Cho đến khi....
Một tiếng nổ vang lên, một tòa nhà cao tầng ở cách đó không xa đổ sập xuống, khiến cho mọi người tỉnh lại.
" Sao rồi, bốn người không có chuyện gì chứ?!"
Hàm răng của Vương Đức run cầm cập chạm vào nhau.
Không chỉ tòa nhà bị sụp đổ mà anh còn cảm nhận được một cỗ khí tức đáng sợ bốc lên từ đống đổ nát của tòa nhà sụp đổ.
" Khe hở đen lại xuất hiện sao!"
Thượng Cung Linh cũng nhận ra, sắc mặt của cô tái mét.
Cỗ khí tức mạnh mẽ kia, nó tương tự với khí tức của con sói khổng lồ lúc sáng nay. Không thể nghi ngờ gì nữa đó là thức tỉnh cấp năm.
Tuy nhiên, không chỉ có một con!
Âm thanh huyên náo vang lên.
Trước mặt của mấy người, từng con bò cạp khổng lồ to khoảng ba bốn mét, cả người được bao bọc bởi lớp vỏ màu đen. Bọn chúng từ trong đống đổ nát bò ra bên ngoài, cái đuôi có chứa nọc độc ngoe nguẩy qua lại, toát ra một cỗ lạnh lẽo tới đáng sợ.
Sắc mặt của Vương Đức tràn đầy tuyệt vọng, " Bọ cạp có độc là thú biến dị rất khó đối phó."
Tất nhiên, ngay cả một con thú biến dị bình thường, giờ bọn chúng đều là thức tỉnh cấp năm cũng đủ để tiêu diệt nguyên cả đội bọn họ.
Khi bạn nghĩ như thế cũng chả có gì khác biệt.
Mấy con bọ cạp đang tiến đến gần, cỗ áp lực càng lúc càng lớn. Vương Đức nhặt cây trường thương của mình lên.
Anh mở thiết bị liên lạc được đơn vị 13 phân phối và hét lên với giọng khàn khàn:
" Thảm họa cấp S, công trường xây dựng ở khu Triều Hà xuất hiện thảm họa cấp S. Nhanh chóng điều động quân đội càng sớm càng tốt! Tôi lặp lại, cần phải điều động quân đội càng sớm càng tốt!"
Đúng thế, khi nhìn bằng mắt thường có hơn tám con bò cạp khổng lồ cấp năm. Dưới đống kiến trúc đổ nát kia, nói không chừng còn có nguy hiểm mà họ còn không có biết. Với cấp độ này, trừ phi xuất động những nhân vật cấp cao ở trong đơn vị 13 có thể giải quyết đống rắc rối này.
Nhưng, ngoại trừ những người tọa trấn ở những nơi đặc thù ra, ngày thường cũng không hề thấy những vị cường giả đó. Dùng hỏa lực hạng nặng để tiêu diệt những con thú biến dị này cũng là trường hợp bất đắc dĩ mà thôi.
Chỉ là, nếu những con bọ cạp này ở trong công trường xây dựng, có thể được giải quyết với cái giá phải trả khá thấp. Nếu như những con bọ cạp này tiến vào trung tâm thành phố trước khi quân đội tới thì...
Vương Đức cũng không dám nghĩ đến cảnh tượng đó.
Khi đó, không chỉ có thương vong thảm trọng, chỉ sợ những con thú biến dị, khe nứt đen cũng không giấu được người dân nữa.
" Các bạn, chuyện đã tới nước này rồi, chúng ta chỉ có thể liều chết một trận mà thôi."
Một bóng đen lóe lên, cái đuôi nhọn có độc như roi bay tới.
Khi Vương Đức phản ứng lại thì cái đuôi nhọn kia đã lao tới trước mặt anh và một mối nguy hiểm chết người đang bao trùm lấy anh.
Sau đó, anh mới nhận ra một điều, thì ra ngay cả liều chết một trận cũng chỉ là hi vọng xa vời mà thôi.
Chỉ hơi tiếc là cô gái thiên tài kia, cũng muốn chết ở chỗ này.
Đột nhiên.
Chi ——
Một chùm sáng màu đỏ xẹt qua và trực tiếp cắt đứt cái đuôi của con bọ cạp khổng lồ. Chỗ đuôi bị đứt đó vẫn thấy được khói nóng bốc lên.
Một bóng người cường tráng đã xuất hiện trước mặt anh và đấm ra một chiêu.
Vỏ bọc bên ngoài của con bò cạp hoàn toàn vỡ vụn, toàn bộ thân hình của nó bay ra bên ngoài hơn 10 mét.
Sức mạnh của một cú đấm lại đáng sợ như thế...
Hai mắt Vương Đức mở to, nhìn về phía cường giả ở trước mặt mình. Anh lộ ra vẻ vui mừng, " Phó, phó cục trưởng. Ngài sao lại tới đây!"
Người đàn ông cường tráng ở trước mặt với cơ bắp cuồn cuộn, quần áo thì xốc xếch. Một cái đầu trọc to phản chiếu ánh sáng rực rỡ dưới ánh đèn xe. Ánh sáng đỏ dần mờ ảo dưới hai mắt đáng sợ như thế.
Viên Hổ!
Phó cục trưởng của đơn vị 13 ở chi nhánh An Hồ. Ông là một cường giả ở chỗ này.
Tức là ở thành phố An Hồ, Viên Hổ chỉ là cục phó, nhưng ở các thành phố khác, thực lực của Vương Hổ cũng đủ đè bẹp hầu hết các cục trưởng ở chi nhánh khác.
Ông chính là một cường giả thật sự với biết danh " Cyclops" Viên Hổ!
Vương Đức nhìn bóng lưng hào nhoáng của phó cục trưởng, anh thở phào nhẹ nhõm.
Cuối cùng cũng ổn thỏa.
Một con bọ cạp khổng lồ khác đang dùng cái càng của nó chuẩn bị kẹp lấy, nhưng lại bị hai tay của Viên Hổ cản lại. Một vòng sóng gió lướt qua, mặt đất ở dưới chân vang lên một tiếng răng rắc tạo thành một mạng nhện dày đặc.
Con bọ cạp khổng lồ muốn thu cái càng của mình trở về, nhưng lại bị Viên Hổ giữ lấy, thân hình to lớn của nó không thể nào nhúc nhích được.
Lúc này, hai mắt Viên Hổ sáng lên một tia sáng màu đỏ, chùm sáng màu đỏ sáng ngời bắn ra và bắn trúng con bò cạp ở trước mắt.
Đầu của con bọ cạp khổng lồ bị cháy thành một cái hố, khói trắng bốc lên xèo xèo. Cái đuôi dựng thẳng lên cao mà không thể rơi xuống. Hai cái càng to lớn của nó bị Viên Hổ ném sang một bên.
Khí tức của con bọ cạp to lớn đang giảm xuống và nhanh chóng hoàn toàn biến mất.
Con bọ cạp khổng lồ đã thua cuộc.
Một đấm làm vỡ đá, một cước làm mặt đất nứt nẻ, xung quanh thì hỗn loạn. Ngay cả Vương Đức cũng chưa từng nhìn thấy qua trận chiến đấu cao cấp như thế. Cho dù Vương Đức cũng chưa từng thấy qua mấy lần, nhưng anh và những người khác vẫn nhìn say sưa đến vậy.
Không chỉ có phó cục trưởng Viên Hổ mà còn có hơn 10 tên thành viên ở trong đội ngũ Viên Hổ, lần lượt chạy tới.
Tất cả bọn họ đều là những người thức tỉnh cấp 4, cấp 5. Mỗi một người trong số họ đều mạnh hơn Vương Đức. Bọn họ là một trong những lực lượng tinh nhuệ nhất ở trong đơn vị 13.
Trên thân của những người này đầy bụi bặm, vừa mới làm nhiệm vụ trở về. Nhưng ở trên thân của mỗi người đều bốc phát ra sức chiến đấu, làm cho người ta phải ghé mắt nhìn qua.
Vương Đức và những người khác giống như những chú gà con vậy.
Chỉ có một mình phó cục trưởng Viên Hổ, bọn họ còn lo lắng không thể nào ngăn cả tất cả những con bọ cạp khổng lồ, nhưng bây giờ....
Nhân loại chúng ta mới là bên chiếm ưu thế.