Ngoại trừ thế giới số 1 (Lục địa Aino) thu hoạch khá phong phú. Hấu hết các thế giới mới được phát hiện giống như số hai và số ba đều là những thế giới bị bỏ hoang.
Một số hành tinh có môi trường khắc nghiệt, hầu như không có tài nguyên quý giá gì. Trong khi hành tinh khác đều là những hành tinh hoang tàn và không hề có sự sống bởi bản nguyên của hành tinh đó đã bị cướp mất.
Trong mười bảy thế giới đầu tiên, có mười thế giới đã mất đi bản nguyên. Hành tinh đó chỉ còn có một màu xám, hạch tâm thì mất đi nhiệt đồ, những thổ dân ở nơi đó bị xóa sổ hoàn toàn.
Làm cho đáy lòng của anh hơi trầm xuống.
Với tần suất xuất hiện cao như thế. Những hành tinh bị hủy diệt cho ta thấy được sự cướp bóc của bộ tộc Ma quỷ đã càn quét ở vũ trụ vô tận đáng sợ như thế nào. Anh cũng không biết liên minh nhân loại có thể chống lại bộ tộc Ma quỷ còn có thể kéo dài được bao lâu.
Anh chỉ biết lắc đầu, anh cũng nghĩ tới cố gắng tìm cách liên lạc với liên minh Tinh Không đang chiến đấu chống lại bộ tộc Ma quỷ. Nhưng, không cần nói tới việc có liên lạc được hay không, thực lực ở trên trái đất vẫn còn quá yếu, kẻ yếu cũng không có quyền được nói chuyện. Dù sao, với sự tồn tại của Khởi Nguyên Tinh nó giống như một cái bánh thơm ngon.
Anh chỉ có thể dồn hết tâm trí, nhưng anh cũng hi vọng hành tinh vừa mới được phát hiện là một thế giới có thể kết nối với vũ trụ.
" Quên đi! Mình cũng không nên kì vọng quá cao, không phải thế giới bị bỏ rơi là tốt rồi..."
Mười bảy thế giới đầu tiên, chỉ có thế giới thứ tư và thế giới 13 không phải là thế giới bị bỏ rơi.
Thế giới số bốn thì tràn ngập đất cát, tồn tại một chủng tộc bản địa gọi là Hoàng Thổ. Tuy, môi trường ở nơi này khắc nghiệt và nồng độ Nguyên Khí cũng không hề cao. Nhưng, nó lại ẩn chứa rất nhiều mỏ kim loại Siêu Phàm. Trước mắt, anh đã xây dựng hai phân địa ở hành tinh Hoàng Sa.
Thế giới số 13 là một thế giới rừng rậm. Không có chủng tộc thông minh nào, nhưng Nguyên Khí ở chỗ này nồng đậm và tài nguyên phong phú. Nơi này có một khuyết điểm lớn nhất đó chính là diện tích quá nhỏ. Nó chỉ tương đương với diện tích trung bình của ba tỉnh nước Đại Hạ.
Anh bước xuống khỏi bệ đá và đứng bên ngoài phạm vi cổng dịch chuyển.
Chiếc nhẫn không gian ở trên tay anh khẽ rung lên. Mấy con rối loại do thám đã xuất hiện ở trên bệ đá cổng dịch chuyển.
Nhấp vào.
Lựa chọn thế giới số 18 và dịch chuyển.
Vầng hào quang màu xanh mông lung đã bao phủ toàn bộ cổng dịch chuyển. Những đường nét huyền ảo được khắc ở trên bệ đá, luồng năng lượng vận chuyển và hội tụ đến vùng trung tâm.
Sự dao động của không gian từ từ lan rộng. Mấy con rối cũng đã biến mất không thấy dấu vết.
Một con rối ác mộng đã xuất hiện ở bên cạnh anh, ý thức của Đường Vũ cũng nhập vào con rối ác mộng, mượn năng lực xuyên qua không gian của con rối ác mộng, anh có thể cảm nhận được sự dao động của không gian từ cổng dịch chuyển.
Nó giống như một vòng xoáy đầy màu sắc, nhưng chỉ trong nháy mắt nó liền biến mất.
Anh mở mắt ra và thở dài.
Tài năng không bằng dùng hack để góp vào, đã lâu như thế rồi mà anh vẫn không chưa tìm hiểu được lực lượng không gian.
Mấy con rối do thám kìa, Đường Vũ đã không thể nào liên lạc, nhưng anh vẫn cảm nhận được một sự kết nối rất yếu.
Sau khoảng mấy chục giây.
Mối liên hệ giữa anh với một con rối do thám đột nhiên trở nên rõ ràng hơn.
Con rối kia đã quay trở lại thành phố thông qua cuốc trục hồi thành đã được nâng cấp. Đồng thời, một hình ảnh đã hiện lên trong đầu của anh.
Trong khu rừng tươi tốt, mặt trời chiếu xuyên qua cành lá, rọi xuống mặt đất. Ánh sáng và bóng tối lốm đốm, tựa như một mô hình rỗng kì lạ.
Có cây cối, không còn nghi ngờ gì nữa đó là một hành tinh có sự sống.
Đường Vũ lộ ra vẻ vui mừng, từ hình ảnh ngắn ngủi truyền tới anh. Xung quanh hẳn không có bất kì nguy hiểm gì. Anh có thể triển khai bước thứ hai của kế hoạch thăm dò.
Một bóng người mặc áo khoác màu đen, diện mạo của người đó trông giống y hệt anh và xuất hiện ở bên cạnh anh.
Bản sao số một.
Để đi do thám hay chuyện khác, giao cho bản sao số một không thể nào thích hợp hơn.
Đường Vũ trong chiếc áo khoác màu đen đã bước lên bệ đá cổng dịch chuyển. Một lúc sau, một vầng hào quang màu xanh nhạt bao phủ một lần nữa, những hình bóng mờ áo dưới vầng hào quang kia đã biến mất ngay chớp mắt.
Chớp mắt và hít thở.
Không có năng lực không gian của con rối ác mộng. Đường Vũ cũng chỉ có thể cảm nhận được một cỗ lực lượng bao phủ lấy mình. Tỉnh lại thì anh đã xuất hiện ở một chỗ khác.
....
Trong rừng, ánh sáng lốm đốm, tiếng chim hót líu lo từ xa truyền đến.
Đường Vũ nhìn xung quanh.
Đây giống như một khu rừng bình thường, cây cối cao khoảng 10 mét, thân cây to cỡ miệng chén, cành lá xanh tươi, nhìn nó giống như cây dương.
Mấy con rối loại do thám ở cách đó khoảng 10 mét. Một số đi đang thu thập mẫu lá rụng và một số thì đang quan sát và phân tích ở môi trường xung quanh.
Đột nhiên, cơ thể anh cảm thấy trầm xuống, một cỗ áp lực vô hình đang bao trùm lấy anh.
" Đây là áp lực của thế giới này sao."
Các hành tinh có sự sống đều có bản năng tự bảo vệ mình.
Đường Vũ cũng không hề hoảng hốt. Đây cũng không phải là lần đầu tiên anh gặp phải. Ở hành tinh Hoàng Thổ và hành tinh Sâm Lâm, đều tồn tại áp lực thế giới. Nhưng, ở Lục địa Aino, bị đám Dị tộc ăn mòn cho thê thảm, cho nên áp lực của hành tinh đó cũng không hề tồn tại.