Chương 802: La bàn vô dụng

Một lát sau, những bảo vật thu thập từ khắp các hang động lần lượt bày ra.

Ánh hào quang tuôn trào, khiến cho người ta không thể nào rời mắt.

" Đường đệ, mời."

Đường Vũ vuốt cằm, bộ sưu tập của đám người chim này có thể nói là muôn màu muôn vẻ.

Lôi Kích Mộc, Tinh Huy Thạch và thậm chí còn có những vật liệu dùng để chế tạo vũ khí Siêu Phàm, khắp nơi đều có.

Ngoài ra còn có vũ khí Siêu Phàm cấp một, nhìn qua thôi cũng có mấy chục kiện. Một số đã bị hư hại mà thôi, có mấy kiện thì đã lâu lắm rồi, ánh hào quang của nó cũng mờ dần.

Đám người chim rất ít khi dùng vũ khí, phần lớn đều mài giũa những móng vuốt sắc bén của mình....Đó là tài liệu dùng để làm vũ khí không hề tồi.

Ngoài ra còn có một số quyển bí tịch, được viết bằng ngôn ngữ rune.

Cảm giác nó giống như một thứ gì đó bất phàm, nhưng thực tế, nó giống như những món đồ chơi vô dụng.

Đường Vũ đầu tiên thu thi thể còn nguyên vện của nữ vương người chim có thực lực Siêu Phàm cấp hai kia. Sau đó, anh gom hết những móng vuốt và những cánh chim của đám Siêu Phàm cấp hai...Không phải là anh không muốn cầm nhiều, hầu hết cơ thể của đám người chim này đã không còn nguyên vẹn nữa rồi.

Tài liệu dùng để chế tạo những món đồ Siêu Phàm, anh cũng cầm theo một ít.

Bí tịch thì anh xem thường, toàn là đồ tạp nham, một số cuốn để cho người chim, lợn yêu, bạch tuột, thụ yêu tu luyện...Đương nhiên, trong đó cũng có một số cuốn bí tịch thích hợp cho nhân loại tu luyện, phía sau còn ghi chú do Đại Xương xuất bản.

Dược liệu cũng không hề thấy, nhất định bị đám người chim này ăn sạch nó rồi.

Nguyên Tinh có độ tinh khiết cao cũng thế, chỉ còn lại một đống Nguyên Tinh bình thường mà thôi, muốn đống đó để làm gì.

Ánh mắt anh nhìn qua từng loại, có loại cảm giác nhặt được chỗ tốt vậy. Tuy nhiên, anh cũng không nhặt được cái gì, anh chỉ cầm lên một món bảo vật màu đồng giống y như cái la bàn vậy.

Vua của Đại Xương thì lộ ra vẻ đau đớn, nhưng vẫn không hề nói gì cả.

Đường Vũ cẩn thận quan sát.

Cái này quả thật là bảo vật, không phải anh muốn tận dụng thu chỗ tốt. Ở đây có rất nhiều người đều biết, đó chính là bảo vật mà con người chim Siêu Phàm cấp hai sử dụng để phá vỡ trận pháp của Vương thành Đại Xương kia.

[ ??? (Không có tên)]

Thể loại: Kho báu đặc biệt.

Chứ năng: (1) Tìm đường (2) quấy nhiễu.

(1) Tìm đường: tìm thấy một con đường sống ở trong những ảo ảnh, trận pháp, mê cung và những loại ảo thuật khác.

(2) Quấy nhiễu: cản trở trận pháp, khiến cho nó thất bại ở một mức độ nhất định và ảnh hưởng của nó đến trận pháp tùy vào cấp độ của trận pháp.

Trận pháp ở vương thành Đại Xương so với những bậc thầy ở vương quốc Aino và hơn mười tên đại sư bố trí trận pháp ở trên đảo nổi Thâm Lam còn cao cấp hơn. Nó có thể phá vỡ trận pháp ở vương thành, không còn nghi ngờ gì là đồ vật tốt.

Cứ giả nai như thế đi, những món đồ tốt liền vào tay là được.

Anh đổi tên cho món bảo vật bằng đồng ở trong tay mình là " la bàn vô dụng".

" Các ngươi có muốn cái gì ở trong đống đó hay không?" Đường Vũ hỏi Vanni và những người khác.

Bọn họ đều lắc đầu và nhìn qua có chút chán ghét.

" Các ngươi thì sao?" Anh lại nhìn về phía Thượng Cung Linh và những người khác.

Mấy người này ngược lại bị những ánh hào quang kia khiến cho bản thân không thể nào dời mắt được. Tuy nhiên, bọn họ cẩn thận suy nghĩ một chút, những món vũ khí Siêu Phàm kia, bọn họ lấy được nó tới tay cũng không thể nào dùng được, chờ tới khi bọn họ đạt tới cảnh giới đó, có thể dùng điểm cống hiến để đổi lấy.

Không thấy Đại sư tỷ Thượng Cung Linh có một món vũ khí thần binh? Nhìn bộ dáng so của nó so với những thứ ở trước mắt còn cao cấp hơn.

Hơn nữa, bọn họ ở trong chiến đấu chỉ đánh với mấy tên tép riu thôi. Vì thế, bọn họ đều đồng loạt lắc đầu.

" Đường đệ, anh không chọn thêm nữa đi? Chẳng hạn như những món thần binh này?"

Vua Đại Xương cảm thấy hơi hối hận sau khi nói ra. Ông ước gì Tiên Môn liền để lại những món thần binh này lại chỗ này. Tuy nhiên, ông vẫn phải tỏ ra mình là một ông vua vô cùng rộng lượng, để cho Đường Vũ lấy nhiều hơn và sau này ra sức nhiều hơn.

Tuy nhiên, lãnh chúa Đường thật sự chán ghét những thứ đó.

" Những thứ này ông định giá bao nhiêu?" Anh hỏi.

" 25%." Vua Đại Xương suy nghĩ một phen, " Trong đó la bàn kia liền chiếm 10% rồi."

Điều đó cũng khá hợp lý, Đường Vũ còn nghĩ vua Đại Xương thừa dịp này để ép giá. Ít nhất, ở trong mắt của anh thì chiếc la bàn vô dụng này có thể sánh ngang với một nửa giá trị của tất cả chiến lợi phẩm.

Đống thần binh Siêu Phàm ngoài trừ rèn đúc lại thì cũng chả có tác dụng bao nhiêu...Thủ thuật chế tạo những món này vô cùng kém cỏi.

" Được rồi, còn lại 25%, liền ở trong bảo khố của Đại Xương các ngươi đổi lấy những vật phẩm có giá trị tương đương đi."

" Vậy thì tốt quá!"

Vua Đại Xương nói xong, tốc độ cũng không hề chậm, ông lập tức phân phó những người khác đem tất cả những chiến lợi phẩm đóng gói vào trang bị không gian.

" Đường đệ cứ yên tâm, bảo khố của Đại Xương chúng ta đã tích lũy đã hơn 10 nghìn năm và có một số bảo vật lấy được từ các hang động cổ đại ở cực Bắc. Nhất định sẽ có thứ mà các ngươi muốn."