Chương 647: Gặp lại tên anh trai ngu ngốc

Đường Vũ cũng bất đắc dĩ.

Anh dựa vào quyền kiểm soát của lãnh địa, anh đã sớm biết có người nhìn trộm ở xa. Nhưng hầu hết trong số bọn họ là những kẻ yếu ớt, không có phát hiện người thực sự gây ra mối đe dọa với bọn họ.

Bây giờ nghĩ lại.

Đám cao thủ dị tộc còn chưa bước vào vương đô cũ.

Hô!

Cái chết của nhóm người Chung Yên Thần Giáo đã kinh động tới giáo hoàng và mấy tên giám mục.

Các giám mục thứ hai, thứ ba và thứ tư nhanh chóng cảnh giác lại, đồng thời lui về phía sau.

Ầm ầm!

Không gian trước mặt sụp đổ, không gian sụp đổ đối diện, không phải là tân vương đô, mà là một mảnh hư vô không gian loạn lưu.

Sấm sét hủy diệt chạy toán ra ở xung quan, tản ra khí tức khiên cho người ta phải sợ hãi.

" Thật may chúng ta vẫn kịp thời trốn."

Ba tên giám mục thở phào nhẹ nhõm, từng đạo màu xanh tím từ dưới chận họ bắn ra rồi nhanh chóng hội tụ lại trên đầu họ, giống như một cái lồng, đem ba người bọn họ bao vây trở lại.

Bên ngoài cái lồng sắt, bốn hướng Đông Tây Nam Bắc xuất hiện một bóng người mặc áo bào, vươn tay bám vào cái lồng.

" Cái gì?"

" Tranh thủ đánh vỡ nó!"

Tên giám mục thứ hai ra tay, Nguyên Lực điên cuồng tuôn ra, chiến đao xuất hiện một luồng ánh sáng, chém tới một chiếc lồng màu xanh tím.

Chỉ thấy một trận run rẩy.

Chiếc lồng vẫn còn nguyên vẹn, bốn người mặc áo choàng ở bên ngoài chiếc lồng, sắc mặt vẫn không chút nào thay đổi.

Tên giám mục thứ hi bị lực phản chấn bắn bay trở lại, đụng vào vách lồng bên kia, phát ra tiếng kêu la thảm thiết.

Ngay lập tức, một ngọn lửa bốc lên, bao bọc triệt để ba tên giám mục.

Nhiệt độ ngọn lửa càng ngày càng cao. Ba tên giám mục dùng hết toàn lực, vẫn không thể nào phá vỡ cái lồng sắt. Chỉ có thể liên tục bị ngọn lửa thiêu đốt, không ngừng bị thương, khôi phục, cứ lặp đi lặp lại.....

Nếu không ai cứu họ, bọn họ chắc chắn sẽ chết đi, chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.

Đường Vũ nhíu mày.

Có sự tồn tại của lãnh địa, kha năng cảm giác của anh là mạnh nhất, trước tiên anh phát giác có chút gì đó không đúng.

Cho dù những tên Siêu Phàm mặc quần áo khác nhau, hay là những tên Siêu Phàm bị trận pháp phong tỏa đều không có ngoại lệ, tất cả đều có....Khuôn mặt đơ.

Khí tức cũng có chút cổ quái và dương như có mối liên hệ nào đó giữa chúng.

Vẻ mặt anh có chút thay đổi, quay đầu nhìn về một chỗ.

Giáo hoàng và tên giám mục thứ nhật, không có suy nghĩ cứu những người khác, đã chạy trốn hơn trăm cây số.

Chỉ thấy tên giám mục đầu tiên dùng một nắm đấm vô cùng mạnh đánh đến. Không gian ở trước mặt xuất hiện từng lớp gợn sóng, vỡ tan theo một tiếng nổ, lộ ra cảnh tượng tân vương đô ở phía đối diện....Hắn cũng không có đi qua những vết nứt không gian có sẵn, mà tự mở ra một con đường để chạy trốn.

Hắn đã bay về phía khoảng không, nhưng 1 bóng người lại xuất hiện ở phía đối diện.

Khoác lên người y phục sang trọng, dáng vẻ uy nghiêm, khí tức hoàn toàn bộc phát. Hai tay cầm kiếm chém về tên giám mục thứ nhất.

" Siêu Phàm cấp hai cũng dám ngăn cản ta sao?"

Hắn đấm ra một quyền, ánh sáng và quang ảnh chiếu rọi, một tiếng nổ vang lên, tên giám mục đầu tiên bay ngược ra ngoài, cả người có chút ngốc trệ.

Tại sao anh lại có thể bị đánh bại bởi một tên cặn bã cấp hai?

Giáo hoàng cũng dừng bước, khuôn mặt ngưng trọng nhìn bóng người xuất hiện ở trước mặt, đó là một tên cấp ba

Trong khi đó, sắc mặt Đường Vũ có chút thay đổi, dẫn động lực lượng thế giới, đánh về phía một phương vị cách đó không xa.

Khoác trên mình chiếc áo choàng lộng lẫy và đội vương miện trên đầu, hắn đã lộ ra thân ảnh của mình.

Cũng là một tên Siêu Phàm cấp ba.

Lực lượng áp chế càng thêm kinh người.

Tổng cộng có hết thảy hai tên cường giả cấp lĩnh vực.

Cường giả cấp lĩnh vực phong tỏa giáo hoàng, khuôn mặt nhìn có chút già nua. Đường Vũ thông qua cảm giác cùng với kích thước của chấm đỏ ở trên bản đồ lãnh địa. Người này không được xem là mạnh, có thể ngang ngửa với giáo hoàng.

Một cường giả cấp lĩnh vực khác, vừa mới lấy tốc độ nhanh nhất tới gần. Chỉ cần hai ba giây là đã xuất hiện ở trên bản đồ lãnh thổ, vượt qua khoảng cách 100 km mà không gây ra bất kì dao động nào.

Thiếu chút nữa đã bị đánh lén thành công.

Nancy trong nháy mắt trở lại. Cô xù lông, cau mày nhìn chăm chú cường giả cấp lĩnh vực ở trước mắt và cảm nhận được sự uy hiếp.

Là một tên cấp ba vô cùng mạnh mẽ.

Hắn cũng không có giống như giáo hoàng, người có thể bị cấp hai vượt qua đánh ngang hàng.

Đấy chính là một kẻ thù lớn.

Với sự xuất hiện của đám kẻ thù cấp ba mạnh mẽ này, còn có một số tên Siêu Phàm cấp hai từ xa chạy tới, bao vây lấy bọn họ.

Sắc mặt của bọn họ không hề thay đổi một chút nào.

Sắc mặt Đường Vũ có chút ngưng trong, không ngừng tính toán thời gian.

Giáo hoàng quay đầu nhìn về phía tên đội vương miệng ở trên đầu với vẻ mặt uy nghiêm, ông không khỏi kinh ngạc nói ra: " Tên anh trai ngu ngốc của ta? Vậy mà có thể đột phá tới cấp ba? Điều đó là không thể nào!"

Ông cũng cảm nhận được trên người đối phương có một sự uy hiếp nồng đấm, tựa hồ so với vũ khí mạnh nhất sau khi được buff, càng khủng bố hơn.

Ông không muốn tin điều đó.

Chẳng lẽ con đường anh lựa chọn đã sai rồi sao?

Ngay cả tên anh trai ngu ngốc của mình, tài năng và cảnh giới đều kém hơn ông rất nhiều. Hiện tại, đã vượt qua ông rồi sao?"

' Nhà vua' nhìn qua, " Ngươi có phải là tên em trai để cho hắn luôn ghen tị sao? Nhìn qua chả có lợi hại gì hết."

Giáo hoàng giận dữ và nhanh chóng phản ứng lại, ông chú ý tới từ 'hắn' ở trong giọng nói của đối phương.

Cẩn thận cảm nhận, khí tức mạnh mẽ, nhưng khí tức kia đúng là tên anh trai của ông.

Giáo hoàng nhất thời nhíu mày.