Điều này cũng có cơ sở.
Vị vua của vương quốc Aino trước đây chỉ có cấp hai mà thôi, những tên Tam Ma này không có cách nào ăn mòn linh hồn của những người có cảnh giới cao hơn bản thân. Bởi vậy, mới có thể thấy được, tên Tâm Ma ở trước mắt này phải mất gần 30 năm mới đột phá tới lực lượng cấp lĩnh vực.
Mà tên cao thủ có thể ngăn cản giáo hoàng, người có lực lượng cấp lĩnh vực, đó chỉ là một cái hóa thân mà thôi. Thân thể chắc là của một tên già nua nào đó ở trong vương quốc Aino.
Các Siêu Phàm cấp hai của bộ tộc Tâm Ma có thể dễ dàng chiến thắng đám thổ dân Siêu Phàm cấp ba. Muốn đánh chết còn khó hơn.
Anh suy đoán, chắc hẳn trận chiến năm đó, trong đám Dị tộc chắc hẳn có một tên cao thủ cấp lĩnh vực. Hơn nữa, không chỉ có một tên thôi đâu.
Hiện tại, chỉ có hai tên cường giả của bộ tộc Tâm Ma. Bọn chúng cũng không thể cam đoan có thể ngăn nhóm người Đường Vũ và giáo hoàng.....Nếu có thêm cường giả cấp lĩnh vực, không có lí do gì ở nơi này thăm dò lẫn nhau.
Có thể nghiền ép dễ dàng, làm gì phải tốn miệng lưỡi để dụ dỗ.
Không còn nghi ngờ gì nữa, những cường giả cấp lĩnh vực khác có thể đã được chuyển đi khu vực khác để chiến đầu hay đầu nhập vào các chiến khu khác.
Sau khi Đường Vũ quyết định trở về, anh nhất định phải tìm những tên Dị tộc kia để xác minh suy đoán của bản thân.
Thời gian nhanh chóng trôi qua.
Ba phút,
Hai phút,
Một phút,
30 giây,
20 giây...
Bỗng nhiên, tên cường giả của bộ tộc Tâm Ma nở ra một nụ cười ranh mãnh, " Này, thiên tài loài người, các ngươi còn quá trẻ, có biết vì sao ta không có hạ thủ ngay lập tức hay không? Bởi vì, ta lo lắng trên tay các ngươi còn có bảo vật có thể tạo ra những tình huống ngoài ý muốn, nhưng hiện tại..."
Bên ngoài bầu trời xa xôi, dường như có một tồn tại cấp cao đang tiến đến gần.
Khí tức còn chưa có truyền đến, cảm giác nhạy cảm của Siêu Phàm, tất cả trong lòng có chút sợ hãi.
Lực lượng pháp tắc của Thánh Nhân bao phủ cả hành tinh sự sống này, ngăn cách toàn bộ thế giới với thế giới bên ngoài.
" Cho dù các ngươi có cuộn giấy dịch chuyển cấp cao, cũng không thể nào thoát ra khỏi cái lồng giam này.
Khi tiếng nói của tên Tâm Ma vừa dứt lời.
Khí tức của Thánh Nhân rốt cục từ nơi xa truyền đến.
Sắc mặt mọi người trắng bệch, ngẩng đầu nhìn lên trên bầu trời, dường như thấy một đạo hư ảnh xuyên thấu cả bầu trời.
Tựa như Thần Ma!
Đường Vũ cảm thấy không hề dễ chịu, dù sao anh cũng chỉ là một tên Siêu Phàm cấp một bình thường, nhưng anh chỉ nở nụ cười.
Cười đến nỗi mà tên Tâm Ma cũng không tài nào hiểu được.
Chẳng lẽ tên thiên tài nhân loại này không phải loại có cốt khí, chưa gì đầu hàng hay sao?
Chỉ thấy Đường Vũ giơ tay lên, bàn tay vẫy hết bên này tới bên kia, " Tạm biệt Aino, chúng ta sau này....Sẽ gặp lại."
" Việc chuẩn bị di dời cây thế giới đã chuẩn bị hoàn tất, bắt đầu việc dịch chuyển xuyên biên giới."
Cây thế giới vốn một nửa đã khô héo, bỗng nhiên xuất hiện một chùm sáng vàng nhạt. Trong lúc nhất thời, cả Vương Đô cũ bỗng nhiên sáng lên.
Giống như là ban ngày.
Ngay sau đó, Đường Vũ, Nancy, Y Liên và những người khác đều sáng lên cùng với chùm sáng trắng.
Trong ánh sáng trắng kia, tên Tâm Ma còn thấy tên thiên tài nhân loại vẫn còn đang vẫy tay.
Vẫy tay....
Một cuộc chia tay vô cùng thân thiện.
Khoảnh khắc tiếp theo.
Hưu ——
Cây thế giới sừng sững ở trên bầu trời đã biến mất, chỉ còn lại những rễ cây chết khô đan xen lại với nhau.
Rầm rầm.
Vô số cành cây cũng mất đi sức sống từ trên trời rơi xuống. Cả vương đô giống như trời mưa vậy.
Biến mất còn có Đường Vũ và những người khác.
Với lực lượng lãnh địa của mình bao phủ toàn bộ Vương Đô cũ của hoàng gia, đều không thể phát hiện ra một chút dấu vết nào.
" ???"
Tâm Ma có chút hoang mang.
Một cái cây thế giới khổng lồ như thế? Còn có thể biến mất hay sao?
Hắn vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy hư ảnh quang mang ở trên bầu trời nở rộ, khí tức kinh người bao phủ toàn bộ đại lục.
Thánh Nhân nổi giận.
Vậy mà để cho đám đó chạy trốn?!
.....
Thâm Lam.
Đã gần một năm kể từ khi ngày tận thế xảy ra, cả người thức tỉnh lẫn người bình thường đều dần thích nghi với cuộc sống hiện nay.
Nhìn từ trên không xuống, thành phố Thâm Lam không khác gì mấy so với thành phố hiện đại, ngoại trừ hai bức tường thành bên trong và bên ngoài.
Từng tòa nhà cao tầng san sát, khu nghĩ dưỡng trước đây là khu thương mại Thâm Lam. Hiện nay, có không ít tòa nhà văn phòng hoành tráng đã được xây dựng. Sau tận thế, không ít thương hội, công ty, thậm chí một số đoàn thám hiểm, có không t1 đã thuê văn phòng trong các tòa nhà văn phòng để làm khu làm việc của mình.
Các nhóm mạo hiểm lớn hơn một chút, cũng có nhân viên dân sự và hậu cần của mình. Cho dù việc xử lí ủy thác hay tiếp khách từ bên ngoài, hay việc thống kê số liệu liên quan đến nhân viên ở trong đoán thám hiểm, v..v. Đều không thể thiếu một nơi để làm việc.
Những đoàn thám hiểm nổi tiếng đẳng cấp, thậm chí ở bên ngoài thành phố cũng đã thuê một khu vực rộng lớn và xây dựng nơi cư trú của riêng mình.
Bên ngoài khu nghỉ dưỡng ban đầu, bắt đầu xây dựng các khu dân cư nhỏ.
Bởi vì, đảo nổi rất an toàn, bên ngoài thành phố cũng đã xuất hiện một lượng lớn công trường thiết lập. Diện tích rộng và có rất nhiều không gian, làm cho các khu dân cư cao cấp có qui cách rất cao.
Cầu nhỏ, dòng nước chảy, những tảng đá kì lạ, cây cối xanh tươi um tùm, một số khu dân cư cao cấp dành riêng cho những người thức tỉnh cấp cao. Dưới mặt đất còn được bố trí tụ nguyên trận, làm cho khu dân cư nhỏ giống như cõi thần tiên.
Ngược lại, đối với những nơi trú ẩn với qui mô lớn khác, công trình kiến trúc chỉ có thể xây dựng ở trong tường thành, diện tích đất thì có hạn. Ngay cả một cộng đồng dân cư cao tầng cũng không thể nào xây dựng một hồ.....Làm sao có thể lãng phí một vùng đất rộng lớn như thế, chỉ để thưởng thức phong cảnh?
Chỉ có Thâm Lam.
Do đó, một số người có tiền không mơ ước tới thực lực. Vì để có một môi trường sống tốt hơn, cũng đã di cư từ nơi trú ẩn khác đi tới Thâm Lam. Làm cho không ít lãnh đạo của một số nơi trú ẩn thầm chửi, nhưng lại không thể làm gì được. Động vào thì chắc chắn là không được, bọn họ còn mong Thâm Lam từ trong tay tiết lộ thêm một chút vũ khí chiến lược ở trong tay.
Một lượng lớn những người sống sót đổ xô vào Thâm Lam, thúc đẩy sự phát triển nhanh chóng của ngành bất động sản.
Ban đầu, Đường Vũ vốn dự định nắm toàn bộ ngành bất động sản ở trong tay, muốn chăn dê một đợt...Ai mà ngờ tới, tốc độ xây dựng các khu dân cư nhỏ kém xa so với tốc độ tràn vào của người sống sót.
Bình thường một căn hộ ở trong một khu dân cư nhỏ vừa mới rao bán đã bị tranh giành không còn. Mọi người xếp hàng ở khu vực đại sảnh, xếp dài từ sảnh ra tới bên ngoài cửa. Buổi chiều thì có chút giảm bớt, nhưng đợi tới tối thì số lượng lớn người thức tỉnh săn bắn trở về và đội ngũ một lần nữa xếp hàng dài.