Ánh mắt đáng sợ của công tước Moore cuối cùng cũng đánh bại được quản gia Henry.
Thôi, dù gì công tước Moore cũng là Siêu Phàm và ngài ấy cũng có năng lực để thoát khỏi hoàn cảnh đó và ông cũng chưa bao giờ nghe qua Siêu Phàm bị ảo cảnh khống chế.
Quản gia Henry thở dài và lập tức làm thẻ thành viên cho công tước nhà mình.
Động tác vô cùng quen thuộc khiến cho công tước Moore nhìn người quản gia bằng ánh mắt kì lạ: Đồ chó, quả nhiên cậu lén chơi sau lưng tôi không biết bao nhiêu lần!
....
Hai người lựa chọn căn phòng liền nhau. Sau khi công tước Moore tiến vào và quan sát xung quanh, nhìn thấy ở trên vách tường căn phòng, thấy những dấu vết mờ nhạt của chữ rune.
Chẳng bao lâu, trên bức tường của căn phòng, những chữ rune mà anh có thể nhìn hiểu được hay không hiểu, lần lượt sáng lên.
Một cỗ lực lượng vô hình bao phủ lấy anh và anh cảm thấy linh hồn của mình được kết nối với một cỗ lực lượng khổng lồ và bí ẩn. Anh có thể từ chối hay thoát khỏi loại kết nối linh hồn này....
Công tước Moore trẻ tuổi, rốt cục cũng thở phào nhẹ nhõm.
Chắc chắn lão già Henry đã vui vẻ ở trong không gian tinh thần sau lưng mình không biết bao nhiêu lần. Làm sao có thể gặp được nguy hiểm?
Loại kết nối linh hồn này, cường độ kết nối cũng không có cao, ngoại trừ những người thức tỉnh cấp thấp không biết cách vận dụng lực lượng tinh thần. Những người thức tỉnh có lực lượng tinh thần hơi mạnh một chút, đều có thể chủ động ngắt kết nối loại lực lượng này.
Khả năng bị giam cầm ở trong thế giới ảo cảnh này, không hề tồn tại.
Ông ——
Không ngừng tăng lực lượng tinh thần để kết nối với cỗ lực lượng kia, anh đã hoàn toàn đi vào thế giới rộng lớn đó.
Trong nháy mắt, công tước Moore liền phát hiện mình đang ở trong một không gian xám xịt.
Dưới chân anh có một cái bệ trong suốt, không gian không có lớn, cách đó khoảng 10 mét chính là một đám sương mù xám xịt. Công tước Moore kinh ngạc phát hiện, với ánh mắt của cấp bậc Siêu Phàm, anh dĩ nhiên không có cách nào nhìn xuyên qua đám sương mù xám xịt kia.
" Chờ đã, bây giờ mình đang ở trong thế giới tưởng tượng. Các quy tắc còn không phải do ảo cảnh người xây dựng định đoạt và minh còn có thể trở lại thế giới hiện thực."
Anh vỗ đầu.
Chà dù là nhận thức hay cảm giác.....Thì cũng không có khác gì với thế giới bên ngoài và cũng không thể nào trách anh, dựa theo bản năng của thế giới thực mà làm ra phán đoán.
Anh đã nghe quản gia giới thiệu, một tấm bảng điều khiển hiện ra trước mặt anh ngay khi anh suy nghĩ đến. Điều này khiến cho công tước Moore chưa nhận được văn hóa của các nơi khác, cho nên có chút kinh ngạc.
Nhiều người thức tỉnh của thành phố Trấn Tây và thành phố Geer lần đầu tiên tiếp xúc cái này. Cho dù họ đã hiểu rõ quy tắc trước đó, họ vẫn bị choáng váng ở khu vực trung chuyển thật lâu và sau đó mới dần dần tiếp nhận.
Ngược lại những người thức tỉnh ở trái đất dễ dàng tiếp thu chuyện này hơn.
Không cần biết nguyên lý là gì, chỉ cần biết giám đốc Đường trâu bò là được rồi.
Moore dù gì cũng là công tước, có tầm nhìn xa và kiến thức rộng, trong thời gian ngắn anh đã tìm ra nguyên lý vận chuyển đại khái của không gian tinh thần này.
Lúc này, anh đem ánh mắt nhìn về phía sương mù xám xịt không thể nhìn thấu.
Suy nghĩ một chút, anh bước về phía trước, sau đó lại tiến thêm vài bước, vươn tay ra, nhẹ nhàng thăm dò ở trong sương mù màu xám.
"Có vẻ như... Không có gì thay đổi? ”
Anh lại tiếp tục tiến về phía trước, cựa quậy một hồi, lại phát hiện sương mù xám đó không có khuếch tán ra, giống như bàn tay và sương mù xám không cùng đẳng cấp.
Khiến cho công tước Moore ngày càng tò mò.
Trực giá Siêu Phàm không nói cho anh biết bất kì nguy hiểm nào ở trong đó. Sau đó, công tước Moore bước nhanh ra ngoài, toàn bộ thân thể đi vào bên trong sương mù xám.
Ông ——
Cảnh tượng trước mắt mơ hồ.
Mí mắt của công tước Moore giật giật, sau khi định thần lại, phát hiện mình đã trở về căn phòng nhỏ lúc ban đầu.
" ????"
Bị đuổi ra ngoài sao?
Mình không tin!
Bản thân là một công tước với khao khát tìm hiểu và việc cải trang chỉ để hiểu biết sâu hơn về đối tác của mình, Moore không bỏ cuộc.
Ông một lần nữa câu thông lực lượng tinh thần 1 lần nữa và bước vào không gian trung chuyển.
Trong khu vực xám xịt, khí tức của Moore hoàn toàn bộc phát, hít một hơi thật sâu rồi lại bước vào khu vực sương mù xám xịt.
Xoát ——
Một giây sau, lực lượng tinh thần của anh lại bị đuổi ra ngoài.
Tiến vào một lần nữa.
Lần này Moore ngưng tụ một bộ áo giáp Huyết Sát, lực lượng tinh thần khuếch tán ra, bao phủ tất cả khu vực, nhưng mà sau khi lực lượng tinh thần tiếp xúc với làn sương mù xám, lại lần nữa bị đá ra bên ngoài.
“???”
Khuôn mặt Moore đen lại và đầy dấu chấm hỏi ở trên đầu.
Năm lần bảy lượt tiến vào, anh rốt cuộc cũng bị đánh bại.
Là kĩ thuật Thâm Lam của các ngươi cao hơn 1 bậc.
Bỗng nhiên.
" Đinh!"
Một tiếng vang nhỏ kèm theo một cửa sổ xuất hiện trước mặt anh.
" Henry ( quản gia chính của thành phố Trấn Tây) yêu cầu kết bạn với bạn, bạn có muốn chấp nhận hay không: Có/ Không?"
Công tước Moore lựa chọn chấp nhận, rất nhanh xuất hiện một cái bảng điều khiển trong suốt và trên cái cột bạn bè xuất hiện hình ảnh đại diện nhân vật, chính là quản gia Henry mà anh vô cùng quen thuộc.
Hình đại diện trở nên sống động, môi hé mở, " Đại nhân, ngài vừa vào khu vực trung chuyển sao? Tại sao tôi vừa mới thêm bạn bè, toàn nhận được lời nhắc nhở là ' mục tiêu đã ngắt kết nối...?' Tình huống ngắt kết nối là sao? Tôi còn chưa bao giờ nghe nói về nó nữa?"
Moore: "..."
Anh phải nói cái gì đây?
Chẳng lẽ nói vì thỏa mãn trí tò mò của mình mà anh đã tự tay ngắt kết nối sao?
Không thể nói ra tình huống mất mặt này được.
Dừng một chút, lão quản gia này cũng không có truy vấn ngọn nguồn mà là gửi tới một cái tin nhắn mời.
" Người bạn Henry đã mời bạn tham gia chế độ luyện tập, bạn có muốn chấp nhận: Có/ Không?"
Cảnh tượng trướng mắt lần nữa thay đổi, sau một lúc, Moore phát hiện mình đang ở trên một cánh đồng cỏ rộng lớn, gió nhẹ nhàng thổi qua, cỏ xanh chập chờn qua lại, mùi hương hoa phả vào trong mặt.
Vừa quay đầu, liền nhìn thấy quản gia Henry mặc một bộ quần áo lộng lẫy.
Người quản gia già nói: " Đại nhân, ngài xem hoàn cảnh nơi này không tệ chứ?"
Công tước Moore gật đầu, " Trong chế độ luyện tập, có thể tự thiết lập kẻ thù và môi trường thiên nhiên sao?"
" Đúng thế, nhưng vẫn có chút điều kiện."
Lão quản gia vẫy tay, cảnh tượng thảo nguyên trước mắt đột nhiên biến mất, chỉ còn lại một màu trắng tinh khiết vô tận, " Ban đầu cung cấp cho chúng ta chiến đấu, chính là nơi này không có bất cứ cái gì cả, chỉ là một không gian màu trắng tinh khiết. Những thứ như thảo nguyên, tuyết, rừng cây, biển cả và các môi trường khác đều cần phải bỏ thêm Nguyên Tinh."