Chương 670: Cái chết của Cổ Lực Đặc

Ánh sáng bay ngang qua mặt biển, thỉnh thoảng có sóng xung kích rơi xuống, nổ ra một cột nước cao cả trăm mét, vô số sinh vật biển bị nổ banh xác, xác chết nổi lên, máu nhuộm cả biển cả.

Cuộc truy đuổi này đã kéo dài khoảng nửa tiếng.

Dưới sự tấn công liên tục của các cường giả nhân loại, ba tên Siêu Phàm của Dị tộc rất là khó chịu, toàn thân đầy vết thương, khí tức của bọn chúng suy giảm đi rất nhiều.

Nhưng dù sao, bọn chúng cũng là Siêu Phàm, tốc độ chạy trốn cũng không chậm hơn bao nhiêu.

Cổ Lực Đặc tụt lại ở phía sau đội ngũ, nhàn nhã đi theo.

Anh không hề ra tay ngay từ đầu.

Đây vốn là cơ hội tốt để rèn luyện đám thủ hạ Siêu Phàm.

Cũng giống như trong trận chiến đấu lúc trước, anh chờ vài tên nhân loại Siêu Phàm lâm vào tình thế khó, lúc đó mới ra tay giết chết kẻ thù. Như thế, mới có thể biểu hiện ra sự chênh lệch của Siêu Phàm cấp một và Siêu Phàm cấp hai.

Đánh ra danh tiếng của Cổ Lực Đặc.

" Thời gian cũng không hề sai biệt!"

Cổ Lực Đặc nhìn thấy ba tên Siêu Phàm Dị tộc sớm muộn gì cũng sẽ chết. Nhưng có lẽ phải truy đuổi theo một hai tiếng nữa, nhưng anh cũng không hề muốn lãng phí quá nhiều thời gian như thế.

Có thực lực như ngày hôm nay. Nói vậy, hai mươi mấy tên Siêu Phàm vừa mới gia nhập. Ngày sau, bọn họ cũng sẽ không cãi lại mệnh lệnh của anh.

Coi đây là thành viên của mình, rất dễ dàng đem hoàng tộc Sayr đẩy lên thánh địa hàng đầu.

Hơn nữa....

Cổ Lực Đặc có một tham vọng duy nhất, anh muốn thống nhất tất cả Siêu Phàm nhân loại trên Khởi Nguyên Tinh và thành lập một liên minh loài người. Chỉ có như thế, mới có thể đảo ngược sự suy tàn bên phía nhân loại, thậm chí còn có thể đánh đuổi đám Dị tộc ra khỏi Khởi Nguyên Tinh.

" Trong quá khứ, Thâm Lam có cơ hội xây dựng một liên minh loài người và có thể lên làm lãnh đạo, nhưng bọn họ không biết trân trọng nó. Bây giờ, không còn cơ hội nào cho Thâm Lam, đây chính là thời đại hoàng tộc Sayr của ta đây."

Cổ Lực Đặc nheo mắt lại.

Xa xa, ba bóng người đang chạy trốn rơi vào trong mắt anh.

Kinh hoảng, chật vật.

Khóe miệng của anh, chậm rãi nở một nụ cười.

Trên trán của anh, một con mắt hư ảo bỗng nhiên mở ra.

Đóng băng!

Ba tên Siêu Phàm đang chật vật chạy trốn, thân thể trong nháy mắt cứng đờ, không gian ở xung quanh đã trở nên cô đặc lại, đem bọn chúng giam giữ lại.

Cổ Lực Đặc đột nhiên bước tới, trong nháy mắt liền đi tới bên cạnh ba tên Siêu Phàm Dị tộc, một đòn đánh ra.

Một tên Siêu Phàm Dị tộc nổ tung, vô số mảnh thịt bay ra.

Cổ Lực Đặc xoay người, biến lòng bàn tay hướng hư không mạnh mẽ nắm chặt lại.

Tên Siêu Phàm Dị tộc thứ hai, giống như bị một bàn tay vô hình siết chặt, máu bắn tung tóe. Ngay sau đó, không còn bất kì hơi thở nào.

Những nhân loại Siêu Phàm truy đuổi thây thế, kinh ngạc không thôi.

Bọn họ có hai mươi người, đuổi theo hơn nửa tiếng đồng hồ cũng không hề bắt được. Hiện tại, Cổ Lực Đặc chỉ dùng một chưởng và dùng tay nắm lấy liền giết chết hai tên Siêu Phàm Dị tộc.

Không hổ là Siêu Phàm cấp hai....

Không, nghe nói ngài Cổ Lực Đặc đột phá với năm viên hạch tâm. Chỉ sợ ở trong cấp hai, cũng được xem là cao thủ trong cao thủ.

Quả nhiên là mạnh mẽ vô cùng!

Một tên Siêu Phàm Dị tộc cuối cùng vùng vẫy liên tục, nhưng không cách nào lay động được mảnh không gian. Chỉ có thể từ trong hai mắt đỏ tươi của hắn có thể nhìn thấy sự sợ hãi tột cùng của hắn.

"Cứu... Cứu..."

Cổ Lực từ từ vươn ra nắm đấm.

Đột nhiên, anh lui về phía sau.

Ngay sau đó, một tia sáng đỏ bắn ra từ nơi anh đứng lúc này. Một tiếng răng rắc vang lên, kĩ năng đóng băng lúc nãy anh vừa mới thi triển đã vỡ vụn ra thành từng mảnh.

Tên Dị tộc Siêu Phàm nhanh chóng biến thành một đạo ánh sáng bay ra xa, không có chạy trốn nữa, đứng cùng một chỗ mười mấy thân ảnh kia.

Hơn mười thân ảnh, tất cả đều là Dị tộc với nhiều hình dáng khác nhau. Khí tức của bọn chúng càng mạnh mẽ hơn. Tất cả bọn chúng đều là Siêu Phàm cao cấp.

Cầm đầu là một tên Siêu Phàm Dị tộc có làn da màu nâu xám, có cái đuôi giống như cái ống kim tiêm.

Đồng tử Cổ Lực Đặc đột nhiên co rụt lại, nhận ra bóng dáng kia.

Đó chính là lãnh đạo của đám Dị tộc.

Bộ tộc Ma quỷ.

Vài tháng trước, có một tên Siêu Phàm bộ tộc Ma quỷ, thực lực mạnh mẽ, không một người nào có thể ngăn cản được.

Cuối cùng, tên đó đã chết dưới sự tính toán của lãnh đạo thành phố Thâm Lam.

Sắc mặt Cổ Lực Đặc ngưng trọng, nhưng cũng không sợ hãi.

Nếu anh có thể giết chết một tên Siêu Phàm bộ tộc Ma quỷ. Như vậy, việc thành lập liên minh nhân loại, anh nắm chắc nhiều hơn.

Bốn mắt đối diện nhau, Sát khí tràn ngập.

" Ra tay!"

Con mắt thứ ba trên trán Cổ Lực Đặc lại mở ra.

Đóng băng!

Lực lượng mạnh mẽ của không gian, giam cầm hết tất cả mọi thứ, nhưng nó đã nhanh chóng bị phá vỡ chỉ chưa tới một phần chục nghìn giây.

Cổ Lực Đặc lộ ra vẻ hoảng sợ, liền nhìn thấy tên Siêu Phàm bộ tộc Ma quỷ đang đứng trước người hắn, cái đuôi sắc nhọn đâm về phía anh,

Phanh!

Ầm ầm!

Từng ánh lửa bùng nổ, Siêu Phàm nhân loại và Siêu Phàm Dị tộc đã lao vào chiến đấu.

Trong nháy mắt, Cổ Lực Đặc và tên Ma Kha ra đòn mười mấy chiêu.

Cổ Lực Đặc hoàn toàn gặp bất lợi.

Vô số hạt Nguyên Lực hội tụ lại, lộ ra khuôn mặt trắng bệch của Cổ Lực Đặc. Anh sợ hãi nhìn xung quanh, con mắt hư ảo tiêu hao cực lớn ở trên trán anh ta, không dám khép lại. Chỉ sợ bản thân không còn cơ hội để mở ra nữa.

Ma Kha, tên sứ giả của bộ tộc Ma quỷ, bóng dáng của hắn nhanh như điện, chỉ cần bất cẩn một chút thì Cổ Lực Đặc liền bị chém đứt tay, chân và ngực.

Hắn không thể nào giam giữ lại một kẻ địch mạnh như thế, huống chi là khóa chặt vị trí của Ma Kha.

Ầm ầm!

Cổ Lực Đặc bay ra ngoài, lần thứ hai dùng trạng thái hóa nguyên tố để cứu tính mạng mình một lần nữa. Anh không quan tâm đến những tên Siêu Phàm nhân loại khác, lao nhanh xuống biển, cố gắng sử dụng lực lượng của biển rộng, từ trong tay của tên sứ giả bộ tộc Ma quỷ chạy thoát.

Bỗng nhiên, biển cả quay cuồng, từng cột nước bắn lên, giống như một cái lồng giam, đem hắn nhốt lại.

Thân ảnh của Ma Kha vô cùng quỉ dị, đem thân thể hắn đánh nát hết lần này tới lần khác, lần lượt dựa vào trạng thái hóa nguyên tố để khôi phục lại.

Khi các nguyên tố của Cổ Lực Đặc một lần nữa ngưng tụ trở lại. Cái đuôi sắc nhọn của Ma Kha một lần nữa tấn công. Lần này, thay vì nó lướt qua giống như một vũ khí sắc bén, chiếc đuôi hình kim tiêm phình ra, giống như một cái thùng khổng lồ, bao trùm và nuốt chủng Cổ Lực Đặc.

Nhìn từ xa, chiếc đuôi vốn thon và dài của Ma Kha đã phình ra giống như một quả cầu và khóa chặt Cổ Lực Đặc lại, cho dù anh ta có vùng vẫy cỡ nào, cũng không thể nào thoát khỏi.

Khí tức Siêu Phàm cấp hai của Cổ Lực Đặc vô cùng mạnh mẽ, trong chốc lát nhanh chóng giảm dần theo thời gian.

Cái đuôi không ngừng lắc lư, dần dần nhỏ trở lại.