Chương 694: Viên đá rune

Ánh mắt anh thoáng nhìn qua Ma Kha, cặp mắt của hắn tràn đầy lửa giận nhìn anh.

" Có bản lĩnh thì solo...."

Giọng nói cảu hắn khàn khàn giống như truyền tới từ trong vực sâu Thâm Uyên. Lửa giận trong mắt của hắn gần như hóa thành thực chất. Nếu như hắn có thần thông liên quan tới mắt, Đường Vũ đoán chừng chắc chắn anh sẽ bị hắn giết chết.

Không phải mới bị đánh có chút xíu hay sao, làm sao lại hung dữ như thế.

Đường Vũ không biết...

Ma Kha trong lòng rất hận nha.

Rõ ràng hắn mang theo hơn 1000 tên Siêu Phàm dưới trướng tấn công, hiển nhiên hắn là thiên tài cao quý nhất ở trong bộ tộc, điều đó là rõ ràng....

Cuối cùng bị người ta bao vây.

Những tên Dị tộc ở dưới trướng thật sự là rác rưởi.

Sau lưng của Ma Kha giương ra một đôi cánh. Lực lượng Siêu Phàm, lực lượng hệ phong bị cắn nuốt, cộng thêm với việc vỗ cánh, làm cho tốc độ của hắn tăng lên, xuyên thủng bầu trời giống như một đạo sấm sét, hướng thuyền bay ở trên cao tấn công tới.

Chỉ cần hắn có thể tới gần, một quyền tôi liền có thể phá hủy hết tất cả các thiết bị rác rưởi này.

Ba con rối ác mộng ở trong hư không xuyên qua, ngăn cản Ma Kha ở phía trước.

Con rối phòng thủ số 1 và số 2 từ xa bay tới. Bộ giáp ở trên người còn mang theo vết máu chưa khô.

Nắm đấm, ánh chớp, sóng không khí, nổ vang....

Ma Kha bị cuốn lấy, không có cách nào tiến tới gần Thuyền Bay ở phía xa.

Tại giai đoạn biến thân thứ hai, hắn không ngừng bị thương, khí tức của hắn càng lúc càng giảm xuống. Tốc độ, sức mạnh của hắn đã suy yếu một chút. Những hoa văn màu tím ở trên da của hắn cũng dần dần mờ đi.

" Tăng thêm sức lực, BOSS đã mất nửa cây máu rồi!"

Đường Vũ đơn giản đứng ở xa, không hề ra tay.

Góc nhìn dứt khoát chuyển sang con rối ác mộng số một.

Lúc này, vây công tên Ma Kha này, ngoại trừ hạm đội Thuyền Bay đã tấn công Ma Kha, cũng chỉ còn lại hai con rối phòng thủ và con rối ác mộng số một.

Hai con rối ác mộng khác, không cẩn thận đã bị phá hủy bởi đòn tấn công của Ma Kha. Thân thể của bọn chúng vỡ vụn, chỉ có thể chờ cuộc chiến kết thúc mới có thể nhặt tụi nó về và nhờ công xưởng sửa chữa lại.

Mà con rối ác mộng số một thì....

Hai mắt hiện lên từng luồng dữ liệu, không hề mờ đi, mà một cú dịch chuyển đã tránh được đòn sát chiêu của Ma Kha..

Lấy lưỡi liềm làm thanh kiếm và ngọn lửa hừng hực bám ở trên đó. Nguyên Lực của con rối ác mộng vận chuyển tăng lên 50%. Cùng với việc sử dụng những kĩ năng chiến đấu khác. Thực lực của nó không hề thua kém bao nhiêu hai con rối phòng thủ.

Đường Vũ giật mình.

Trước đó, khi anh sở hữu con rối ác mộng chỉ có thể sử dụng năng lực không gian của con rối ác mộng để xuyên không, còn lưỡi liềm chỉ là kĩ năng bổ sung mà thôi.

Các kĩ năng và phép thuật chiến đấu mà anh thành thạo không có cách nào sử dụng.

Nhưng bây giờ....

Khi điều khiển con rối ác mộng, anh không cảm nhận được sự trì trệ nào sao khi vận dụng.

" Có lẽ do tính năng của ' tinh thần bất diệt' của Siêu Phàm cấp hai? Làm cho con rối ác mộng lưu trữ sức mạnh tinh thần của mình và trở thành một cái phân thân?"

" Chỉ khi thực lực của con rối ác mộng tăng lên, mới có thể hỗ trợ những kĩ năng và phép thuật mà mình nắm giữ. Dù sao con rối bình thường ngay cả Nguyên Lực cũng không có cách nào vận dụng được...."

Ma Kha lại một lần nữa trở thành đối tượng để anh rèn luyện.

Nhưng Đường Vũ vẫn rất thận trọng, bản thân không có ra tay, vẫn một mực quan sát. Anh không tin tên sứ giả bộ tộc Ma quỷ kia không có chừa đường lui.

Tên sứ giả lúc trước vẫn có thủ đoạn dịch chuyển không gian.

" Đinh! Phát hiện biến động không gian chưa được chứng nhận ( mặc định đã bị chặn ( có thể bị hủy))"

Đường Vũ: "..."

Sau khi sử dụng không gian rune không thành công, sắc mặt của Ma Kha càng thêm ảm đạm.

Hắn di chuyển sang trái rồi sang phải, trên đường đi làm sụp đổ không biết bao nhiêu ngọn nữa, có một lần xém chút nữa đã để cho hắn tiếp cận gần với hạm đội Thuyền Bay đang bay lơ lửng.

Dần dần, khí tức của tên Ma Kha ngày càng yếu đi, cho dù hắn có thể trốn thoát, nhưng bản nguyên đã bị hao tổn nghiêm trọng. Phải mất 10 năm mới có thể khôi phục trở lại.

Đột nhiên, Ma Kha nhìn ở phương xa, khỏe miệng hơi nhếch lên.

Trái tim Đường Vũ nhảy dựng lên. Lúc này anh mới phát hiện Ma Kha không ngừng chạy trốn tới gần hòn đảo nổi. Nếu nhìn từ xa, anh có thể nhìn thấy rõ đường nét của hòn đảo nổi.

Một viên đá rune xuất hiện ở trong tay Ma Kha.

Vầng hào quang bao phủ viên đá rune sáng lên và khí tức khủng bố như cơn lốc tràn lan ra phía ngoài.

Xét về cấp độ chất lượng, khí tức này so với Ma thú đẳng cấp thế giới phóng thích ra còn đáng sợ hơn.

Nó là một viên đá rune có ẩn chứa sức mạnh của một vị Thánh Nhân.

Toàn bộ viên đá rune đã vỡ vụn.

Trên bầu trời xuất hiện một hình bóng không nhìn rõ khuôn mặt, nhưng nó gần như bao phủ cả bầu trời, giống như một vị thần linh.

Hình bóng kia, vươn ra một bài tay màu đen, chậm rãi ngưng thật, che khuất cả bầu trời.

Dưới cán bàn tay màu đen che khuất bầu trời, Đường Vũ là người đầu tiên đứng mũi chịu sào, mà ở phía sau anh chính là hòn đảo nổi, nơi có hàng triệu người sống sót ở đó.

Không có cách nào tránh được.

Ma Kha nở một nụ cười dữ tợn.