Dù Y Liên và những người khác có vượt cấp như thế nào, cũng không có cách nào dựa vào lực lượng cấp một đối đầu với cấp ba.
Nó giống như một con lợn nái không thể trèo lên trên cây.
Chỉ cần khí thế áp đảo, cũng khiến cho bọn họ cảm giác có chút khó thở rồi.
Nếu đổi lại một tên Siêu Phàm cấp một bình thường, chỉ cần cao thủ cấp lĩnh vực nhìn một cái thôi, chỉ sợ hồn xiêu phách lạc rồi. 10 phần chiến lực cũng không thể phát huy đến một phần.
Đường Vũ cũng biết rõ chuyện này.
Anh còn chưa có quên chuyện lúc trước triệu hồi Nancy, anh đã bị bao phủ bởi lĩnh vực của giáo hoàng. Linh hồn có chút run rẩy, cả người không cách nào động đậy được....Nếu lúc đó không có cơ chế triệu hồi, chỉ sợ ngay cả cuốn trục hồi thành cũng không thể nào kích hoạt.
Bây giờ, anh đã không e ngại lĩnh vực áp chế của Siêu Phàm cấp ba. Nhưng nếu muốn đối đầu sao? Tắm rửa và ngủ dùm cái. Ngay cả Nancy còn không phải là đối thủ.
Đường Vũ lại liếc mắt nhìn bảng điều khiển hệ thống, thời gian còn lại chỉ có 40 phút.
Thời gian còn quá nhiều.
Một khi rút lui, điều đó có nghĩa với việc từ bỏ cây thế giới và từ bỏ những lợi ích quý giá nhất của lục địa Aino.
Và....Sẽ không có cơ hội tiếp theo.
Anh không muốn bỏ cuộc.
Liếc mắt nhìn giá trị niệm năng tiết kiệm bên cạnh thời gian còn lại là 30 triệu.
Kể từ khi thăng cấp lãnh địa cấp bay, anh chưa bao giờ có nhiều giá trị niệm năng đến như thế.
Thấy vậy, Đường Vũ thở phào nhẹ nhõm, tỏ vẻ một chút cũng không hoảng hốt, thậm chí còn muốn cười.
" Quả thật, cho dù chúng ta có liên thủ, cũng không phải là đối thủ của tên Siêu Phàm cấp ba kia. Nhưng....Các ngươi quên một chuyện rồi đúng không?"
" Quên cái gì?"
" Mấy ngày qua, khi chúng ta thu thập cành cây thế giới, thủ đoạn phổ biến nhất của đám quý tộc hay sử dụng là gì?"
" Thủ đoạn thường dùng của giới quý tộc? Chẳng qua đối đầu trực tiếp, phục kích ở một bên....Chờ đã, lãnh chúa đang nói tới trận pháp hay sao? Dùng trận pháp để đối đầu?"
" Còn gì nữa không?"
" Còn nữa, ách...Hình như là tăng sức mạnh của bản thân! Đám quý tộc giỏi dùng nhất chính là sử dụng trận pháp cây thế giới tăng thực lực của bản thân. Đúng! Tôi làm sao quên lãnh chúa còn có một chiêu kia!"
Đường Vũ hạ thấp độ cao, ánh mắt quét nhanh một vòng. Cuối cùng dừng ở phía dưới, nơi những rễ cây đang quấn quanh với nhau.
Dưới rễ cây, có một chỗ không gian lớn nhỏ.
Anh nhanh chóng xây dựng, đem tiểu lãnh địa của mình ở dưới rễ cây thế giới an toàn hơn rất nhiều.
Phạm vi thuộc về lãnh thổ nhanh chóng khuếch tán ra ngoài.
Có phân lãnh địa, Đường Vũ có thể khống chế giá trị niệm năng, cho dù trực tiếp đối đầu với kẻ thu hay gia trì ở trên bản thân mình.
So với năng lực tăng phúc của cây thế giới, mạnh hơn rất nhiều.
Bọn họ ở gần mặt đất, trong khi Nancy ở độ cao 10.000 mét cách xa nhau.
Sau khi phân lãnh địa được xây dựng, Đường Vũ tính tiêu hao giá trị niệm năng để mở rộng lãnh địa. Ít nhất có thể bao trùm lấy Nancy.
Bỗng nhiên, có tiếng sốt soạt ở trên đầu.
Cành cây thế giới lắc lư.
Phạm vi lãnh thổ và sức mạnh của cây thế giới, tại thời điểm này phát sinh cộng hưởng.
Ông ——
Cả hai hợp nhất với nhau.
Trong mắt Đường Vũ, trong phút chốc, phạm vi lãnh địa tăng vọt, mở rộng không biết mấy trăm lần, bao phủ cả tòa vương đô cũ.
Đó chính là phạm vi bao phủ và là sức mạnh của cây thế giới.
Trong nháy mắt, cả tòa vương đô cũ đều nằm ở trong tay anh.
Ầm ầm!
Tên giám mục đầu tiên, với vẻ mặt hờ hững, chậm rãi vươn tay hướng xuống dưới.
Luồng khí tức vô tận tụ lại thành một bàn tay to lớn, áp lực khó có thể diễn tả thành lời, nhanh chóng vỗ xuống.
Không gian lúc này giống như đông cứng lại, xung quanh không có một chút âm thanh nào. Chỉ có một lòng bàn tay to lớn ấn xuống mới mang theo tiếng gió gào thét.
Nó giống như sấm sét!
Đám dị tộc đều hoảng sợ, nhanh chóng bỏ chạy thật xa.
Nhóm quý tộc Siêu Phàm vương đô, đã xuyên qua không gian. Bên phía đối diện, thấy một bàn tay khổng lồ này. Cho dù bọn họ có ngăn trở một tầng không gian, cũng cảm thấy có chút áp lực, tim đập nhanh liên hồi.
Những người trong tổ chức áo choàng đen kia mặc dù rất mạnh, làm sao có thẻ đối mặt với lòng bàn tay này?!
Ngay lập tức, Đường Vũ ngẩng đầu lên, thản nhiên nói ra một chữ, rung chuyển bầu trời
" Phá!"
.......
Khi thảm họa ập đến, người dân Vương Đô hầu như chưa từng chiến đấu chống lại với những con quái vật hắc ám trong vòng ba mươi năm qua. Bọn họ yếu ớt, mỏng manh như tờ giấy.
Rất nhiều lời đồn về quái vật hắc ám của những người già sau khi bức tường đã được xây dựng. Mà thế hệ sau này, cứ nghĩ vương đô chính là mạnh nhất, nhưng bọn họ không hề nghĩ tới đám quái vật hắc ám trong lời đồn lại khủng bố đến như thế.
Bức tường vĩnh cửu vẫn còn đứng sừng sững, nhưng đã có máu đổ.
Vô số con quái vật hắc ám Siêu Phàm đang leo lên tường thành. Cho dù có lợi về vị trí hay nhiều vũ khí phòng thủ, chỉ có mấy tên Siêu Phàm thuộc quân đoàn vĩnh hằng, căn bản không thể nào phòng thủ và bảo vệ thành trì được.
Trong số đó, không ít người có kinh nghiệm chiến đấu dày dặn.
Nơi đầu tiên thất thủ chính là vùng ngoại ô của Vương Đô, nơi đó binh lực đóng quân yếu nhất và dân chúng thưa thớt.
Những ngôi làng ở vùng ngoại ô, hầu hết đều là những người nông dân bình thường với khuôn mặt vàng vọt và gầy yếu. Cho dù đối mặt với những con quái vật hắc ám yếu nhật bọn họ cũng không có khả năng phản kháng lại.
Chỉ có một số quân đoàn đánh thuê đóng quân ở ngoại thành, có chút hò hét chém giết, rất nhanh đã biến thành tiếng kêu la thảm thiết, cuối cùng không còn nghe tiếng gì cả.