Đập vào trong mắt là một gò núi thấp, những ngôi nhà gỗ đổ nát sắp xếp theo hình bậc thang. Ở đây không có cây cối nhiều, dòng suối chảy róc rách. ánh nắng yếu ớt chiếu xuống những tia nắng nhỏ ấm áp.
Đúng thế.
Đường Vũ lần đầu tiên nhìn thấy ánh mặt trời ở lục địa Aino.
Trên bầu trời Vương Đô cũng có những đám mây xám xịt, nhưng nó mỏng hơn nhiều nếu so sánh với những nơi khác. Đại khái nó tương đương với sương mù nghiêm trọng ở Bắc Đình trước khi tận thế. Đám sương mù tuy lớn nhưng vẫn có thể nhìn thấy ánh sáng.
Vốn đã rất khó khăn, nhưng điều đó đã thể hiện đầy đủ tính chất đặc biệt của Vương Đô.
Thân là trung tâm của thế giới, nó có lẽ tương đương với Thánh Thành ở Khởi Nguyên Tinh.
Để đám bảo việc chỗ phân lãnh địa này mang tính bí mật. Lần này tới đây chỉ có Lạc Lâm và Fanny cộng thêm hai tên thuộc hạ tín nhiệm của Zapol.
" Khu vực này là vùng đất của một tên tiểu quí tộc nào đó.....À, bởi vì " bức tường vĩnh cửu" có phạm vi che chở rất lớn. Cho nên tên tiểu quý tộc này có một số mảnh đất, tuy nó nằm ở bên ngoài thành phố. Nhưng nó lại thích hợp với chúng ta."
" Những mảnh đất đều do chính các quí tộc tự mình kinh doanh và hầu hết để cho những người nông dân làm ruộng. Lần này, tên quí tộc đem đất bán cho chúng ta, bởi vì tên đó thua bài bạc cho nên nhượng đất lại cùng với những người nô lệ này."
" Đương nhiên, việc mua bán đất đai chỉ giới hạn trong giới quí tộc. Nhưng quân đoàn Chi Dực đã kinh doanh nhiều năm ở nơi này, muốn mua được 1 danh hiệu quý tộc bình thường, cũng không có gì khó khăn."
Fanny vừa nói, vừa chỉ vào cửa hang cách đó không xa.
" Cả ngọn núi tôi đã đào rỗng, hơn nữa tôi đã nghiên cứu kiến trúc và kết cấu trước đây. Tuyệt đối sẽ không xuất hiện tình trạng núi lỡ, pháo đài nếu đặt ở bên trong là thích hợp nhất."
Cô xoa đôi móng vuốt sau khi đã biến thành sói và có chút tự hào khi nói ra.
Đường Vũ nhìn cái hố vừa mới ra lò này, xung quanh còn có không ít đá vụn nằm rải rác.
Ngay lập tức đi vào.
Tuy hang động mới được khai quật ra, nhưng hai vách tường ở trong hang động đều bằng phẳng, nhẵn bóng, độ cong của bề mặt vòm phía trên cũng xử lý rất tốt..... Làm nổi bật sự tinh tế của một người tạo ra một tác phẩm thủ công.
Bên trong ngọn núi bị đào rỗng, không ngờ lại rộng rãi đến thế. Nếu đặt một pháo đài cao hai chục mét cũng không có vẻ chật chội. Đường Vũ thuận tay đem 1 số công trình kiến trúc tương đối trọng yếu khác đặt ở bên trong ngọn núi.
Sau đó sử dụng sức mạnh của việc mở rộng lãnh thổ để gia cố toàn bộ ngọn núi.
Cạch--
Trên đỉnh, ánh sáng Nguyên Lực chiếu sáng không gian ở bên trong núi. Trên góc cạnh pháo đài cũng lóe lên một loại ánh kim loại sáng bóng.
Một căn cứ bí mật đã thành hình.
Đơn giản.
Nhanh chóng.
Đường Vũ nhìn về phía Fanny.
Có vẻ như bọn họ đã đi đến Vương Đô, cũng không mất nhiều thời gian cho lắm?
Cô dùng móng vuốt của mình để đào cái hang động ở trong ngọn núi, quan trọng nhất là hang động đào thật gọn gàng. Một mình cô có thể so sánh với nguyên cả đội ngũ thi công kiến trúc, mà là nguyên đội thi công kiến trúc bằng phép thuật.
Không hổ là cô gái sói.... À nhầm, máy đào hang.
.....
Trái đất.
Đảo nổi, Thâm Lam.
Trang Lai Phúc mặc một bộ vest chỉnh tề, bước đi trên con đường lát đá vụn.
Là một người bị thế lực ngầm uy hiếp....
Không đúng, là 1 thanh niên trẻ đầy khát vọng và lạc lối. Hiện giờ, đã hoàn toàn tỉnh ngộ. Bỏ gian tà đi theo chính nghĩa. Cuộc sống của anh giờ đây rất là thoải mái, trừ một số công việc bận rộn ở Cục tình báo.
Ngoại sự bất tiện của việc trao đổi thông tin. Hiện giờ, các loại cơ sở giải trí của Thâm Lam ngày nay. Nếu so với trước khi tận thế, cũng không hề kém bao nhiêu, thậm chí nó còn tốt hơn.
Mấy ngày trước, không gian tinh thần vừa cập nhật phiên bản mới, anh rất là hài lòng. Đương nhiên, nếu ở trong không gian cá nhân có thể thêm một số mẫu nhân vật, thì có càng tuyệt vời hơn.
Chính vì túi tiền của anh ngày càng bị thu hẹp lại, khiến cho Trang Lai Phúc cảm thấy những ngày vừa qua, có chút khó khăn.
Đột nhiên
Ông--
Ông--
Công cụ liên lạc của cục tình báo ở trong túi rung lên.
Anh lấy nó ra và liếc nhìn.
[ Lệnh tập hợp cấp A: Đến cục tình báo số hai. Tất cả nhân viên đang trong kì nghỉ, tập hợp tại địa điểm số ba trước chín giờ sáng.]
Trang Lai Phúc hai mắt sáng lên, vừa nói đến nhiệm vụ, Chắc chắn sẽ có Nguyên Tinh và điểm thưởng cống hiến.
Hơn nữa, mức độ bảo mật còn là nhiệm vụ cấp A. Từ khi anh trở thành một thành viên của Cục tình báo.
Anh chỉ mới đi theo đoàn quân đông đảo 1 lần. Đối với việc vì sao lại có lệnh tập kết, anh cảm thấy tò mò và hưng phấn.
Cấp trên hình như đang muốn làm chuyện gì đó.
Trang Lai Phúc nhanh chóng trở về nơi ở, mang theo các trang thiết bị và dụng cụ thường được sử dụng.
Khi đi tới địa điểm số 3, anh phát hiện không chỉ có người của Cục tình báo, mà còn có người của quân đoàn điều tra.
Không có gì là ngoại lệ, đều là lực lượng trung kiên.
Người cũng không có nhiều lắm, chỉ khoảng 100 người thưa thớt đứng đó.
" Lệnh tập hợp cấp A, tôi có chút tin tức. Mấy ngày trước đội trưởng của chúng ta đã...."
" Làm sao rồi? Nói cho tôi biết thử, tin gì vậy!"
" Xin lỗi, phải đảm bảo bí mật, anh đi tìm hiểu chút đi."
Anh ý mình có thực lực cấp 13, Trang Lai Phúc đang vểnh tai lên để nghe trộm, lập tức mặt đen lại.
Bản thân là người có địa vị không thấp ở trong Cục tình báo, anh tự nhiên cũng nghe được phong phanh. Xem ra mấy ngày gần đây, cấp trên đang khai thác một khu vực mới, rất có thể đó là một nơi Bí Cảnh có giá trị cực cao, hơn nữa diện tích còn rất rộng.
Nếu như bên trong Bí Cảnh có những bảo vật do các bậc tiền bối lưu lại, chỗ đó thật sự cần có cục tình báo để phá giải. Bản thân anh còn là người am hiểu việc phá giải ảo thuật nhất ở trong cục tình báo, không có cái thứ hai.
Ách, nếu như người kia không có ra tay lần nữa.
Trang Lai Phúc nhớ đến người kia có mái tóc màu sinh, bộ dáng thì như một học sinh tiểu học, một chân đã giẫm lên đầu của anh, để lại dấu vết sâu ở trên mặt đất.
Thật sự quá đau đớn.
Anh lắc đầu loại bỏ những suy nghĩ kia.
Người kia cũng không có ở trong Cục tình báo.
Trang Lai Phúc đang tự cổ vũ chính mình, cố gắng lập công trong nhiệm vụ lần này.
Chiếm điểm cống hiến lớn nhất.
Chín giò đúng.
Thân ảnh của Lam Thanh Nhã xuất hiện.
Co đang mặc nguyên bộ đồng phục chiến đấu bó sát màu đen, nhưng dáng người mảnh mai của cô hầu như bị chiếc áo choàng rộng che khuất. Chỉ để lộ ra bắp chân mảnh mai ra ngoài.
Người này ban đầu cũng là người thức tỉnh chính thức của Thâm Lam. Hiện giờ là người đứng đầu cục tình báo- trụ sở chính của Thâm Lam. Địa vị chỉ dưới hai người bộ trưởng. Tất cả những người thức tỉnh có mặt ở đây đều biết.
Tràn đầy chờ mong, chờ Lam Thanh Nhã nói ra tin tức về nhiệm vụ.
" Nhiệm vụ lần này, mức độ bảo mật cấp A+, mà địa điểm nhiệm vụ của chúng ta...."
Cô dừng lại, với 1 ánh mắt không thể giải thích được.
" Phát hiện ra 1 thế giới khác."
Giọng điệu có chút buồn tẻ, giống như 1 tảng đá rơi xuống vũng nước.
Tất cả mọi người, bao gồm cả Trang Lai Phúc, đều mở to hai mắt.
Khó thở và hô hấp dồn dập.
Nóng lòng muốn đặt chân đến vùng đất của một thế giới khác.
Chợt nghe Lam Thanh Nhã tiếp tục nói, " Trước đó, các bạn cần phải học ngôn ngữ của thế giới khác, mới có đủ tư cách đi tới thế giới kia."
"...."
Trong đám người, một ít người đã rơi nước mắt vì không thể học tập.
......