Chương 839: Không thể thoát ra

Bên trong địa ngục băng giá.

Nhóm người trung niên hói đầu ngồi xổm xuống ở trên mặt đất, bọn họ ngơ ngác nhìn tên thành viên tổ chức cấp cao đang bị chôn vùi ở trong tuyết, chỉ còn lại chừa phần đầu ra mà thôi!

So với các lồng giam lửa và lồng giam băng thì chôn họ trong tuyết quá bình thường.

Tuy nhiên, vị lãnh đạo này vẫn còn tỉnh táo và câu đầu tiên nói với bọn họ: “ Kĩ năng “ Cửa” không thể nào rời khỏi nhà tù địa ngục, nhưng ta có phương pháp để thoát ra bên ngoài và các ngươi nhất định phải đào ta ra.”

Hắn giống như nhìn thấu tên trung niên đầu hói.

Lúc này, sắc mặt của hắn cũng không hề dễ nhìn, hắn nhìn về phía tên béo năng 250 cân kia.

Tên mập lui về phía sau vài bước, hai tay chắp lại, Nguyên Lực vận dụng:

“ Cửa!”

Một lát sau, một cánh cửa cao khoảng hai mét, rộng 78 cm nhanh chóng thành hình. Sắc mặt của tên mập tái nhợt, thở hổn hển, nhưng ánh mắt lại sáng ngời vô cùng.

“ Thành công…”

Bỗng nhiên, một ngọn lửa nóng rực từ phía đối diện truyền tới, con rắn lửa đem tên mập thiêu đốt. Hắn theo bản năng nay bay ra bên ngoài. Những chỗ mà bộ quần áo không có bao phủ ở trên người, bị thiêu đốt đau đớn không thôi.

Nguyên Lực của hắn nhất thời bị rối loạn và cánh cửa của hắn như quả bóng nước bể ra.

Tuy chỉ trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, bọn họ nhìn thấy đối diện cánh cửa kia chính là địa ngục Tiêu Hồng vô cùng quen thuộc.

Không thể nào thoát được!

Người đàn ông đầu hói chỉ có thể nghĩ cách giải cứu vị quan chức cấp cao này ra. Khi nhìn thấy vị quan chức cấp cao này bị chôn vùi ở dưới băng tuyết. Phương pháp giam giữ vị quan chứ cấp cao này bằng cách chôn vùi dưới tuyết không hề cao quý bằng việc giam giữ con rồng lửa kia, vì thế hắn nghĩ sẽ không khó để phá vỡ.

Tuy nhiên….

Người đàn ông đầu hói sững sờ nhìn hai bàn tay mình, những ngón tay của hắn có sức mạnh phi phàm, đôi tay này đã trải qua cả trăm triệu trận chiến sống còn, dĩ nhiên….Không thể nào đào được.

Tên nhân viên cấp cao của tổ chức dường như đã lường trước được tình huống này, “ Chỉ dựa vào các người thì không thể nào làm được. Hãy đem theo tín vật của ta, tìm một vị đại nhân ở trong nhà tù băng giá này, nhiệm vụ của các ngươi sẽ hoàn thành.”

“ Đơn giản như thế liền có thể chay thoát nhà tù Thương Bạch này sao?” Tên béo buột miệng nói.

Quan chức cấp cao của tổ chức bị chôn vùi ở trong đất phát ra một nụ cười quái dụ, “ Đương nhiên, nó không hề đơn giản như thế. Chúng ta hoài nghi nhà tù này đã bố trí cấm chế không gian đặc thù. Năng lực không gian không thể nào liên kết với thế giới bên ngoài, nhưng…Thâm Lam quá kiêu ngạo, có rất nhiều tên tù nhân mạnh mẽ đang bị giam cầm ở trong nhà tù băng giá này, chỉ cần phá hủy cấm chế tồn tại ở trên người những tên tù nhân này và thả chúng ra…”

Hai con mắt của hắn sâu thẳm, “ Chỉ trong chốc lát thì cả ngục giam Thương Bạch này, bao gồm cả thành phố Thâm Lam sẽ nổ tung như bong bóng.”

“ Xin lỗi, do chúng tôi quá sơ suất.”

Nhân viên công tác của Tháp Canh toát cả mồ hôi hột, bọn họ biết bên phía cục tình báo cũng chịu trách nhiệm xử lý những tình huống nhận hối lộ và hợp tác với kẻ thù. Hắn cũng không muốn giống như mấy tên cai ngục vì ăn hối lộ mà tiết lộ thông tin nhà tù.

“ Đó không phải nguyên nhân của ngươi, tất cả mọi chuyện đều nằm ở trong kế hoạch.”

Cô gái tóc đen chỉ nói bóng gió và không hề nói gì nữa.

Các nhân viên công tác không hiểu, nhưng bọn họ cũng không dám hỏi nữa.

Một trong những người quản lý của tòa Tháp Canh liền nhảy lên bục tròn từ những bậc thang gần đó, anh giải thích: “ Bởi vì, những năng lực đặc thù và vô cùng kì lạ. Hơn nữa, còn có vô số bảo vật được để lại ở trên hành tinh Khởi Nguyên này. Đôi khi, những vật phẩm muốn ẩn giấu, dựa vào ảo thuật cũng không thể nào truy vấn ra được…Theo những gì ta biết thì có một số phương pháp chủ động lãng quên đi kí ức.”

Ví dụ, vị quan chức cấp cao nắm giữ kĩ năng “ mắt xoắn”, liền nắm giữ các bí mật cấp SS và xứng đáng được đối xử đặc biết…Lời này hắn cũng không hề nói ra.

Các nhân viên công tác ngơ ngác gật đầu.

Vừa nghe thì có vẻ thâm sâu, khó trách người ta đã là lãnh đạo, còn mình chỉ là một tên lính quèn.

Tuy nhiên…Hắn nhìn về phía màn hình giám sát, nhóm người của trung niên đầu hói vô cùng cẩn thận đi tới một thân hình to lớn nào đó. Một bên khuếch tán cảm nhận ra bên ngoài xem có đội tuần tra nào gần đó hay không. Một bên thì đang cố gắng tìm kiếm những cạm bẫy giống như đang quét mìn vậy…Tuy nhiên, bọn hắn không thể nào phát hiện được “ mắt giám sát”, hắn liền cảm thấy vô cùng sương sướng…Ai bảo những người này đều mạnh hớn hắn làm gì.