Bạch Xà Hoàng đang kiểm tra hồ sơ mua sắm của mình và cô ấy không thể không cảm thấy có chút chột dạ sau khi nhìn thấy danh sách kéo xuống trong một phút.
Ngoại trừ những món ăn ngon, cô cảm thấy món nào hứng thú liền mua ngay.
Mua bán ở trong không gian tinh thần rất thuận tiện và tiết kiệm được chi phí vận chuyển. Mua hàng hóa trực tiếp có thể vận chuyển đến kho cá nhân. Nếu không có kho cá nhân thì có thể tới nhà kho công cộng ở quảng trường tiếp nhận hàng hóa.
Chỉ cần trả một chút chi phí bảo quản là được.
Bạch Xà Hoàng thì khác, cô có kho hàng cá nhân, hồ sơ 30 phút cho thấy cô đã bỏ ra 65 Nguyên Tinh để mua một sân vườn kiểu Tô Châu ở trấn Đinh Thủy.
" Dù sao nhìn cũng đẹp như thế, làm sao mà cưỡng lại được chứ."
Lúc cô mua sắm không hề nhìn giá cả, hiện tại đã nếm phải trái đắng rồi.
" Làm sao bây giờ?"
Vẻ mặt Bạch Xà Hoàng bối rối, cô cầm một gói đậu phộng liền thả xuống, cầm lấy một hộp sữa chua, nhưng vẫn không có muốn bỏ trở lại.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô hơi rối lên.
A a a ——
Lúc này, một tin nhắn thông báo lướt ngang qua mắt cô.
" Còn năm phút nữa sẽ hết hạn đăng ký trận so tài của các thần ăn, mời các tuyển thủ chuẩn bị tham gia đến địa điểm thi đấu để tập hợp..."
Chằm chằm ——
Chằm chằm!!
Hai mắt Bạch Xà Hoàng sáng ngời, tựa như có vô số hình ảnh đồ ăn lướt qua ở trước mắt. Cuối cùng hóa thành bữa tiệc tối thượng dành cho cô.
$-$!
Cô bật định vị tọa độ lên, cả người lao ra tia chớp, chưa đầy 30 giây, cô đã đến được địa điểm thi đấu và đăng kí thành công.
Sau đó, cô ngồi chờ ở một bên. Hai mắt sáng ngời nhìn đống đồ ăn đa dạng và tỏa sáng được đặt ở trên bàn cách đó không xa.
Cô muốn ăn lắm rồi!
Cô cố gắng hết sức để kiềm chế bản thân, mỗi giây giống như là một năm.
Trong đầu cô vang lên tiếng ong ong, hai mắt chỉ chăm chú nhìn đống đồ ăn ở trước mắt.
Ban tổ chức nói gì cô cũng không hề nghe rõ, chỉ khi hai chữ bắt đầu vang lên. Cô không thể nào đợi được nữa và dùng đũa gắp thức ăn ở trước mặt, động tác hơi vụng về một chút.
Đơn vị tổ chức cuộc thi ăn uống lần này là một công ty phục vụ ăn uống lớn " bảo vệ động vật chỉ nói ở bên ngoài vậy thôi"
Lĩnh vực kinh doanh chính của công ty này là nấu những món ăn cao cấp từ thịt của những con thú biến dị cấp cấp. Hiện tại, chuỗi nhà hàng đã trải rộng khắp hòn đảo nổi, Cổ Linh, Bắc Đình. Để có thể mở rộng thị trường và tuyền truyền cho công ty của mình. Công ti " bảo vệ động vật" đã tổ chức cuộc thi lần này.
Thực phẩm bọn họ cung cấp không chỉ số lượng nhiều mà toàn những món ăn cao cấp.
Chẳng hạn như thị của con gấu trắng sấm sét có thực lực cấp 9 đỉnh phong là nguyên liệu chính, phối hợp với siêu cấp mật ong thu thập từ tổ ong biến dị. Giá cả của món này ở trong hiện thực, không có bao nhiêu người thức tỉnh có khả năng ăn được.
Công ty " Bảo vệ động vật" dù giàu có cỡ nào, không thể tổ chức một cuộc thi ăn uống ở trong hiện thực. Bởi vì, bọn họ không thể nào xuất ra nhiều nguyên liệu cấp cao như thế.
Ở bên trong không gian tinh thần thì khác.
Chi phí rẻ hơn nhiều, ngoại trừ việc không thể giúp cho bản thân tăng trưởng thực lực, nhưng hương vị món ăn không hề kém chút nào.
Cuộc thi ăn uống đã thu hút rất nhiều khán giả và rất nhiều thí sinh tham gia. Hầu hết, bọn họ chỉ tham gia nếm thử món ăn chứ không phải vua ăn uống thực sự.
Sau một lúc, hầu hết mọi người đều rút lui khỏi cuộc thi. Cho dù món ăn có ngon tới cỡ nào thì bọn họ phải chống đỡ mới được.
Mọi thứ ở trong không gian tinh thần giống như thực thế, cảm giác đói, no, đều có hết trong đó.
Ăn quá no đem bụng mình căng hết cỡ, cũng không phải chuyện lạ gì...Ít nhất, nó cũng đã từng phát sinh qua.
Thịt thú biến dị ẩn chứa năng lượng cực cao, người bình thường ăn một miếng nhỏ cũng không thể nào tiêu nổi. Các thi sinh hiện nay đều là người thức tỉnh, hơn phân nửa các thí sinh đều có thực lực Tố Thể Cảnh cũng không thể nào chống đỡ được.
Từng người một đưa tay sờ lên cái bụng bầu bĩnh của mình, nhìn mấy cái đĩa lớn trống rỗng ở trước mặt, rồi bậc ra tiếng nấc hài lòng.
" Thí sinh số 15, vua bụng bự đến từ quốc gia gấu trắng đã ăn hết 50 phần thức ăn! Thí sinh số 15 có thể giành chức vô địch cuối cùng hay không? Liệu anh ta sẽ nhận được phần thưởng lên tới 50 nghìn Nguyên Tinh không đây!"
" Không! Thí sinh số 37, trước mặt đã có 40 phần thức ăn trống rỗng...Anh ấy cũng là một đối thủ nặng kí cho chức vô địch lần này."
Thí sinh số 15 mạnh mẽ như một con gấu. Nếu đứng bên cạnh con gấu sấm sét, nói không chừng cả hai có quan hệ bà con.
Thí sinh số 37 là một người mập mạp hiếm thấy ở trong số những người thức tỉnh. Nghe người ta nói hắn có năng lực đặc biết, mỗi lần ăn đều bằng số lượng thức ăn của năm ngày.
Ở giai đoạn này, những thí sinh còn lại đều có nét đặc sắc của mình và bọn họ cũng được xem quái thú hình người.
" Hả..."
Người dẫn chương trình đột nhiên phát hiện ở trong sân thi đấu có một thí sinh với phong cách ăn vô cùng khác.
" Một cô gái tóc đuôi ngựa?"
" À, cô ấy đang ăn từ từ, không cần chú ý đến.."
Ngay khi suy nghĩ trong đầu của người dẫn chương trình vừa toát lên, anh thoáng nhìn thấy rất nhiều dĩa thức ăn đã bị liếm sạch ở trên bàn cô gái tóc đuôi ngựa.
Anh đếm nó, khoảng 32 dĩa.
Top 5 trong số tất cả các thí sinh!
Mình phải từ từ qua đó mới được.
Người dẫn chương trình tiến lại gần vài bước, ngước cổ nhìn Bạch Xà Hoàng.
Cô ấy trông không giống đang ăn nhanh.
So với những thí sinh khác đang ăn giống như hổ đói, chỉ cần nhai một chút rồi nuốt vào. Phong cách ăn uống của Bạch Xà Hoàng lại rất tao nhã, cô từ từ nếm nó và vẻ mặt đầy thích thú.
Nhưng nếu như để ý kĩ thì có thể phát hiện tần suất ăn uống của cô gái tóc đuôi ngựa vẫn không hề thay đổi.
Cách ăn uống của cô ấy rất nhịp nhàng, một miếng ăn bỏ vào miệng và vươn tay ra gấp miếng tiếp theo. Miệng ăn không ngừng và ăn sạch 30 đĩa lớn, bụng dưới không hề phình ra.
Lúc này, các thí sinh khác đã giảm tốc độ ăn của mình lại.
Cảm giác no nê đã trùng kích thần kinh bọn họ, bụng to ra giống như sắp bị xé rách vậy.
Trong khi Bạch Xà Hoàng vẫn còn đang ăn.
Các thí sinh liên tục ăn từ từ và dừng lại.
Trong khi Bạch Xà Hoàng vẫn còn đang ăn.
Thí sinh tới từ quốc gia gấu trắng cũng dừng cuộc chơi, thí sinh mập mạp số 37 cũng nằm ngửa luôn rồi.
Mà Bạch Xà Hoàng vẫn còn đang ăn.
Đĩa trống ở trước mặt đã chất thành núi, xung quanh đều mang vẻ mặt trợn mắt, há hốc mồm.
Ai cũng không thể nào tin được, dáng người nhỏ bé như thế, đối với một cô gái như thế. Dạ dày của cô ta giống như kết nối với một chiều không gian khác vậy.
Ăn thế nào cũng không hề cảm thấy no gì cả.
Quái vật hình người cũng không thể nào so được.
Mà Bạch Xà Hoàng...
" Tại sao không còn nữa rồi?"
Cô ấy vươn tay ra và nắm lấy không khí, cô ngây người rồi ngẩng đầu nhìn lên.