Chương 674: Hội nghị thượng đỉnh

Hầu hết, các trang bị rune đi kèm theo kĩ năng như Liệt Hỏa Trảm, Bạo Liệt Hỏa Cầu và những thứ khác. Chúng đều là những kĩ thuật cấp thấp, có rất ít phép thuật đạt được tới trình độ cấp trung.

Đối với Băng Minh, chỉ cần cầm nó lên, thì những phép thuật như Băng Lăng, Băng Phong Bạo, Băng Thuẫn hay những phép thuật hệ băng cấp thấp, đều có thể sử dụng thành thạo mà không cần ai dạy, chúng cũng không phải là kĩ năng đi kèm của thánh khí.

Ngay cả Đường Vũ chỉ đứng quan sát thánh khí xuất thế, đường vân Pháp Tắc xuất hiện. Làm cho anh nắm giữ không ít phép thuật hệ băng vốn anh chưa từng có học qua.

Chỉ là.

" Phép thuật siêu giai thì cũng thôi đi, vậy mà còn bổ sung theo thần thông ?!"

Anh hít một hơi thật sâu.

Phép thuật siêu giai, anh nắm giữ rất ít, chẳng hạn như " con mắt tinh tường", Chính là một phép thuật siêu giai đặc thù.

Mà thần thông, thường chỉ có Thánh Nhân mới có thể nắm giữ được nó. Uy năng của nó khó lường, nó có thể thay đổi cả trời đất.

Đường Vũ hai mắt sáng rực, anh cũng không định chiếm thánh khí làm của riêng mình, nhưng thần thông, anh vẫn muốn trải nghiệm một chút.

Vì thế, anh tiến lên một bước, cầm lấy Băng Minh.

Ông ——

Trong nháy mắt thanh minh, Nguyên Khí hệ băng ở giữa thiên địa, xếp hàng ngay ngắn, giống như một đội quân đang chờ lệnh tấn công. Dưới ý niệm của anh có thể tùy ý biến hóa.

Sau khi xuất thần, anh thử kích hoạt thần thông.

Nguyên Lực ở bên trong cơ thể giống như một dòng sông phát triển mạnh mẽ, sau đó...

Không có sau đó.

Có thể do tương tác quá kém, hay thực lực không hề đủ...

Tóm lại,

Đường Vũ phát hiện mình không thể thúc giục được thần thông.

Muốn dạng này luôn sao?

Không thể để cho chút mặt mũi sao!

Quyền trượng Băng Minh ở trong tay rung lên, có xu thế muốn rời khỏi tay, giống như là chán ghét chủ nhân tạm thời như hắn.

Đường Vũ: "...."

Quên đi, cần gì phải so đo với một thanh vũ khí.

Anh mở cánh cửa xưởng ra và nhìn thấy Kevin đang đợi ở ngoài cửa.

" Thánh khí, thánh khí, thật sự thành công?"

Kevin vẫn còn có chút không thể nào tin. Ông vốn chỉ có thể miễn cưỡng chế tạo thần binh cấp một, nằm mơ cũng không dám nghĩ tới chuyện thái quá đến vậy.

Xung quanh.

Nancy, Hôi Nhận và những người khác cũng háo hức muốn nhìn nó, muốn nhìn thử thánh khí như thế nào.

Y Liên....

Đường Vũ đang định đưa thánh khí cho Y Liên, liền nhìn thấy cô đứng ở một bên, hai mắt nhắm lại, có một sức hấp dẫn khó lượng từ trên người của cô tỏa ra.

" Đây là...."

Anh không hề quấy rầy, nhìn về phía Nancy.

Nancy nhẹ gật đầu.

Quả nhiên, ở bên ngoài xưởng, Y Liên và những người khác cũng nhìn thấy cỗ Pháp Tắc kia xuất hiện.

Ngoại trừ Kevin, những tùy tùng khác đều có thu hoạch, nhưng Y Liên không còn nghi ngờ khi là người thu hoạch lớn nhất. Cô vẫn chưa thoát khỏi trạng thái giác ngộ.

Anh tạm thời giao thánh khí cho Nancy, đồng thơi dặn cô trông chừng cho Y Liên, đừng để người khác quấy rầy.

Sau đó rời đi và quay về phía đại sảnh của lâu đài.

Trong đại sảnh, Trần Hải Bình đã chờ ở nơi này hơn 10 phút. Khi nhìn thấy Đường Vũ xuất hiện, anh vội vàng tiến lên.

" Giám đốc, tất cả thánh địa đều liên hệ. Bọn họ cũng đại khái rõ ràng tình hình. Hơn nữa, đã đề nghị triệu tập hội nghị thượng đỉnh, cùng nhau bàn bạc biện pháp để đối phó."

Đường Vũ cũng không có bất ngờ: " Thời gian? Địa điểm?"

" Thời gian ngày mai, địa điểm thì có người đề xuất ở thành phố Thánh, cũng có một số thế lực đề cử tổ chứ ở thành phố Thâm Lam của chúng ta."

......

Bên ngoài trời tối dần và màn đêm bắt đầu kéo đến.

AI cũng không hề biết thành phố hay nơi trú ẩn của mình, liệu có thể trở thành mục tiêu kế tiếp của ma thú cấp thế giới bao trùm cả bầu trời hay không.

Tin tức còn chưa có truyền đi, nhưng các quan chức cấp cao của thánh địa đã biết được việc này. Một số cao thủ buông lỏng, trong lòng thì có chút hoảng sợ.

Ở trước mặt nó, Siêu Phàm giống như những con kiến. Huống chi hầu hết những người bình thường còn chưa có đạt tới Siêu Phàm.

Đường Vũ suy nghĩ.

Thành phố Thánh hiện giờ là lãnh thổ của loài người. Dị tộc đã bị nhiều lần càn quét cho nên đã rút lui khỏi thành phố Thánh. Nhưng ai cũng không có cam đoan, hiện giờ thực lực của đám Dị tộc tăng vọt, có thể hay không sẽ tấn công ở thành phố Thánh. Cho dù nơi đó đã trở thành một vùng hoang tàn đổ nát.

" Có vài thế lực thánh địa đều hi vọng đem địa điểm của hội nghị ở thành phố Thâm Lam. Mình có nên từ chối hay không?"

Chủ nhà cũng đâu có dễ dàng làm như thế.

Đường Vũ rõ ràng, Trần Hải Bình cũng rõ ràng. Những thế lực thánh địa này, muốn đặt ở trong Thâm Lam, ngoại trừ hội nghị ra, còn có chiến trường chính.

Muốn đem Thâm Lam làm chiến trường để nghênh đón ma thú đẳng cấp thế giới.....Đảo nổi Thâm Lam có trận pháp mạnh mẽ, đây sớm cũng chả phải bí mật gì. Không ít quan chức cấp cao của thánh địa khác đã lên kế hoạch lợi dụng điều này để gia tăng phần thắng.

Đối với hậu quả của trận chiến có thể tạo thành sự khốn khổ của người dân nơi trú ẩn, cũng không có nằm trong phạm vi một số người can nhắc.

Chỉ có bên phía Bắc Đình, liên minh pháp sư có giao hảo với Thâm Lam, mới đề nghị đem địa điểm hội nghị đặt ở thành phố Thánh.

" Không, đáp ứng đi."

" Đáp ứng? Nhung6..."

" Cho dù các cường giả của các thế lực lớn không có tập trung ở trong Thâm Lam. Chúng ta cũng sẽ không thoát khỏi bị đám Dị tộc tấn công. Hơn nữa, chúng ta có thể sẽ làm mục tiêu tấn công tiếp theo của bọn chúng. Đã như thế, không bằng tập trung lực lượng của các thế lực khác, ít nhiều gì cũng có tác dụng một chút.

Đương nhiên, chuyện này cũng không thể nào đáp ứng một cách dứt khoác. Có thể mượn cơ hội lần này từ trong tay các thánh địa lấy một ít tài nguyên.

Còn phần hậu quả của cuộc chiến? Ngăn được, chúng ta vẫn ở chỗ này, ngăn không được, chuyện bị diệt cũng là sớm muộn mà thôi."

Trần Hải Bình hiểu rõ và gật đầu, anh biết mình cần phải làm gì và anh sẵn sàng cãi nhau với các thế lực ở khắp nơi...Chuyện này anh đã trải qua mấy tháng, cho nên anh đã thuần thục vô cùng và trở thành một nhân viên công chức đã trưởng thành.

Mong muốn được chiến đấu ở trên chiến trường, sớm đã bị anh lãng quên từ lâu.

......