Chương 592: Đấu trường thú

Quán rượu Dạ Sắc khiến người ta uống rượu đến nghiện, đồ uống thì phong phú, những căn phòng giải trí ở thành phố giải trí được mô phỏng vô cùng chân thật, cộng thêm với những trò chơi giải trí mà dân chúng ở Vương đô chưa bao giờ nghe thấy. Chỉ chưa đến 10 ngày, danh tiếng của thành phố giải trí Thâm Lam, liền nhanh chóng khuếch tán ra bên ngoài.

Mơ hồ có xu hướng làm mờ nhạt các tụ điểm giải trí lâu đời của Vương đô.

Nơi mà người ta luôn nói chuyện lý tưởng về cuộc sống đó chính là phố Hồng Phường, không bị ảnh hưởng gì nhiều, nhưng những quán rượu ở bên cạnh thì các ông chủ phàn nàn rất nhiều.

Ban đầu, những quán rượu này là nơi ưa thích của những người lính đánh thuê tự do và chúng rất náo nhiệt hàng đêm. Nhưng bây giờ, có thể giăng lưới ở trước cửa để bắt chim thì được......Anh nói thành phố giải trí của các anh là một nơi cao cấp, chi phí không thể đắt hơn 1 chút sao? Còn phải nhất định phân thành khu vực bình thường và khu vực dành cho quý tộc, cái này không chừa đường sống cho người ta sao.

Ông chủ quán rượu trên 1 con đường vô cùng tức giận, nhưng không thể làm gì được.

Trả thù là điều không thể nào, ông chưa từng thấy một thành phố giải trí nào lớn như thế, mà chi cần vài ngày là xây dựng xong. Nếu sau lưng họ không có một người quý tộc nào đó, bọn họ cả trăm người cũng không có tin.

Vì thế, có một ông chủ quán rượu lập tức bán cửa hàng, chạy đến thành phố giải trí Thâm Lam ứng tuyển. Dựa vào lý lịch có kinh nghiệm làm chủ ở quán rượu hơn chục năm. Lập tức ở trong những thí sinh ứng tuyển vô cùng nổi bật.

Trở thành bồi bàn ở trong quán rượu Dạ Sắc, phục vụ trà và rót nước.

Chưa kể, mức lương rất cao.

Thu nhập không thua gì tự mình mở cửa hàng.

Có đôi khi gặp phải những quý tộc và thương nhân giàu có, ông còn có thể kiếm được một chút tiền boa.....Có một số quý tộc nhìn với ánh mắt không đúng đắn, làm cho ông có cảm giác lạnh cái đít.

-- Từ nhật kí nhân viên của một chủ quán rượu cũ.

Trong khi đó,

Vương đô, nội thành.

Từng tòa nhà tráng lệ, được phân bố đều đặn.

Trong đêm tối,

Trong dinh thự và trên đường phố sáng lên ánh đèn rực rỡ. Tuy có chút phồn hoa, nhưng nếu so với thành phố ở bên ngoài thì kém nổi bật hơn chút. Chỉ có ở một số tụ điểm nhất định mới có thể nhìn thấy cảnh tượng náo nhiệt người đi qua lại.

Đấu trường Hồng Tinh.

Bên trong đấu trường.

Gàooooo!!

Dựa theo tiếng gào thét, một đầu thú biến dị với bộ lông màu đen, ngẩng đầu và đưa chân trước giơ lên cao.

Trước người là một đầu thú biến dị khác, ngay cổ có một vết thương chí mạng, máu không ngừng chảy ra. Toàn bộ đấu trường tràn ngập máu tươi.

" Thú Hắc Nha, tám trận thắng liên tiếp."

Bên ngoài hàng rào sắt, trọng tài hào hứng công bố kết quả trận đấu.

Quý tộc sở hữu Thú Hắc Nha, ngẩng cao đầu nhìn đối thủ với vẻ khinh thường.

Một quý tộc khác thì nắm chặt hai tay, vô cùng tức giận và đau lòng.

Con thú biến dị mà anh đã đặt nhiều kì vọng vậy mà lại chết như thế. Mà nhà bọn họ rất khó tìm lại được một con thú biến dị có sức mạnh như thế.

Sau hiệp đầu tiên, sẽ có thời gian nghỉ giữa hiệp. Phải mất khoảng 30 phút mới có thể dọn sạch địa điểm trước khi bắt đầu cuộc chiến giữa những con quái vật thứ hai.

Lần này ra sân, là hai đầu thú biến dị có khí tức khoảng cấp 1 và cấp 2.

Bầu không khí tại hiện trường kém sôi động hơn trước rất nhiều.

Phía sau, người quản lý đấu trường Hồng Tinh, Mạc Tang, ánh mắt âm u.

" Hôm nay, tổng cộng có bao nhiêu trận chiến?"

" Ba trận."

" Mới có ba trận?"

Nghĩ lại khoảng thời gian trước, đầu trường Hồng Tinh mỗi đêm có ít nhất khoảng sáu, bảy trận, nhiều nhất thì khoảng hơn chục trận.

Lần nào cũng ngồi chật kín khán giả.

Mỗi lần đánh cược. đều có thể khiến cho đấu trường Hồng Tinh kiếm rất nhiều tiền.

Hiện giờ, ngày càng ít người hơn.

Không chỉ quý tộc mang theo những con thú biến dị tham gia mà còn có khán giả.

Người quản lý Mạc Tang biết lí do ở đâu, chỉ là, ông khó mà tưởng tượng nổi.

" Thành phố giải trí Thâm Lam chỉ mới mở cửa chưa đầy mười ngày, liền đã lấy khách hàng của chúng ta rất nhiều. Nó còn là một địa điểm giải trí được xây dựng ở khu vực ngoại thành....Bọn họ đã làm cái gì? Cho dù quán rượu độc đáo, nhưng nó cũng khác với đấu trường Hồng Tinh của chúng ta về loại hình giải trí chứ."

Ông lẩm bẩm và cảm thấy mình không thể nào tiếp tục như thế được.

Cho dù chèn ép thành phố giải trí Thâm Lam hay là cướp đoạt bí kịp rượu của bọn họ, phải hành động thật nhanh.

Những người khác không dám, nhưng Mạc Tan có lực lượng để làm như thế.

Đấu trường Hồng Tinh có thể trở thành đấu trường thú lớn nhất ở trong nội thành. Không chỉ bởi vì ông ta là quý tộc, mà bởi vì người đứng sau lưng ông nữa.

Ông không hề cảm thấy sợ hãi.

.....