Những lần thi đánh giá trước đây, không phải không có người thức tỉnh ở trên võ đài.
Chỉ là bọn họ khiến cho khán giả hơi thất vọng, những người thức tỉnh đó không hề có thực lực, lại không hề có bất kì kĩ năng chiến đấu tương ứng. Đối mặt với phần thi thực chiến, kiên trì chống đỡ với những con rối kia, có khi bọn họ còn không bằng những người bình thường.
Thỉnh thoảng cũng có những người thức tỉnh có khả năng đặc biệt tiến lên võ đài. Hai tay hợp thành và tạo ra một quả cầu lửa to bằng quả bóng đá...Đừng nói tới quả cầu lửa phải mất hai ba giây để ngưng tụ, nhìn rất là mạnh mẽ. Nhưng, nó lại bị cây trường thương của con rối kia quét qua , giống như pháo hoa nổ tung ở trên không trung.
Nó chỉ lại mang lại hiệu ứng hình ảnh mà thôi!
Những thí sinh có thể chống đỡ được 20 giây, đủ tư cách để vượt qua. Bọn họ chỉ dựa vào phương pháo tránh né hoặc ngăn cản lại, bộ dáng vô cùng chật vật.
Hiện tại, người thanh niên và con rối kia ngang tài ngang sức với nhau.
Giao phong của cả hai làm cho những ngọn cỏ ở trên võ đài lay động, người nào cũng nhìn thấy rõ ràng.
Trong mắt khán giả, bọn họ chỉ nhìn thấy hai bóng dáng kia qua lại, đến hoa cả mắt.
Một số người đã bất giác đứng lên, ngó qua bên này bên kia, cố rướn người lên để cố gắng nhìn cho rõ. Nhưng, bọn họ cũng không hề nhìn thấy rõ, cả người thì ngây ngẩn.
Chỉ riêng trận chiến này thôi, vé mua hôm nay thật đáng giá!
" Được rồi, ba phút đã xong, bạn đi xuống dưới đi."
Mãi cho đến khi con rối và chàng trai kia bị trọng tài tách ra thì khán giả mới phục hồi tinh thần lại, có vẻ vẫn còn chưa có thỏa mãn lắm.
....
Trụ sở Tiên Môn bây giờ, chỉ còn lại có một mình Đường Vũ với tư cách là một giáo chủ cô độc.
Anh đang xem truyền hình trực tiếp.
Mấy thí sinh được đánh giá phi thường kia, mọi thứ đều ở trong mắt anh. Anh cảm thấy xúc động và muốn đến hiện trường để xem xét thiên phú của mấy thí sinh kia.
Khán giả ở tại hiện trường, bào gồm đơn vị 13 của An Hạ. Bọn họ cũng không biết đánh giá phi thường có ý nghĩa gì, nhiều nhất chỉ thán phục mà thôi.
Đường Vũ biết rõ, trong những hạng mục kia, có mấy cái do chính bản thân anh thiết kế.
Phi thường là mức độ cao nhất mà những người bình thường dù có thế nào cũng không thể nào đạt tới.
Chỉ cần có một phần thi được đánh giá là phi thường, ngay cả các phần thi khác đều thất bại. Người này, Tiên Môn cũng thu...Với điều kiện là độ trung thành cần phải vượt qua.
Anh có linh cảm, lần này thu đệ tử có thể thu hoạch được một số hạt giống tốt.
Chỉ cần vài năm nữa thôi thì những con người tài năng này có thể trở thành lực lượng trụ cột của Thâm Lam.
" Hả?"
Anh nhíu mày, lại một lần nữa nhận được lời nhắc nhở về những biến động không gian ở trong lãnh thổ.
Anh dịch chuyển một cái và ở bên ngoài Tiên Môn, tới gần đầm sen gần đó.
Một vết nứt không gian dài khoảng bảy tám mét xuất hiện, giống như một tờ giấy bị xé ra, có thể nhìn thấy cảnh tượng ở phía đối diện.
Anh đợi khoảng vài giây đồng hồ, không thấy có bất kì con thú biến dị nào xuất hiện.
Đây cũng là quy luật bình thường. Bởi vì, thế giới mới rộng lớn và thú biến dị vẫn còn thưa thớt. Những chỗ có mật độ thú biến dị cao thì cũng không nhất thiết phải là rừng rậm và bình nguyên. Đa phần là không gian ổn định của các vết nứt, chỉ có thể duy trì ở trong thời gian ngắn. Nó cũng sẽ không bị đám thú biến dị phát hiện.
Đơn vị 13 cũng không thể nào biết được.
Phần lớn sau khi tiêu diệt đám thú biến dị đi qua hố đen thì bọn họ mới biết được khu vực này có một hố đen.
Trước mắt, cái hố đen không ổn định này chỉ kéo dài hơn mười giây. Sau đó, nó mói từ từ co lại, giống như kéo khóa trở về.
Tuy nhiên, lúc này dây kéo giống như bị kẹt và không thể nào kéo trở về.
Thời gian và không gian ở trong lãnh thổ hoàn toàn do anh kiểm soát.
Anh cho phép vết nứt không gian xuất hiện, nhưng không cho phép cái vế nứt không gian này biến mất. Do đó, một vết nứt không gian không ổn định đã được anh sửa lại ở chỗ này.
Anh bước ra, vượt qua cái hố đen, áp lực của thế giới mới đột ngột giáng xuống, khiến anh nhíu mày không thôi.
Bản đồ lãnh địa ở trong tâm trí anh hiện ra.
Có ba đốm sáng ở phía Đông, Đông Nam và Bắc.
" Có vẻ như khu vực này cách xa ba lối vào hố đen ổn định khác, có thể xây dựng một tiểu lãnh thổ để dự phòng."
Với số lượng Niệm Năng mà tất cả người dân của An Hạ cung cấp, một triệu điểm Niệm Năng để xây dựng một tiểu lãnh địa, anh đã không còn chú ý nhiều nữa.
Có tiền liền tùy hứng.
Cảm nhận của Đường Vũ lan rộng ra và bị ngăn cản rất lớn.
Chỉ có ba con thú biến dị ở trong phạm vi và thực lực của bọn chúng rất yếu.
" Đây chắc hẳn là một khu vực tương đối an toàn. Hơn nữa, còn có một mỏ khoáng thạch ở chỗ này. Khoảng một hai tháng sau, lứa đệ tử thứ hai sẽ lớn lên và ngành khai thác ở thế giới mới có thể bắt đầu."
" Thế giới mới rộng lớn bao la, nhiều khoáng mạch, xung quanh cũng không có nguy hiểm lớn gì cả, độ khó để khai thác cũng không cao."
Đường Vũ tản bộ ở khắp núi rừng, đang tìm vị trí thích hợp để thiết lập một tiểu lãnh địa.
Đột nhiên.
" Hả?"
Một khoảng trống xuất hiện ở trong nhận thức của anh và anh không thể nào nắm bắt được mọi thứ ở xung quanh.
" Kì quái, không có bất kì báo hiệu nguy hiểm gì cả."
Anh do dự không đến nửa giây, Đường Vũ đẩy bụi cỏ kia và nhanh chóng bay về phía chỗ trống rỗng đó.
" Đó là..."
Cách đó hơn mười mét.
Một viên tinh thể màu vàng có kích thước to bằng móng tay đang lơ lửng ở giữa không trung và cách mặt đất khoảng một mét.
Viên pha lê đó tỏa ra ánh sáng dịu dàng, cành cây, lá, bụi cây đều phủ một lớp vàng rực rỡ và sáng lấp lánh.
Khoảng chừng năm sáu mét, chính là trong cảm giác của anh, đó cũng vừa vặn chính là chỗ trống rỗng ở trong nhận thức của anh.
Không thể nào giải thích được.
Đáy lòng của anh sinh ra một loại khát vọng.
Anh không có tiến lên đó lập tức, ở trong đầu nhanh chóng tìm kiếm thông tin phù hợp.
" Chẳng lẽ....Đây chính là mảnh vỡ của Pháp Tắc?!"
" Đúng rồi, hành tinh Thiên Lam nằm ở trong vũ trụ chính và thế giới mới chính là một vi diện. Chủ vi diện và các vi diện khác đều có cùng qui luật khác biệt yếu ớt. Hai vi diện đều có tương tác không gian, chắc chắn có khả năng xuất hiện những mảnh vỡ Pháp Tắc."
Anh tiến lên một bước và đem mảnh vỡ Pháp Tắc kết tinh nắm ở trong tay.
Ngay lập tức.
Pháp tắc hệ kim, ngay từ đầu không có liên quan gì, anh bắt đầu hơi cảm ngộ và hiểu biết về nó.
Quả thực là...
Số lượng các vết nứt không gian xuất hiện ở nước An Hạ đã có mấy trăm. Toàn bộ hành tinh Thiên Lam này cũng không cần phải nói, cho dù tỉ lệ xuất hiện những mảnh vỡ Pháp Tắc có thấp đi chăng nữa, dưới cơ sở như thế...
Anh không thể nào tránh khỏi sự phấn khích.