chiếc soái hạm cứng rắn tới cỡ nào. Ngay cả quái vật biển cấp ba cũng khó mà phá hư, không thể nào trêu chọc những người này.
Lúc này, những người khác đã nhanh chóng tiếp cận bằng những chiếc thuyền nhỏ và khống chế những tàu đánh cá có vũ trang còn lại.
Tiểu Lật đi tới trước mặt những người được xem là thủ lĩnh. Hai mắt sáng lên, ảo thuật xâm lấn ở trong đầu của mấy người.
“ Nói ra câu chuyện của các ngươi. Khụ, lai lịch.”
“ Chúng tôi lệ thuộc vào công quốc Lam Thủy, đội tàu đánh cả của bá tước Tử Mã Não…Bá tước Tử Mã Não chính là một quý tộc vô cùng cường đại…Công quốc Lam Thủy hiện đang giao chiến với công quốc Nộ Thương ở phía Tây…”
Công quốc Lam Thủy là một quốc gia gồm các quần đảo, tổng cộng có 13 hòn đảo lớn và vô số hòn đảo nhỏ.
Bá tước Tử Mã Não chính là nhà quý tộc quyền lực của công quốc Lam Thủy và cũng là một trong những công thần đi theo đại công tước Lam Thủy khai quốc. Ông là người nắm giữ một trong những hòn đảo cỡ lớn.
“ Hiện tại chúng ta…Lấy hải đồ của công quốc Lam Thủy này sao? Công tước Lam Thủy chắc hẳn có rất nhiều thông tin về các vùng biển lân cận. Hơn nữa, với thực lực mà công quốc Lam Thủy biểu hiện ra, muốn lấy được hải đồ, khó khăn cũng không hề lớn.”
Tạ Y phun ra một làn khói, “ Tôi cảm thấy chúng ta không cần phải gấp gáp, việc tìm kiếm U Hải kết tinh cũng không phải là nhiệm vụ có thể hoàn thành trong thời gian ngắn. Ngược lại, chúng ta đều đã lênh đênh trên biển hơn một tháng, nếu đi nữa có khả năng lạc mất. Điều cấp bách bây giờ chúng ta phải vào bờ, nghỉ ngơi và nếm thử các món ăn và rượu ngon ở những địa phương này.
Những lời này vừa nói đã chạm đến trái tim của Lạc Lâm. Cô gật đầu đồng ý và chống cằm nghiêm túc suy nghĩ:
“ Lạc Lâm, ngươi không cần phải lo lắng với lại, chúng ta đã tìm kiếm U Hải kết tinh cũng đã trải qua nhiều nơi, chỉ tìm hải đồ có phải quá lãng phí hay không? Chúng ta cũng có thể kiếm thêm một chút tiền, vừa lúc công quốc Lam Thủy đang có chiến tranh, mà bên trong chiếc nhẫn không gian của mình chứa đầy vật tư dành cho chiến tranh.”
“ Nếu thiếu hàng, để lãnh chúa đến và thiết lập một cổng dịch chuyển tức thời, không phải là điều tốt hay sao?” Tiểu Lật ngửa đầu nhìn Lạc Lâm, không hiểu cho lắm.
“ Buôn bán hàng hóa do chính ta mang theo, cái này gọi là kiếm thêm thu nhập. Đợi lãnh chúa mở cổng dịch chuyển tức thời. Đó chính là thu nhập đến từ lãnh địa, hiểu chưa? Đó chính là lí do tại sao tôi có thể mở quán bar ở trên khắp thành phố Thâm Lam và các lãnh thổ phụ còn bạn thì vẫn đang nợ tôi tiền uống rượu.”
“ Tôi dựa vào bản lĩnh uống rượu, làm sao…Làm sao có thể nói tính là nợ tiền được chứ…”
Dựa vào hai yếu tốt “ không đánh nhau thì không quen biết” và “ thuyết phục vật lý”. Thuyền trưởng của đội tàu đánh cá đã giới thiệu Lạc Lâm và những người khác cho bá tước Tử Mã Não.
Đúng thế, thuyền trưởng của chiếc thuyền đánh ca rất có lương tâm. Hơn nữa, ông là một quý tộc ở công quốc Lam Thủy, với lại ông cũng là nhân vật có tiếng tăm. Cho nên, ông vẫn có thể trực tiếp gặp bá tước Tử Mã Não.
Điều này cũng không có gì phải ngạc nhiên.
Ở trong vùng biển vô tận, tàu thuyền chính là vũ khí chiến lược. Thuyền đánh bắt được quái vật biển, cho dù là những con quái vật biển có kích thước nhỏ nhất, cũng đủ để lật một con thuyền bình thường dài 20 đến 30 mét.
Con tàu Sơ Thủy đã cập bến một bến cảng nào đó ở trên đảo Tử Mã Não. Thuyền trưởng tàu đánh cá đã học thuộc lòng, vấn đề thân phận cũng không có vấn đề gì lớn.
Thuyền cập cảng cũng không nhiều, nhưng mỗi một chiếc đều dài ít nhất là 50 mét, không hề có bất cứ con thuyền nhỏ nào có thể sống sót ở trong vùng biển vô tận này cả.
“ Đi theo ta, bá tước đại nhân cách đây không lâu từ trong trận đại chiến mới vừa trở về.”
Hòn đảo Tử Mã Não không hề nhỏ, phía trên còn có một tòa chủ thành và 18 tám tòa thành bình thường. Lâu đài của bá tước nằm ở bên cạnh tòa chủ thành.
Khi bọn họ đi đến lâu đài bá tước thì trời đã tối.
Lạc Lâm, Tiểu Lật và một số thuyền viên đã đi theo thuyền trưởng tàu đánh bắt. Đối với những thuyền viên sinh ra và lớn lên ở Sơn Hải đại thế giới thì lâu đài của bá tước Tử Mã Não vô cùng xa hoa. Nó càng lộ ra một cảm giác tang thương mang tới hơi thở của lịch sử.