" Tổ chức áo choàng đen là cái quái gì nữa đây!"
Đường Vũ vỗ trán mình một cái, sao không đặt cái tên nào đó ngầu lòi một chút có được hay sao? Còn không bằng tổ chức áo đen là được rồi.
Dù sao cũng là kẻ địch với nhau, giống như cuộc đối đầu giữa các cảnh sát và tội phạm vậy...
Nói như thế cũng không có chính xác cho lắm, nhưng cũng phải đặt cái biệt danh nào cho nó uy phong một chút chứ, để khích lệ kẻ địch một chút chứ.
Vài ngày trước, nhóm người của Hôi Nhận hành động, ngoài việc thu thập những cành cây của thế giới ra, cũng thuận tiện phát triển một số hoạt động ngoại tuyến.
Chỉ là hiệu quả cũng không được tốt cho lắm, Siêu Phàm cũng không có dễ dàng khống chế lấy.
Cuối cùng, chỉ có thể nắm bắt lấy một số tên làm nội gián, lòng trung thành vẫn còn một chút hạn chế.
Lần này, ở trong bữa tiệc do hầu tước Henry tổ chức, tình cờ có một tên Siêu Phàm làm nội gián, âm thầm liên lạc với bọn họ...Lúc ấy, Lạc Lâm hứa sẽ giúp cho hắn nắm giữ gia tộc.....Chuyện đó cũng không khó gì, hầu tước Bear có thực lực Siêu Phàm cao cấp, một là chết, hai là bị trọng thương rất nặng, khó có thể khôi phục ở trong thời gian ngắn. Để cho tên Siêu Phàm kia có thể chủ trì tình hình chung của gia tộc.
Tên nội gián kia ở trong cuộc tụ tập này không có địa vị cao gì, nói chung cũng không có cảm thấy biệt danh tốt hay xấu gì đó cũng không có quan trọng gì lắm.
Hôi Nhận và những người khác cảm thấy danh hiệu của mình quá cùi bắp, nhưng chuyện đó cũng không có vấn đề gì, tổng thể nó cũng phù hợp với phong cách chiến đấu của họ.
Nhưng Tiểu Lật không thể chịu nổi cái biệt danh đó, " Khốn kiếp, tất cả các ngươi mới là lùn, cả gia đình của ngươi mới lùn! Cái gì mà là biệt danh, phi phi phi!"
Mái tóc của cô nhanh chóng dựng lên bởi sự dao động của tinh thần.
Đôi bàn tay nhỏ nhắn bắt đầu giơ lên, ngón tay uốn cong, cả con chuột bắt đầu nhe răng múa vuốt, toàn bộ thân người toát ra một cỗ khí chất vô cùng dữ tợn. Nhưng khuôn mặt mũm mĩm khi tức giận càng trở nên đáng yêu, khiến cho Đường Vũ muốn véo má cô một cái.
Cô không để ý, cô chỉ bĩu môi, " Tôi mặc kệ chít, lần tiếp theo tôi sẽ tự mình ra tay chít!"
....
Vài tiếng sau, căn cứ bí mật ở ngoại thành Vương Đô..
Lâm Thanh Nhã đã gửi thông tin tình báo sau khi sửa sang lại về một phủ hầu tước.
" AI đi?" Đường Vũ liếc nhìn.
" Tôi tôi tôi, không ai được tranh với tôi chít!" Hai tay của Tiểu Lật giơ lên cao, sợ người khác không có nhìn thấy được, cố gắng nhón chân của mình lên.
Cô nhanh chóng đoạt lấy thông tin tình báo và nhìn lướt qua. Sau đó chạy lên trên lầu, mặc lấy trang phục chiến đấu, rồi từ trong nhẫn không gian lấy ra một áo choàng đen nhỏ được chế tạo riêng và khoác nó lên người.
" Đi thôi chít."
Trên thân của Không vẫn còn mặc áo choàng đen, nghe thế thì gật đầu, đeo mặt nạ lên và thân ảnh của cả hai người nhanh chóng biến mất.
" Thật...Không có vấn đề gì chứ?"
Lỗ tai nhọn hoắt của Vanni có chút giật giật, cô có chút lo lắng, " Tiểu Lật mới nghỉ ngơi chưa tới một tiếng đồng hồ đi."
Chưa đầy năm tiếng đồng hồ trước đó, Tiểu Lật và Không đã thực hiện hai lần nhiệm vụ. Người ra tay đều là Tiểu Lật, còn Không ở một bên chỉ là áp trận mà thôi.
Là một người đã từng giao đấu với những tên quý tốc cổ xưa kia. Vanni rất rõ ràng, những người kia cũng không hề yếu, đặc biệt khi bọn họ kích hoạt trận pháp gia trì để tăng thực lực lên.
Mấy lần kia, tuy cô không có bị thương gì nhiều, coi như một bên nghiền ép cũng không có dễ dàng gì, nhưng tiêu hao cũng không hề nhỏ.
Việc tiêu hao Nguyên Lực và lực lượng tinh thần, đối với Siêu Phàm cũng không phải vấn đề gì lớn, còn có nhiều loại thuốc có thể bổ sung lại. Lực lượng tinh thần tiêu hao cũng không hề nhỏ, cần phải luôn cảnh giác với những thủ đoạn của quý tộc cổ xưa, tránh bị lật thuyền ở trong mương.
Bình thường ba đội bọn họ, đều luân phiên thay đổi làm nhiệm vụ, đảm bảo đủ thời gian để nghỉ ngơi.
Thực lực của Tiểu Lật không được xem là mạnh....Về phần tâm trí, trong mắt của anh thì cô giống như một đứa trẻ, mặc dù ngoại hình của cô là học sinh tiểu học.
" Không cần phải lo lắng, có Không ở một bên áp trận, huống chi nếu thực sự có chuyện xảy ra, không phải còn có các ngươi hay sao. Từ nơi này chạy tới bên đó cũng không mất bao nhiêu thời gia." Đường Vũ khoát tay áo, " Hiếm khi thấy Tiểu Lật tích cực như thế. Lúc này, không ép cô ấy một chút...Không để cho cô ấy thể hiện thì làm vậy sao được."
Vanni: "....."
" Dù sao, các ngươi hiện tại nghỉ ngơi cho tốt đi. Chờ trận này ầm ĩ xong xuôi, ta đoán chừng Tiểu Lật sẽ quay trở lại làm con cá ướp muối. Đến lúc đó, còn phải dựa vào các ngươi nữa." ( Tiểu Lật: tôi sẽ không như thế, tôi không có)
Vannie trịnh trọng gật đầu, chỉ cảm thấy trên người có một loại cảm giác sứ mệnh, " Tóm lại, tôi sẽ tùy thời chờ lệnh."
Cô quay đầu lại, nhanh chóng phát hiện cộng sự của mình Lạc Lâm đã biến đi nơi nào rồi.
Emmmm....Có vẻ như cô ta nói sẽ đi mua sắm?
Lại nhìn ở đằng xa thấy Tạ Y đang cầm máy chơi game và so tài cùng với Hôi Nhận một cách say mê.
Vanni nhất thời suy sụp.
......