Chương 628: Vương Đô thật sự

Lúc này, Đường Vũ và những người khác đã dọn sạch phủ công tước và trở lại căn cứ bí mật ở ngoài thành.

Các nhánh cây thế giới với kích thước và độ dày hoàn toàn khác nhau được xếp hàng ngay ngắn. Lực lượng yếu ớt của cây thế giới tản ra, toàn bộ không gian của nơi ở bí mật có chút biến dạng, giống như nó đã tách ra khỏi thế giới thực.

" Cây thế giới không hổ là bảo vật, cho dù chỉ là một nhánh cây, cũng không hề thua kém vũ khí Siêu Phàm bao nhiêu."

Đường Vũ trong tay cầm lấy quyền trượng được chế tạo bằng nhánh cây thế giới.

Nó được làm bằng một nhánh của cây thế giới tương đối gần với thân cây, cấp bậc của nó có thể sánh ngang với vũ khí Siêu Phàm cấp hai.

Chức năng....Nó chỉ có thể được sử dụng cùng với trận pháp với cây thế giới mà thôi.

Thời gian còn lại chỉ có thể được sử dụng giống như đồ trang trí.

" Cái này quá vô dụng rồi, không thể để như thế này được."

Ngoài trừ lực lượng thế giới ẩn chứa ở bên trong. Nhánh cây này có thể được xem là nguyên liệu để chế tạo vũ khí Siêu Phàm cấp hai và cấp ba. Bây giờ, thì nó được xem là cái máy điều khiển lĩnh vực mới ghê chứ.

Đường Vũ lập tức trở lại Thâm Lam, đi một chuyến đến viện nghiên cứu. Đưa cây quyền trượng vào phân tích, thu được bản thiết kế đã được tối ưu. Sau đó, anh đi tới xưởng, thêm một chút tài liệu phụ trở để cải tiến và tối ưu nó lên.

Chẳng bao lâu, cây quyền trượng được làm từ cây thế giới có thể sánh ngang với vũ khí Siêu Phàm cấp ba vừa mới xuất xưởng.

Ý niệm của anh chỉ vừa mới động, lực lượng của thế giới nhàn nhạt toát ra từ cây quyền trượng, đã bị hạ xuống thành lực lượng lĩnh vực, bị anh điều khiển và đảo qua bốn phía.

Nguyên Lực ở bên trong cơ thể vận chuyển.

Ba ——

Một quả cầu lửa khổng lồ xuất hiện từ đỉnh cây quyền trượng và đánh về phương xa.

Oanh!

Đánh vào cây cột chịu lực, chỉ lưu lại một vết cháy màu đen.

Nghĩ tới hành vi ngu ngốc vừa rồi, không khỏi nhớ tới hành động không cẩn thận của mình đã phá hủy một khu vực rộng lớn của lâu đài.

Đường Vũ có chút run rẩy.

Lần này thì không sao, chỉ là một bài kiểm tra kĩ năng nho nhỏ mà thôi, dùng một chiêu phép thuật đòn đánh tầm xa mà mình không có am hiểu....Sức mạnh của nó cũng tương đương với một đòn toàn lực của một tên Siêu Phàm vừa mới đột phá.

Chờ đã!

Anh lao đến cây cột chịu lực, vươn tay nắm lấy không khí ở xung quanh và tạo ra những cơn gió, đem dấu vết cháy đen của cây cột cuốn trôi đi.

" Hình như không có bị hư hại bao nhiêu."

" Lâu đài lãnh địa cấp bảy, năng lực phòng thủ của nó đã mạnh đến vậy rồi sao?"

Anh đưa tay chọc chọc.

Tăng cường lực lượng chọc chọc.

Dùng thêm sức để chọc.

Không cẩn thận dùng kĩ thuật chiến đấu để chọc.

Két.

Ngón tay chìm vào cây cột chịu lực màu trắng xám, vết nứt như mạng nhện lan rộng ra ngoài.

Đường Vũ cứng người.

" Mình...Có phải hay không lại phá hoại rồi?"

" Muốn sửa chữa cây cột chịu lực phải tiêu xài Nguyên Tinh?"

" Lần trước, mình không cẩn thận phá hoại khu vườn, liền bị Y Liên mắng một trận. Có lẽ, lần này cũng không có xảy ra chuyện gì, vấn đề cũng không hề lớn, chắc chắn sẽ không bị ai phát hiện...."

Két,

Két,

Két,

Vết nứt ở trên cây cột chịu lực ngày càng nhiều. Cột trụ vốn màu trắng thuần khiết, hiện tại đã xuất hiện không biết bao nhiêu vết nứt, kèm theo một tiếng nổ lớn. Cây cột chịu lực đã bị đổ sập hoàn toàn.

Đường Vũ: "..."

......

Vương đô, ngoại thành.

Bầu trời xám xịt, mưa càng lúc càng lớn.

Những con đường lầy lội vì mưa và cuốn trôi một số mũi kì lạ ở bên ngoài thành phố.

Đường Vũ mặc áo choàng đen và đội mũ trùm đầu, đi theo vị hiền nhân vĩ đại đến một nơi nằm ở ngoại thành.

Xung quanh là những tòa nhà bỏ hoang, phủ đầy cây thường xuân.

Họ bước vào một trong những tòa nhà và đi đến một góc tường nứt.

" Chỗ không gian không ổn định này được ta phát hiện một cách tình cờ hơn mười năm trước và nó có thể dẫn đến không gian đi đến Vương Đô thực sự. " Vị hiền nhân vĩ đại nói, " Chỉ là tọa độ không gian này lúc ẩn lúc hiện và không biết lúc nào nó sẽ xuất hiện, ta cũng không biết chắc nữa...Chỉ là trước kia ta đã từng quan sát, trong một ngày sẽ có mấy lần không gian biến dạng. Chỉ cần chúng ta tập trung tinh thần quan sát, khi điểm không gian này xuất hiện, chúng ta có thể đi..."

Ông vẫn chưa nói hết lời.

Liền thấy phía sau có một tên mặc áo choàng đen tiến lên phía trước, lưỡi liềm đen ở trên tay chém xuống.

Ông ——

Không gian ở trước mặt bị bóp méo và nhiều tầng gợn sóng như nước.

Vị hiền nhân vĩ đại nghẹn họng nhìn trân trối.

Má ơi! Đây là tình huống gì, điểm không gian bị chém ra.

Đường Vũ tiếp tục điều khiển con rối ác mộng. Dựa vào mối quan hệ không gian cực cao của con rối này, không chỉ có thể cảm giác được điểm không gian ở trước mắt. Thậm chí còn có thể cảm nhận được không gian đối diện kia... Cho dù không có điểm không gian, con rối ác mộng bằng vào năng lực đi xuyên không gian của mình có thể đi tới không gian đối diện.

Con rối ác mộng mặc áo choàng đen và đi xuyên qua đó, sau đó rất nhanh liền trở về.

" Không có vấn đề gì hết, ở bên kia có thể sử dụng cuốn trục hồi thành, chúng ta đi thôi."

......

Ông ——

Không gian biến dạng, từng bóng người mặc áo choàng đen đi ra bên ngoài.

" Cái này..." Vanni ngẩng đầu nhìn lên trời, lỗ tai vểnh lên có chút kinh ngạc.

Vương Đô cũ, nhìn xung quanh chỉ hoàn toàn là một vùng đổ nát.

Khắp nơi đều là tàn tích và những bức tường đổ nát ở khắp mọi nơi, cỏ cây khô héo, mặt đất nứt ra từng khe rãnh thật lớn và đó là một sự im lặng chết chóc.

Bầu trời vùng hoang dã bên ngoài xám xịt, áp lực. Dưới tầng mây màu xám, lại có sương mù màu đỏ tràn ngập, làm cho người ta cảm thấy không hề thoải mái.

Dưới làn sương mù màu đỏ, ở hướng trung tâm của Vương Đô, một cây cột màu nâu đen sẫm cắm thẳng lên bầu trời.

Nhìn kĩ lại, nó giống như một cây đại thụ khổng lồ đã khô héo.

Ngay cả hầu hết các cành cây cũng đã rơi xuống.

Có lẽ đó là cây thế giới.

Nhìn qua có chút thảm, không biết còn cứu được hay không?