" Đó chính là giáo hoàng của Chung Yên Thần Giáo? Dáng dấp chán thế."
Đường Vũ vẫn luôn chú ý đến chiến trường phía trên.
Trước đây, sau khi anh làm tên giáo mục thứ nhất trọng thượng, anh không tiếp tục tiêu hao thêm giá trị niệm năng, điều khiển lực lượng thế giới để tấn công đối phương.
Thay vào đó, anh lựa chọn đem lực lượng gia trì cho Y Liên và những người khác, cho phép bọn họ trong thời gian ngắn đột phá tới Siêu Phàm cấp hai. Thậm chí còn sở hữu một phần nhỏ năng lược của Siêu Phàm cấp hai, tái sinh chỉ từ một giọt màu và năng lượng hóa.
Chỉ là tiện nghi mà thôi.
Đường Vũ cũng không có sơ suất, anh biết rõ ràng mục đích của mình, cần phải kéo dài thêm ba mươi phút nữa cho đến khi việc di dời cây thế giới về lãnh địa, mà không phải đối đầu với đám Dị tộc và đám giáo phái này.
Thất quá tốn nhiều sức để giết chết một tên Siêu Phàm cấp hai.
Một tên Siêu Phàm cấp ba giống như tên giám mục thứ nhất này. Ngay cả chữ Trấn cũng không cách nào trấn áp được hắn một cách triệt để.. Đường Vũ liền biết, cho dù anh có lật hết bài tẩy, anh cũng khó mà giết chết được đối phương.
Muốn giết chết tên giáo hoàng thì càng thêm khó khăn hơn nhiều.
Đã như thế thì không cần phải tốn nhiều sức lực, chỉ cần duy trì tình hình ở trước mắt, như thế thì tốt hơn.
Với sự gia trì của lực lượng thế giới, Y Liên, Không và Thái Luân đủ sức để chiến đấu chống lại tên giám mục thứ nhất đang bị thương.
Nancy và giáo hoàng cũng đánh nhau qua lại, một nửa vương đô đã hoàn toàn sụp đổ.
Hai người đều tổn thương lẫn nhau.
Giáo hoàng đã nhiều lần bị Nancy chém thành từng mảnh nhỏ.
Nancy cũng nhiều lần bị giáo hoàng đã cho bị thương.
Tuy nhiên, đối với hai người bọn họ, thương thế như vậy, bản nguyên cũng không có bị tổn hại bao nhiêu.
Giáo hoàng là Siêu Phàm cấp ba, có thể tái sinh chỉ bằng một giọt máu. Giống như loại vết thương đã bị chém thành nhiều mảnh. Lại thêm mấy chục lần như thế cũng không có chút ảnh hưởng nào đối với thực lực của ông.
Nancy cũng như thế, dưới sự gia trì của lực lượng thế giới, cảnh giới đã tăng vọt và lực lượng bản nguyên cũng tăng lên rất nhiều, ngay cả " Hóa quỷ thần" chỉ có thể duy trì 30 tới 50 giây. Giờ phút này, cũng đủ để duy trì thời gian dài.
Nếu không có bất kì ai quấy nhiễn, hai người chiến đấu mười ngày mười đêm, cũng không phân biệt được thắng bại.
Tuy nhiên, Đường Vũ sờ lên cằm nhìn về phía bên kia cây thế giới, thuộc về chiến trường Nancy.
Vết nứt không gian đã trải dài, hai người xông qua vết nứt để chiến đấu. Làm cho anh không thể không hoài nghi, vương đô cũ có thể chống đỡ hai người giao chiến 10 ngày mười đêm hay không?
Xác suất lớn là không.
Chỉ cần chống đỡ thêm ba mươi phút nữa là sẽ thỏa mãn được yêu cầu của anh.
Anh nghĩ như thế.
Cảm thấy đây cũng không phải là vấn đề lớn gì.
Chỉ là, theo thời gian trôi qua, sức chiến đấu của Nancy càng ngày càng mạnh, thậm chí cô dần dần đè ép đánh bại cả giáo hoàng.
Từ một hai phút đầu, anh nhìn thấy cô bị thương nặng một lần. Cho tới hiện tại, chỉ là một bên đè ép, Đường Vũ tận mắt nhìn thấy một bộ combo của Nancy, đánh giáo hoàng tan thành bột phấn đầy trời.
Chỉ trong mười giây liền nổ tun ba lần.
Năng lượng hóa cũng không có đủ dùng.
Giáo hoàng có chút choáng váng.
Ngươi chỉ trong thời gian ngắn vừa mới đột phá cấp hai, rồi tăng lên tới cấp hai đỉnh phong, liền đã biến thái lắm rồi.
Nhưng Siêu Phàm cấp hai đỉnh phong, lại có thể đem một tên Siêu Phàm cấp ba uy tín lâu năm như hắn, đánh nổ ở trên không trung. Có phải hay không biến thái quá mức?
Tốt xấu gì ông cũng là một ông già mấy ngàn tuổi nha!
Lại nhìn tên giám mục thứ nhất, đồ đệ mà ông ưa thích nhất thì thảm hại hơn, khí tức uể oải suy sụp, lại bị mấy tên Siêu Phàm cấp một....À, hiện tại là một cuộc bao vây của mấy tên Siêu Phàm cấp hai.
Tại sao điều này có thể xảy ra?
Rõ ràng truy đuổi theo dấu vết của vũ khí mạnh nhất tới tận nơi này. Rõ ràng có thực lực nghiền ép tất cả mọi thứ, nhưng tại sao lại trở thành như thế này?
Giáo hoàng quay đầu lại và nhìn tên đệ tử mà hắn tự hào nhất của mình, ánh mắt tràn đầy chua xót.
Hai người, một người đã khổ, người kia còn khổ hơn.
Giáo hoàng là người cẩn thận, trước kia liền đi tới vương đô cũ những cũng không có xuất hiện.
Ông rất kiên nhẫn, đợi đến khi đám cao thủ của Dị tộc bại trận trước vũ khí mạnh nhất và chuẩn bị chạy trốn, mà ông phái ra giám mục thứ hai, ba và bốn.
Kiểm tra thực lực của binh khí mạnh nhất và thăm dò phản ứng của đám Dị tộc.
Cho đến khi mọi thứ đều nằm ở trong lòng bàn tay, hai người mới bóp méo không gian và xuất hiện.
Ông vẫn còn nhớ kĩ, mình đã từng phấn khích và hăng hái biết chừng nào.
Giáo hoàng đã lên kế hoạch dùng một phút để phong ấn vũ khí mạnh nhất. Sau đó, chỉ trong mười phút ông sẽ nhanh chóng dọn đi bảo khố của Vương Đô, trong đó có một số bảo vật khiến ông cũng phải thèm thuồng.....Sau đó, ông sẽ chạy trốn tới một nơi thật xa, cưỡi thuyền bay rời khỏi đại lục Aino.
Đến lúc đó, chỉ dựa vào thực lực của ông và tiềm lực phát triển trong tương lại của vũ khí mạnh nhất. Vũ trụ to lớn như thế, nơi nào mà đi không được?
Ý tưởng thì tuyệt vời, hiện thực thì tàn khốc.
Giáo hoàng tự nhận bản thân kiến thức uyên bác, nhưng vẫn là lần lượt ngoài ý muốn bị phá vỡ tam quan.