Chương 582: Đến Vương đô (2)

Chuyện ở thành phố Trấn Tây đã kết thúc.

Trong khi Đường Vũ đang suy nghĩ, Zapol và những người khác đã xuất phát đi tới Vương đô.

Mục tiêu của Thuyền Bay quá mức rõ ràng, Zapol và những người khác đang lái chiến xa Phù Du thế hệ thứ ba. Tốc độ cực nhanh, có thể sánh ngang với tốc độ Siêu Phàm, quan trọng nhất đó chính là tính ẩn nấp, ngay cả khí tức của Siêu Phàm cũng không cách nào bị che đậy.

Loại phương tiện này, người của phủ Công tước vô cùng đỏ mắt.

Kết quả bởi vì tình hữu nghị giữa hai bên, Thâm Lam đã bán một chiếc chiến xa Phù Du cho bên phủ công tước với giá trị tương đương là hai triệu Nguyên Tinh.

Đúng lúc này, một trong ba chiến xa Phù Du đi tới Vương đô, một chiếc thuộc về thành phố Trấn Tây, bên trong có hai gã Siêu Phàm ngồi trong đó.

Hai chiếc còn lại, một chiếc chở Zapol và Hôi Nhận, chiếc còn lại chở Lạc Lâm, sói nữ Vanni...Vốn dĩ Tiểu Lật cũng nằm ở trong danh sách những người đầu tiên đi tới Vương đô. Dù sao năng lực huyễn thuật phần lớn đều rất hữu dụng. Nhưng khi nhìn đến tính tình của Tiểu Lật gần đây không được tốt lắm.

Ầm ầm!

Từng chiếc xúc tu màu đen xé rách mặt đất, giống như một tấm lưới lớn hướng về phía mấy chiếc chiến xa Phù Du.

" Chuyển sang chế độ lái bằng tay!"

" Tụ pháo đã được bổ sung năng lượng."

" Tay lái lụa cũng đã chuẩn bị sẵn sàng!"

Những xúc tu màu đen, mỗi một cây đều to lớn, từ dưới mặt đất toát ra, mỗi một đòn tấn công có thể đủ hủy diệt cả một ngọn núi.

Cho dù chiến xa Phù Du đời thứ ba có bị quét trúng, trận pháp phòng ngự cũng rất có thể bị hư hại nghiêm trọng.

Lúc này, vô số xúc tu màu đen, ba chiếc chiến xa Phù Du giống như những con cá bơi lượn trong đó.

Chiếc xe thuộc phủ Công tước, thao tác có chút cứng ngắc và thiếu khuyết linh hồn. Nhưng dù sao cũng là một Siêu Phàm cao cấp, với khả năng phản ứng tuyệt vời, có thể điều khiển chiếc chiến xa Phù Du xen lẫn ở trong những chiếc xích tu màu đen.

" Đây là loại sinh vật gì? Theo lí thuyết chúng ta không có bất kí khí tức nào tiết lộ ra ngoài mới đúng?"

Lạc Lâm điều khiển tay lái, mặc dù đang lái, nhưng giọng nói của cô rất là hưng phấn.

Ở vùng hoang dã này bay gần một ngay rồi, cô đã sớm nghẹn muốn chết, ước gì xuất hiện mấy con sinh vật không biết tên này để chiến đấu 1 chút.

" Đó hẳn là Xúc Cầu."

Zapol trầm giọng nói: " Nó là một loại quái vật khổng lồ, có thực lực Siêu Phàm. Nó đối với những vật thể chuyển động xung quanh bản thân vô cùng mẫn cảm. Chúng ta vừa mới từ trên không đám Xúc Cầu này bay qua, mới khiến cho nó tấn công.

Lực lượng sinh mệnh của Xúc cầu rất lớn, cho dù tất cả chúng ta tung hết sức, cũng chưa chắc giết chết được nó....Việc cấp bách bây giờ, chúng ta cần phải nhanh chóng rời khỏi phạm vi săn mồi của Xúc cầu này."

" Đúng thế!"

Tướng quân Dole đến từ phủ công tước cũng phụ họa theo , " Xúc cầu bình thường cắm rễ ở trên lãnh thổ của mình và tốc độ di chuyển vô cùng chậm chạp, chỉ cần chúng ta bay ra khỏi khu vực này liền an toàn."

Trong khi nói chuyện, ngày càng có nhiều xúc tu màu đen mọc ra từ dưới lòng đất.

Trái đất nứt ra, đất đá bay tán loạn.

Ngay sau đó.

Ầm ầm!

Mặt đất bất ngờ sụt lở hàng nghìn mét, lộ ra một cái hố khổng lồ.

Nó trông giống như một quả bóng tốt, với vô số xúc tu dày đặc ở trên quả cầu. Mỗi một cây xúc tu đều có quái vật dài mấy trăm mét, từ dưới lòng đất hiện ra.

Với tốc độ không hề chậm chút nào, thân hình to lớn lao về phía trước và đang đuổi theo con mồi đang bỏ chạy.

Một bàn tay to lớn màu đen bao gồm hàng chục xúc tu tạo thành, tiền về trước để thăm dò, nắm lấy một chiếc chiến xa Phù Du ở trong đó.

" Làm sao có thể được! Xúc cầu không phải cắm sâu ở trong lòng đất sao, không phải chúng nó ít di chuyển sao. Hơn nữa, Xúc cầu ở đâu ra tốc độ như thế?!"

Tướng quân Dolen vô cùng sợ hãi, điều khiển chiếc chiến xa Phù Du nhanh chóng né tránh, trên trán mơ hồ có mồ hôi chảy xuống.

Nếu không có chiếc chiến xa này, nếu là mình, chắc chắn là chết chắc rồi.

Nhưng, anh thoáng nhìn thấy quả cầu thịt bay rất nhanh, phương thức tấn công quá linh hoạt, một khi phạm phải sai lầm....

Sưu!

Chùm ánh sáng chói mắt từ một phía bắn xuyên qua bàn tay to lớn màu đen do mười xúc tu tạo thành. Bàn tay nhanh chóng tan rã, hóa thành vô số xúc tu. Nhưng rất nhanh, một bàn tay ngưng tụ thành hình.

Tướng quân Dole còn chưa kịp phản ứng, ông đã nhìn thấy một chiếc chiến xa Phù Du đi ngược chiều đến, ánh sáng rực rỡ của những khẩu pháo ngưng tụ lại và những vòng tròn các mảng chữ rune xuất hiện ở trên thân của chiếc chiến xa.

Hai mắt ông mở to, trong lúc thất thần, ông xém xíu nữa là đụng phải cái xúc tu.

Phần can đảm này, tướng quân Dole tự nhận mình không bằng người ta.

Lạc Lâm không có bất kì sự can đảm nào, cô tin vào lí tưởng sống của cô rất đơn giản. Chỉ cần bắn một phát, không chết....Thì chạy thôi.