Hai mắt Tiểu Lật mở to, trong mắt tràn ra nước mắt.
Đường Vũ không hề động đậy.
Tiểu Lật giương nanh múa vuốt, ảo ảnh xung quanh bày ra một màn hung ác nhất động lòng người.
Đường Vũ vẫn không hề động đậy.
Tiểu Lật háo hức nhìn qua Y Liên.
…Tiểu Lật bỏ cuộc.
“ Vì sao chít, tôi là người khởi xướng nó chít, biểu diễn thi đấu ảo ảnh cũng là tôi đưa ra chít.”
Đường Vũ cầm lấy một cây bút lông, xóa từ ảo ảnh ở trên bảng vẽ và thay đổi thành chữ phép thuật.
Ta chính là người đề xuất nó…
Tiểu Lật không nghĩ tới còn có loại hành động như thế này. Trong lúc nhất thời, cô cũng không biết nên nói cái gì bây giờ.
Đường Vũ tự mình nói ra:
“ Ảo thuật dù gì cũng chỉ là một phần nhỏ, hơn nữa ảo ảnh cũng khó mà biến thành hiện thực, không có nhiều biểu hiện cho lắm. Phép thuật thì khác, những người biểu diễn phép thuật không chỉ mang đến những màn trình diễn tráng lệ, còn có thể so sánh khả năng điều khiển của người nắm giữ. Đây cũng chính là một trong những phần thi đanh giá trong đó.
Vòng loại có thể chỉ mang tính chất biểu diễn, trận chung kết sẽ được thay đổi thành phần thi đối kháng. Đương nhiên, nó sẽ thiên về phần giải trí hơn là phần quyết đấu. Chế độ đối kháng ở đây sẽ dựa trên việc giải trừ phép thuật của đối thủ, sự hoa lệ của chiêu thức, hay trúng mục tiêu sẽ trừ điểm…Nếu như cuộc thi phép thuật được hoan nghênh và các qui tắc cũng phù hợp thì chúng ta có thể phổ biến và lưu truyền nó như một loại thi đấu bình thường.
Đường Vũ nghĩ tới rất nhiều cuộc thi Olympic, hiện tại nó đã không còn phù hợp. Nếu đổi thành tốc độ phi kiếm hay sự hoa lệ của phép thuật cũng thích hợp hơn nhiều.
Hiện tại chính là thời điểm tốt để thử nó.
Tiểu Lật bĩu môi, Đường Vũ xoa xoa đầu cô: “ Trọng tài có cái gì không tốt? Tâm trạng không tốt thì có thể huýt sáo, còn có thể nghe tiếng la ó của các thí sinh khi trải nghiệm và khiến cho bản thân mình cảm thấy vui vẻ. Thỉnh thoảng cô cũng có thể phát biểu vài câu dựa trên quan điểm của mình, có khi được nghênh đón tràng vỗ tay nhiệt liệt từ phía khán giả…”?
“ Thật vậy sao?” Tiểu Lật nhìn anh với ánh mắt tràn đầy nghi ngờ.
Sắc mặt Đường Vũ không hề thay đổi, tiếp tục nói: “ Cô còn quá nhỏ, chỉ cần cẩn thận nghĩ lại là có thể phát hiện, thí sinh chỉ có thể ở trên khán đài nhất thời, mà trọng tại thì có thể luôn ở trên khán đài…”
“ Ừm!”
Cô gật đầu nặng nề.
Sau đó vui vẻ trở lại.
Xong xuôi…Đường Vũ thầm khen bản thân mình, bỗng nhiên khóe mắt nhìn thoáng qua Y Liên, cô đang cười như không cười nhìn anh.
Giống như đang xem một bộ phim hoạt hình hentai lừa gạt một bé gái.
Chờ một chút.
Tiểu Lật nhìn giống như bé gái thôi, chứ thực tê1 cô ấy đã sớm trưởng thành rồi, hợp lý…A, Anh dựa vào bản lĩnh của mình lừa gạt , sao có thể nói dụ dỗ được chứ.
….
Bên ngoài hòn đảo chính gồm có ba hòn đảo nhỏ đã được mở rộng.
Giữa những hòn đảo được xây dựng hơn một chục cây cầu, dưới cây cầu là biển mây cuồn cuộn.
Đảo doanh trại là nơi đóng quân của các quân đoàn thám hiểm, quân đoàn phòng thủ, quân đoàn kỵ binh Hỏa Liệt Mã và các quân đoàn khác đóng quân và cũng là nơi bọn họ tiến hành huấn luyện hàng ngày.
Các trại huấn lệ hoành tráng nằm ở trên đảo doanh trại và kế bên chính là khu rừng nhân tạo thả nuôi hàng chục nghìn con thú biến dị.
Hầu hết các thành viên của binh đoàn thám hiểm làm nhiệm vụ ở bên ngoài đã trở về hòn đảo nổi.
“ …Gần tới tết Nguyên Đán, tất cả các bạn sẽ có thời gian nghỉ ngơi nhất định. Trong khoảng thời gian này không cần phải ra ngoài làm nhiệm vụ.”
Ánh mắt La Triết nhìn qua.
Lộ Tiểu Bằng, Bành Ba và những người khác đã chia quân đoàn vừa mới từ thế giới khác trở về. Bọn họ đứng ở phía trước và không thể không mỉm cười khi nghe điều này.
Tuy rằng, nhiệm vụ quân đoàn phái ra cũng sẽ không làm cho bọn họ chán ghét. Tuy nhiên, kì nghỉ này giống như đã khắc sâu ở trong linh hồn của họ, không ai mà không thích.
Bọn họ đang định vỗ tay thì nghe La Triết nói tiếp.
“ Cho nên, nhân lúc các bạn vẫn còn ở trên hòn đảo nổi thì tôi đã quyết định cùng mấy huấn luyện khác tổ chức một khóa huấn luyện chung. Nếu không có tết Nguyên Đán thì các quân đoàn cũng khó mà tập hợp lại ở trên hòn đảo nổi này. Bọn nhóc, hãy cố gắng mà trân quý buổi huấn luyện lần này…”
Người thức tỉnh ở trong quân đoàn đầy dấu chấm hỏi: “ ???”
Huấn luyện viên trưởng, bạn có còn là con người nữa không.
….
Trụ sở hiệp hội thám hiểm Thâm Lam.
Khi lễ tết Nguyên Đán đang tới gần, nhiều nhóm thám hiểm đã tự dành cho mình một kì nghĩ sau khi hoàn thành cuộc bỏ phiếu cuối cùng.
Tuy nhiên, trong khoảng thời gian này thì công hội mạo hiểm vẫn náo nhiệt như cũ.
Trong sảnh rộng lớn ở tầng một, ngoại trừ bàn thông tin ở khu vực trung tâm. Bên trái và bên phải dần biến thành quán cà phê, quán trà và các địa điểm giải trí hay nơi trao đổi thông tin.
Ngay cả khi giá trà ở trong khu vực công hội đắt hơn 50% so với giá ở quảng trường thương mại và đắt gấp đôi so với giá ở trên đường phố bình thường…Những nhà thám hiểm giàu có cũng không hề quan tâm.
Đây là nơi có nhiều thông tin lưu chuyển nhất ở Thâm Lam, không có cái thứ hai.
Đôi khi thông tin ngẫu nhiên nghe được thậm chí không thể nào được đo bằng Nguyên Tinh.