Chương 682: Trận chiến lớn sắp bắt đầu

Nhưng nếu không đạt tới cấp ba, thì lực lượng lĩnh vực từ chỗ nào ra?

Hắn không hỏi, rõ ràng loại chuyện bí mật này, Đường Vũ không có khả năng nói ra.

Trong hội trường, một số người vẫn không biết gì, hoàn toàn không biết lĩnh vực là gì, đang nhỏ giọng hỏi người khác, lại ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn về phía Đường Vũ khác hẳn đi.

Giống như đang nhìn vào tín ngưỡng, thần thánh, yêu nghiệt, biến thái.....

Ít nhất, sĩ khí của liên minh nhân loại tăng lên rất nhiều.

Trong một tiếng tiếp theo, cuộc họp thảo luận về việc đối phó với con ma thú kia.

Hiện tại, bọn họ có vũ khí có thể gây ra vết thương cho con Ma thú đẳng cấp thế giới. Điểm quan trọng xoay quanh việc lợi dụng " Thánh Khí Cổ Linh", " Phi thuyền Warrendo", " Át chủ bài của Thâm Lam" và những thứ khác triển khai thôi.

Cuối cùng, trận chiến sẽ được thiết lập sẵn quanh khu vực hòn đảo nổi. Việc sử dụng lợi thế sân nhà có thể gia tăng thêm phần thắng.

" Chỉ là, làm thế nào chúng ta có thể bảo đảm đám Dị tộc đó sẽ trực tiếp tấn công Thâm Lam? Nếu đám Dị tộc kia tấn côn các thế lực khác thì sao, ai có thể ngăn cản được?"

Nam Mỹ đã bị tiêu diệt và câu lạc bộ anh hùng ở bên phía Bắc Mỹ bày tỏ mối lo lắng. Nếu đám Dị tộc đó vận dụng thủ đoạn tấn công những khu vực gần thì sao?

Trong lúc nhất thời, các thế lực có chút do dự. Bọn họ không biết nên ở lại Thâm Lam chờ đám Dị tộc tấn công hay là trở về thế lực của mình mà bố trí phòng thủ.

Tuy nhiên, sau khi suy nghĩ kĩ lại.

Cho dù bọn họ có quay trở lại thế lực của mình và toàn lực phòng thủ. Liệu bọn họ có thể ngăn cản được con ma thú đẳng cấp thế giới kia hay không?

Rõ ràng bọn họ không cách nào ngăn cản được, các thủ lĩnh của thế lực lớn nghĩ tới chỗ này cũng cảm thấy đau lòng.

Lúc đầu, đề xuất địa điểm họp tại Thâm Lam, để tránh cho thế lực nhà mình bị chiến đấu ảnh hưởng. Hiện tại nhìn lại....Thành phố Thâm Lam chính là nơi tụ tập những cao thủ mạnh nhất của loài người. Ít nhất, chỗ của bọn họ tương đối an toàn, mà thế lực của bọn họ có an toàn hay không đều phụ thuộc hết vào ý trời.

Rõ ràng chủ lực chiến đấu là Thâm Lam, hơn nữa vị trí chiến đấu cũng gần Thâm Lam, mình đánh hỗ trợ cũng tốt. Thế nhưng....Vì sao lại biến thành như vậy chứ?

......

Sau khi kết thúc hội nghị, Siêu Phàm của các thế lực lớn đều ở lại khách sạn và nghỉ ngơi dưỡng sức. Chuẩn bị nghênh đón trận chiến sắp tới.

Xa ở phía bên kia đại dương.

Ma Kha nắm ở trong tay một viên thủy tinh lấp lánh, những thông tin mà hắn muốn biết đã được truyền tải hết.

" Vậy mà vẫn còn một kiện Thánh Khí tàn phá..."

" Thủ đoạn thần bí của Thâm Lam, có thể tăng lên thực lực gấp 10 lần? Còn có thể kích hoạt sấm sét?"

Có chút nằm ngoài dự liệu của hắn, nhưng sau khi nghĩ lại cũng là hợp tình hợp lý.

Suy cho cùng, bọn chúng cũng là đám con cháu của Thánh Nhân và có thể đánh bại sứ giả bọn họ. Không có bất kì át chủ bài đặc biệt nào, Ma Kha ngược lại cảm thấy vô cùng bất thường.

" May mắn, với sự giúp đỡ của bộ tộc Tâm Ma, mới có thể tìm ra át chủ bài của loài người, hiện tại..."

" Theo ta lên đường."

Hắn nhảy lên bầu trời, may đen lan ra phía xa.

Phía sau hắn, hơn một ngàn tên Dị tộc Siêu Phàm theo ở phía sau, hoàn thành chùm ánh sáng.

.....

Thời gian đã đến giữa trưa, mặt trời đã treo ở trên cao.

Các thế lực lớn bao gồm cả Thâm Lam. Lúc này, ở trên hòn đảo nổi có hai tên Siêu Phàm. Nếu cộng thêm ở lục địa Aino đang ở bên trong quả của cây thế giới, số lượng Siêu Phàm sẽ vượt qua 400.

Chỉ là, Đường Vũ cũng không có để Siêu Phàm của lục địa Aino xuất hiện. Chuyện về thế giới khác, anh cũng không muốn phơi bày ra ánh sáng sớm đến như thế.... Dù có bao nhiêu Siêu Phàm đi chăng nữa, thực lực mới mang tính quyết định.

Tất cả Siêu Phàm thì đang chờ đợi, bọn họ đều đã chuẩn bị xong xuôi. Nhưng không một ai biết, đám Dị tộc sẽ tấn công khi nào. Mục tiêu mà bọn nó nhắm đến có phải là Thâm Lam hay không?

Những thế lực và Thánh Địa khác, bọn họ đều đang lo lắng cho nơi ở của mình. Vì thế, bọn họ đã để cho những tinh anh của mình ra ngoài lánh nạn.

Ngày hôm nay ở Thâm Lam, số người sống sót rời đi bằng Thuyền bay hoặc tàu lửa chạy bằng Nguyên Lực.

Nhưng số lượng cũng không có bao nhiêu.

Từ lúc tận thế cho tới nay, từ nơi trú ẩn nhỏ bé cho đến hòn đảo nổi bây giờ. Thâm Lam đã trải qua biết bao nhiêu thảm họa. Mỗi lần, kẻ thù đều bị ngăn cản lại ở bên ngoài tường thành. Cho dù kẻ thù có thực lực làm cho người ta không còn hi vọng. Nhưng, bọn họ dưới sự lãnh đạo của lãnh chúa Đường đã lật người được tình thế.

Tiêu diệt được làn sóng Ma thú cấp 5.

Dùng sấm sét tiêu diệt Ma thú cấp thảm họa.

Bao vây đám Dị tộc và giết chết.

Chỉ cần phất tay thì đám Di tộc mất mạng.

Những người sinh sống trong thành phố Thâm Lam, từ những người đứng đầu các đoàn mạo hiểm cỡ lớn cho đến những người sống sót bình thường. Bọn họ đối với Thâm Lam tin tưởng vô cùng, cho dù lần này, bọn họ nghe nói đám Dị tộc đã tiêu diệt một nơi Thánh Địa, họ cũng không hề sợ hãi.

Lãnh chúa Đường lợi hại như thế, chẳng lẽ chúng ta còn phải sợ một con gà hay sao?!

Một số đoàn trưởng của đoàn mạo hiểm. Thậm chí hôm nay, bọn họ không hề nhận nhiệm vụ. Bọn họ sẽ sống chết cùng với thành phố Thâm Lam.

Sau khi Đường Vũ biết được những chuyện này, trong lòng anh có chút cảm động.

Tuy nhiên, anh không hề có lòng tin. Nhưng, những người này thì lại tràn đầy tự tin, khiến cho anh có chút dở khóc dở cười.

Anh không để ý đến những điều đó, chỉ phân phó Trần Hải Bình và các thành viên ở trong quân đoàn phòng thủ duy trì trật tự ở bên trong thành phố.

Bản thân anh thì đi tới " hồ Nguyên Lực tinh khiết."

Nancy đang cố gắng hiểu sâu hơn về lĩnh vực mà mình đang nắm giữ, Y Liên cũng đã quen thuộc với Thánh Khí mà cô vừa mới có được....Những người còn lại, điều chỉnh lại trạng thái hoặc cố gắng tăng thực lực của mình lên.

Đường Vũ cũng không có ngoại lệ.

Trong mắt của vô số các thủ lĩnh các thế lực, anh là người mạnh nhất ở trong Thâm Lam, một người đã đột phá tới cấp ba. Nhưng, bản thân anh là người biết rõ nhất, chó má chứ ở đó mà mạnh nhất. Ngay cả top năm anh còn không lọt vào được.

Top 10 thì miễn cưỡng lắm anh mới lọt vào.

Anh chỉ là một người mới ngây thơ vừa mới ngưng tụ được chín viên hạch tâm mà thôi!