Ánh mặt trời ấm áp chiếu vào tường đá của lâu đài, trên những gạch đá màu xám trắng bị những dây leo thường xuân bao phủ, mang đến cho tòa lâu đài một phần hương vị cổ xưa.
Khu vườn ở trước tòa lâu đài nở rộ từng đoá hoa hồng trắng và đung đưa ở trong gió như những nụ cười trong veo. Màu trắng tinh tế và nhẹ nhàng như thế, sương sớm đọng ở trên những cánh hoa giống như thủy tinh phản chiếu dưới ánh sáng mặt trời đầy ánh sáng rực rỡ đầy màu sắc.
“ Thì thầm, thì thầm.”
Một đoá hoa hồng nhảy múa ở trong khu vườn hoa, nếu nhìn kĩ thì giống như một bé gái đang đội bông hồng ở trên đầu.
Nó có kích thước bằng lòng bàn tay, bao phủ bởi màu trắng và xanh nhạt đan xen với nhau. Những cánh hoa mịn màng giống như dải ruy băng của tiểu nhân và những nhụy hoa nhô ra từ dưới những cánh hoa giống như những bàn chân nhỏ đung đưa ở trong gió.
Hoa hồng ở trên đầu giống như tóc bạc nở rộ.
“ Thì thầm.”
Tiểu nhân dừng ở trên lòng bàn tay rộng lớn, hơi cúi đầu giống như một quý cô trong khi vén váy lên.
Đường Vũ trêu chọc lấy tên nhóc này.
“ Sắc Vi” là một tinh linh vừa mới sinh ra một tháng trước. Nó được sinh ra ở trong biển hoa tường vy này, sức chiến đấu chỉ ở mức trung bình. Tuy nhiên, với tư cách là tinh linh hệ mộc, nó có thể giao tiếp với các loài thực vật và rút ngắn chu kì sinh trưởng của cây trồng, giúp ích rất nhiều trong việc trồng trọ.
“ Những cây dược liệu ở trong thung lũng có chăm sóc tốt hay không?”
“ Thì thầm, thì thầm!”
“ Được rồi!”
Trong tay của Đường Vũ xuất hiện một quả màu xanh biếc, tản ra khí tức sinh mệnh nồng đậm. Đây là một viên nào đó của yêu thực Siêu Phàm sau khi chết đi và được cô đặc lại.
Tiểu Sắc ôm trái cây đó còn to hơn cả bản thân mình, nó há cái miệng nhỏ nhắn ra mà mút. Mỗi lần hít thở sâu đều có thể hấp thu năng lượng sinh mệnh từ trong trái cây xanh biếc đó.
Nó lảo đảo thân người giống như uống rượu bị say vậy. Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của nó hiện lên vẻ hài lòng và ửng đỏ.
“ Thì thầm.”
Đường Vũ đặt tên tiểu tử kia ở trên biển hoa và đi ra ngoài lâu đài.
Cách tháp tri thức không xa, có một tòa cung điện màu trắng. Tòa cung điện này cao khoảng 20m, nhưng chỉ có một tầng và vô cùng trống trải.
Bốn phía tòa cung điện này đều được đóng lại, chỉ có phần mái vòm được mở ra và lắp đặt phần kính ngay cả Siêu Phàm không thể nào phá hủy được. Một chút ánh nắng mặt trời xuyên vào, xua tan chiều sâu của cung điện.
Nơi này cũng không hề trang trí phức tạp, chỉ ở những phương hướng 9 giờ, 12 giờ, ba giờ đều có một cây cột được chạm khắc như pha lê cao khoảng 10 mét. Tổng cộng có sáu cột pha lê như thế và được chia làm ba vị trí khác nhau, sát vách bức tường của tòa cung điện này.
Cứ hai cột pha lê tạo thành một nhóm, cách nhau khoảng bảy tám mét, năng lượng màu xanh nước biển từ cột thủy tinh tản ra bên ngoài, chúng liên kết lại với nhau, giống như một bức tranh cuộn theo thủy triều lên xuống nhấp nhô.
Đây là cánh cửa không gian, dẫn đến ba nơi thế giới nhỏ khác nhau.
Những quả này được hái từ trên cây thế giới và được đặt ở bên trong lãnh địa. Việc xây dựng một cổng không gian cố định sẽ tiết kiệm chi phí hơn so với cổng dịch chuyển tức thời. Việc xây dựng một cổng không gian giữa lãnh địa và tiểu thế giới sẽ gặp khó khăn ít hơn. Phần cấu trúc dịch chuyển đi tới thế giới khác cũng không có tác dụng…Dù sao thì hệ thống cũng không có kĩ thuật liên quan tới không gian.
Ở phía ngoài cùng bên trái chính là khu vườn thuốc, nơi trồng một số thuốc quý hiếm nhất của lãnh địa.
Ở giữa chính là thành phố khai sáng, một nơi để lĩnh hộ Pháp Tắc được xây dựng bằng cách sử dụng các mảnh vỡ Pháp Tắc.
Bên phải là thành phố khoa học và công nghê, nơi tập trung những công nghệ tiên tiến. Kevin và những tông sư và thạc sĩ hàng đầu đều có phòng thí nghiệm qui mô lớn của riêng mình ở trong thành phố khoa học kĩ thuật, được sử dụng cho mục đích nghiên cứu và phát triển, thí nghiệm và chế tạo những công nghệ tiên tiến…Xưởng cũng được anh chuyển đến thành phố khoa học và công nghệ.
Các thí nghiệm qui mô lớn hoặc sự ra đời của các thần binh hàng đầu, thường đi kèm với những sự thay đổi trong trời đất khó mà che giấu được. Chỉ có ở trong tiểu thế giới, mới không thu hút sự chú ý của người khác.
Ban đầu, các bộ phận nghiên cứu khoa học và bộ phận thiết bị đã được thay đổi thành một dây chuyền lắp ráp.
Anh đang định đi về phía thành phố khai sáng, liền nhìn thấy tháp tri thức. Hai thành viên của quân đoàn phòng thủ đang giam giữ một người đàn ông với khuôn mặt bị bầm dập, đang đi về hướng bên ngoài thành phố.
“ Thành chủ.”
“ Thành chủ.”
“ Hắn là?”
Người đàn ông kia có khí tức không hề yếu, có thực lực Ngưng Nguyên Cảnh. Tuy nhiên, hai tay của hắn đã bị cấm ma thạch còng lại, Nguyên Lực vận chuyển đình trệ. Hai chân thì bị dây xích trọng lực quấn quanh, hạn chế việc phát huy lực lượng cơ thể.
So với phiên bản đơn giản mà anh cung cấp cho người bạn láng giềng là An Hạ. Bộ này mới là phiên bản hoàn chỉnh, người thức tỉnh có thực lực Đại Viên Mãn ngoại trừ năng lực chống đỡ ra, các phương diện khác so với người bình thường thì cũng không khá hơn là bao nhiêu.
“ Tên này muốn lẻn vào tháp tri thức, thậm chí hắn còn trộm được một tấm thẻ quyền hạn. Tuy nhiên, khí tức của hắn không phù hợp, thậm chí việc vào cửa cũng không thể được.”
Các thành viên ở quân đoàn phòng thủ đã quen thuộc chuyện này quá rồi.
“ Tôi không có, không có chuyện đó, hu hu…”
“ Được rồi, mang hắn đi thẩm vấn đi.”
Đường Vũ hỏi mới biết, không ít tên đều có ý tưởng giống như tên thanh niên này.
Quân đoàn phòng thủ, bộ phận tình báo, cục an ninh vừa mới thành lập. Mỗi ngày, bọn họ có thể bắt được mấy chục tên lén lút như thế này.
Trung bình một giờ có hai ba tên như thế.
Anh đã không hề quan tâm đến các sự kiện gián điệp này lâu lắm rồi.
Thâm Lam là trung tâm của thế giới và có vô số những kẻ thù địch vẫn đang ẩn nấp ở trong thành phố.
Trừ khi đất nước anh bế quan tỏa càng. Nếu không…Bắt cũng không thể nào bắt hết được.
Anh cũng không có khả năng lúc nào cũng nhìn chằm chằm vào bản đồ…Hơn nữa, những cái chấm đỏ dày đặc không khéo sẽ gây ra bệnh đau mắt đỏ cho anh thì sao?”
Tất cả đều được giao cho các cơ quan chức năng có liên quan và chịu trách nhiệm.
Chỉ ở những nơi quan trọng như các khu vực của các phòng ban, học viện cây thế giới, tháp tri thức, hồ Nguyên Lực tinh khiết, v..v. Anh mới thiết lập thông báo nhắc nhở…Lâu thì một hai tháng, ngắn thì bốn năm ngày, anh nhàn rỗi không có gì làm mới đảo lộn như thế.
Ở những khu vực quan trọng như lâu đài và sảnh trung chuyển, hoặc có năng lượng cao xuất hiện, thì anh mới thiết lập nó theo thời gian thực…Nếu không thì tiếng Bíp bíp sẽ vang lên liên tục ở trong đầu của anh không ngừng.
Mấy tháng không có xuất hiện tiếng nhắc nhở, Đường Vũ còn tưởng những tên gián điệp sẽ ít đi. Hiện tại, xem ra các bộ phận khác đều đã thành thục, cho nên anh cũng không cần phải quan tâm những việc này nữa.
Bản thân là một lãnh chúa tận tụy, điều đó thực sự không hề dễ dàng đối với anh.
…