Chương 804: Đi về phía Bắc

" Giới hạn cao nhất có thể đạt được là bao nhiêu?"

" Gấp ba lần! Nó có thể giúp bản nguyên tăng lên gấp ba lần. Nếu như Siêu Phàm cấp hai đỉnh phong có thể tái tạo lại cơ thể 100 lần, hoặc chỉ với một giọt máu có thể hồi sinh lại. Sau khi sử dụng U Hải kết tinh đến cực hạn thì nó có thể tăng bản nguyên lên gấp 3 lần. Không chỉ như thế, tổng số lượng bản nguyên cũng nhiều hơn, thời khắc quan trọng cũng có thể bộc phát ra chiến lực mạnh hơn.

" Tuy nhiên..." Ông nói với giọng ngập ngừng, " Hầu như không có cách nào để tăng lên gấp ba lần, một viên U Hải kết tinh cũng chỉ có thể giúp bản nguyên tăng lên 0.1%. Nếu bạn muốn tăng bản nguyên lên gấp ba lần thì...

Vậy thì bạn cần phải có ít nhất 2000 viên như vậy!

Với sự quý giá của U Hải kết tinh, trong tay có hơn 10 viên thì đã được xem là nhiều rồi. Không giấu gì bạn, Đại Xương hiện giờ chỉ còn lại mấy viên U Hải kết tinh nay mà thôi, nhìn quý giá vậy thôi, nhưng thực tế cho dù có lấy ra hấp thu hết tất cả thì cũng chỉ có tăng lên một chút mà thôi."

Đường Vũ suy nghĩ một hồi, " Được rồi, tôi muốn toàn bộ."

Vua Đại Xương: "???"

Đường Vũ nhìn qua ông một cái, " Tôi biết giá trị của số chiến lợi phẩm còn lâu mới đủ, cho nên...Tôi định dùng vũ khí để đổi lấy."

Anh lấy ra một thanh chiến đao có ánh hào quang đang vận chuyển đầy đủ màu sắc. Trên thân đao tản ra khí tức sắc bén khó mà nhìn thẳng vào nó.

Thanh kiếm của vua Đại Xương khẽ run lên.

" Đây là thần binh cấp hai? Có thể so với thần binh của vương quốc!"

" Vậy chắc đủ rồi đúng không?"

" Đủ, đủ rồi!"

Ánh mắt của đức vua nhìn chằm chằm Đường Vũ khiến anh cảm thấy không được tự nhiên chút nào!

...

Hai ngày sau, cuộc so tai giữa các thế hệ trẻ vốn đã bị hoãn từ lâu, đã bắt đầu trở lại.

Thể thức thi đấu áp dụng phương thức đấu loại trực tiếp 1vs1. 64 người thế hệ trẻ bao gồm nam và nữ bước lên bốc thăm để xác định đối thủ của mình cho đến khi xác định được nhà vô địch cuối cùng.

Có lẽ lúc trước Đường Vũ đã thể hiện sự quan tâm cuộc thi này, cho nên vua Đại Xương liền mời mấy người Tiên Môn đến xem trận đấu.

Sự xuất hiện của các quan chức cấp cao khiến nhiều thanh niên trẻ tuổi và khán giả sôi trào.

Ngày đầu tiên, ba mươi hai người đứng đầu đã được quyết định.

Trong số năm đệ tử ưu tú của Tiên Môn, Thạch Thiết và Adai đã bị loại một cách thê thảm. Thạch Thiết là người có thực lực thấp nhất, ở trong đám người dự thi đều thuộc tầng lớp cuối cùng. Adai thì xui xẻo hơn, gặp ngay một cao thủ có thực lực cấp 12.

Đương nhiên, dù sao đó cũng là những thiên tài của Đại Xương, các gia tộc lớn đều cố gắng ở phía sau bồi dưỡng. Những thanh niên trẻ tuổi này đều có thực lực cấp 12, cấp 13 ở trong đám người dự thi cũng chả có gì đặc biệt. Trong đó vẫn còn 3 người đều có thực lực cấp 13.

Hai người bị loại cũng không hề có phàn nàn gì.

Hôm nay, vua Đại Xương vui vẻ vô cùng.

Ngày thứ hai, 32 người chỉ còn lại 16 người, Violet chiến đấu vất vả cũng không thể nào giành chiến thắng.

Ngày thứ ba, Tào Tinh Hoa cũng phải dừng lại ở top 8, chỉ có một mình Thượng Cung Linh vẫn chưa hề bị loại.

" Lão đệ nhà, Tiên Môn các ngươi cũng có ít người, một người có thể tiến vào top 8 cũng đã thuộc hàng ưu tú rồi."

Đường Vũ: " Ha ha."

" Cô gái kia chắc hẳn là đồ để của ngươi đi, tuổi còn trẻ đã có thực lực cấp 12 rồi. Nếu ở trong cuộc thi tiếp theo chắc chắn sẽ ứng cử viên nặng ký cho chức vô địch. Tuy, cô nhóc đó hơi xui xẻo, đối thủ của cô là đứa bé nhà họ Trần, nó đã bước vào cấp 13 khoảng 1 năm trước rồi."

Đường Vũ: "('~'; )"

" Thắng thua là chuyện bình thường ở trong thi đấu. Mười năm sau, cô gái này nhất định sẽ là nhà vô địch...Hả??"

Nhà vua Đại Xương nhìn đứa bé Trần Gia bất tỉnh hôn mê nằm ở trên mặt đất.

Có vẻ như trận chiến cũng chỉ mới vừa bắt đầu đúng không?

Biểu hiện của Thượng Cung Linh vẫn vô cùng bình thường không hề có gì nổi bật và quá trình này có thể được tóm tắt như sau, " Trận chiến bắt đầu, Thượng Cung Linh bước tới gần, Thượng Cung Linh tung ra một cú đấm, Thượng Cung Linh...À, đối thủ đã bất tỉnh nhân sự rồi."

Cho đến khi Thượng Cung Linh đứng ở trên bục vô định nhận giải thưởng, vẻ mặt chả có gì thú vị.

Tại sao mình cảm giác như đây không phải là nơi để mình rèn luyện gì đó?

Vua Đại Xương nghi ngờ cuộc sống.

Nghe nói bởi vì sự kiện Thượng Cung Linh giành chức vô địch. Những đúa trẻ thiên tài của một số gia tộc lớn đã buộc phải trải qua quá trình huấn luyện theo kiểu địa ngục và bắt đầu một cuộc sống tương lai đầy tăm tối.

Sau khi ở lại vương đô hơn mười ngày. Đường Vũ mới bắt đầu đi về phía Bắc.

Ngoài ra còn có một tên Siêu Phàm cấp hai đồng hành cùng với anh. À, hướng dẫn viên.