Hàng hóa ở trên thị trường có thời hạn và chúng sẽ biến mất nếu không được mua sau khi hết thời gian. Nếu thật sự ở trong túi của anh không còn Nguyên Tinh thì coi như bỏ qua. Hết lần này tới lần khác, anh ta có thể trả được, điều này thật sự tiến thoái lưỡng nan. Chỉ còn lại có 300 nghìn Nguyên Tinh có độ tinh khiết cao, lỡ như xuất hiện tình huống ngoài ý muốn thì sao, rất có thể sẽ dẫn đến con Ma thú đẳng cấp thế giới kia trốn thoát.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Đường Vũ đã đứng ở trong thị trường hơn mấy chục phút rồi.
Anh nhớ tới tận thế lúc ban đầu, anh cũng từng xoát đi ra một viên đá kĩ năng với giá trị hàng triệu Nguyên Tinh có độ tinh khiết cao.
Khi đó anh còn không biết Nguyên Tinh có độ tinh khiết cao là gì, càng không biết thần thông là cái quái gì nữa....Hiện tại, suy nghĩ kĩ lại thì gần một năm qua nó chỉ mới xuất hiện có hai lần. Một khi bỏ qua, anh chắc chắn sẽ hối hận thêm một năm nữa.
" Mua!"
Nhưng con Ma thú đẳng cấp thế giới trốn thoát, rất có thể sẽ mang đến thảm họa cho Thâm Lam, cho dù tỉ lệ cũng không có cao.
Đường Vũ hơi bối rối, anh không dám đánh cuộc tất cả người sống sót ở trong thành phố.
" Chờ một chút, có rồi!"
" Một khi Y Liên không thể nào chống đỡ được nữa, con ma thú đẳng cấp thế giới có dấu hiệu thoát khỏi, mình có thể trực tiếp dịch chuyển con Ma thú đó tới một thế giới hoang vu....Ơ, chờ đã! Biết vậy để Y Liên sớm đi tới một thế giới hoang vu, sau đó đem con ma thú đẳng cấp thế giới kia thả ra, chẳng khác nào đem nó lưu đày hay sao?"
Đường Vũ chìm vào trong suy nghĩ.
Anh cảm giác kế hoạch này rất khả thi.
Nhưng tại sao không một ai nhắc nhở mình vậy chứ?
Cảm giác mất đi 100 triệu!
Emmmmmm........
Đường Vũ hít một hơi thật sâu, hai tay vươn ra, chạm vào một cái tủ hàng hóa nào đó.
Mua thôi!
Màng ánh sáng biến mất, một khối đá rune kĩ năng to bằng cái bàn tay rơi xuống bàn tay anh.
Viên đá kĩ năng này rất giống với loại mà anh đã mua trước đây.
Nó được khắc ở trên đó với một ngọn lửa.
Đường Vũ trong lòng biết chỉ cần anh chạm vào nó, tâm trí chìm vào là anh có thể lập tức học được kĩ năng ở trên viên đá kĩ năng này.
Thật thần kì.
Huy hoàng như thời đại thứ hai của Khởi Nguyên Tinh cũng không có loại kĩ thuật như thế này. Truyền thừa rất đơn giản, chiến kĩ hay phép thuật cấp cao thì càng khó mà bắt đầu học tập.
Sử dụng!
Trên viên đá kĩ năng nhìn rất bình thường, ánh sáng màu cam nở rộ. Ngọn lửa tựa như bức tượng điêu khắc đột nhiên sống lại.
Nhảy nhót xung quanh.
Đường Vũ giống như phảng phất chìm vào trong một thế giới thần kỳ, đủ loại Pháp Tắc hệ hỏa trong nháy mắt hiện ra nhảy múa như những Tinh Linh.
Từ từ tiến tới gần anh.
Anh vươn tay ra, Pháp Tắc kia xấu hổ bỏ chạy.
Anh đã quên đi hết mọi thứ, rơi vào trong trạng thái giác ngộ. Đôi mắt anh mở ra phản chiếu ra những ngọn lửa đang nhảy múa.
......
Thâm Lam, sân đấu võ.
Trong sân đấu võ ở ngoài trời, mỗi ngày đều có không ít người tới nơi này để so tài.
Một người có năng lực hệ hỏa giang hai tay ra, hai con rắn lửa bay ra. Đối thủ cách đó mười mét di chuyển sang trai sang phải, hắn dùng thanh kiếm chém vào con rắn lửa.
Cả hai ngang tài ngang sức, phía dưới khán giả không ngừng hò reo cổ vũ.
Đột nhiên, hai con rắn lửa giống như được tăng lực lượng. Ban đầu, nó chỉ có một mét, hiện tại to gấp 10 lần, giống như hai con rồng lửa đang giương nanh múa vuốt.
Ngọn lửa rực cháy phản chiếu ở trên khuôn mặt của tất cả khán giả, bản thân người thi triển chiêu này cũng có chút ngây người.
Chẳng lẽ hắn đã hiểu được chân lý phép thuật hỏa xà hay sao?
Người năng lực hệ hỏa phấn khích vô cùng, hai tay múa qua múa lại, chỉ thấy hai con rồng lửa không có chịu sự điều khiển của anh.....Hai con bay hai bên ở phía đối thủ, dừng lại ở giữa không trung, đầu thì cúi xuống, giống như đang.....
Bái lạy!
Tại thời điểm này.
Mỗi nơi ở trong thành phố Thâm Lam, bất cứ người nào có tâm quan sát đều phát hiện, tất cả ngọn lửa đều dâng lên, giống như đang hướng về một nơi nào đó.
Nếu Siêu Phàm ở trong thành phố, chắc chắn có thể cảm nhận được, bọn họ phát hiện tính hoạt động của nguyên tố hệ lửa đã được cải thiện lên rất nhiều.
Hồng Nguyệt và một số cao thủ hàng đầu khác, bọn họ trực tiếp chạy tới bên ngoài khu thị trường, cách cánh cửa kia để cảm nhận khí tức của Pháp Tắc.
.....
Dương như thời gian đã trôi qua rất lâu và nó dường như mới trải qua một cái chớp mắt mà thôi.
Ngọn lửa đầy màu sắc ở trong Đường Vũ đã biến mất.
Anh vẫn còn duy trì tư thế trước đó, viên đá kĩ năng ở trong tay đã cháy hết và biến mất.
Anh nhắm mắt lại và cảm nhận nó một cách cẩn thận.
" Thì ra là như thế."
Muốn sử dụng thận thông, cần phải lĩnh ngộ một loại Pháp Tắc nào đó.
Nếu nói Siêu Phàm cấp ba đã nắm giữ lĩnh vực, thì vẫn còn một số tên thiên tài yêu nghiệt có thể làm được. Nhưng, Pháp Tắc, thần thông, đó hoàn toàn chính là chuyên môn của Thánh Nhân.
Kém nhất cũng là người đã đạt lĩnh vực đỉnh phong, mới bắt đầu cảm nhận được sự tồn tại của Pháp Tắc....Đó mới chỉ là một chút mà thôi.
Lĩnh vực của Đường Vũ vẫn còn ở trong giai đoạn đầu, khoảng cách muốn đến Viên Mãn vẫn còn một quãng đường dài, chứ đừng nói đến lĩnh hội Pháp Tắc.
Anh chỉ mới nhìn qua mà thôi.
Nó giống như rất nhiều kiến thức được truyền vào trong tâm trí. Nhưng cũng cần phải đạt tới cấp độ thích hợp mới thật sự hiểu những điều đó.
Y Liên đã có thể sử dụng thần thông, nhưng đó là nhờ sự trợ giúp của sức mạnh hùng vĩ của Thánh Khí.
Tuy nhiên...
Đường Vũ nhìn vào bên trong, ở trong Tinh Thần Hải xuất hiện một ngọn lửa cực kì bí ẩn.
Đó là dấu ấn Pháp Tắc của ngọn lửa Lưu Ly, để cho anh có khả năng sử dụng sức mạnh thần thông từ sớm.
Đường Vũ duỗi một ngón tay ra, hướng lên phía trên.
Một cụm lửa nhỏ đủ màu sắc bốc lên, bám vào ngón trỏ của anh, dường như không có nhiệt đột cao lắm, ngọn lửa này bốc cháy một cách bình tĩnh.
Lốp bốp.
Đường Vũ cảm nhận cường độ thân thể của mình tăng lên rất nhanh, ngón trỏ ở trên bàn tay phải cảm nhận rõ ràng nhất.
Đột nhiên, ngọn lửa Lưu Ly dập tắt.
Sắc mặt Đường Vũ tái nhợt, Nguyên Lực, thể lực và thân thể đều bị vét sạch hoàn toàn.
Thời gian chỉ mới vừa trôi qua có ba giây.