Chương 567: Thành phố Trấn Tây

" Ta, ta..."

Trong khu vực sương mù xám xịt, Barkley vươn tay ra sờ cái cổ của mình, đối mặt với cái chết, anh sợ đến nỗi, không thể nào lấy lại tinh thần lại.

" Không gian tinh thần quá chân thực, căn bản không phải là ảo ảnh có thể so sánh được..."

Anh thì thầm.

Trường kiếm lạnh lẽo, cảm giác cái cỗ bị chém đứt, ý thức trước cái chết dần tan biến, cảm giác cả người bị kéo vào vực sâu vô cùng chân thực.

Hèn chi, những trận chiến ở trong không gian tinh thần, chỉ có thể làm phong phú thêm kinh nghiệm chiến đấu, mà còn giúp đột phá to lớn trước giữa sự sống chết.

Kẹt ở bình cảnh cũng không có gì đáng sợ, chỉ cần chết một lần là tốt rồi.

Barkley dần dần hồi phục lại tinh thần, sau những suy nghĩ lung tung, anh nhớ lại trận chiến vừa lại.

Không gian chiếu đấu màu trắng lại lần nữa xuất hiện ở trước mặt anh.

Sàn nhà cứng rắn, phản chiếu những vũ khí sáng bóng và một bóng người mặc quân phục cầm thanh kiếm dài ở phía đối diện anh cách xa hàng trăm mét.

Bóng người lao lên.

Barkley cũng không sợ hãi, cầm trong tay ngọn giáo dài.

Sau đó, tốc độ của đối phương bỗng nhiên trở nên nhanh hơn, xoay chuyển thân hình mà anh không thể nào hiểu nổi và đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh anh. Tại anh chưa kịp phản ứng lại, một kiếm bay đầu.

Barkley vs Hoàng Văn, thời gian : 0,96 giây.

" ???"

Hóa ra, ngay cả 1 giây mình còn không thể nào chống đỡ được sao?

Mình yếu đuối đến vậy sao?

Barkley không thể nào tin được, anh vậy mà thua một cách thảm hại đến như thế....Có lẽ đây là lần đầu tiên, anh mới nhìn thấy sự chân thật của không gian tinh thần, mới bị đánh trở tay không kịp. Đúng, chắc chắn là như thế.

Anh lại tìm kiếm đối thủ phù hợp một lần nữa.

" Đối thủ kém hơn mình một cấp..."

Barkley nắm chặt cây giáo ở trong tay và nhìn đối thủ đang cầm song đao ở trong tay.

Một phen chiến đấu, Barkley thua, lần này chỉ mất ba giây.

Anh không tin vào sự thật, một lần nữa tìm đối thủ phù hợp.

Thua!

Thua!

Vẫn là thua!

Một dấu chấm than vàng hiện ra ở trước mắt anh, Barkley có chút nghi ngờ. Trong chỉ dẫn cũng không có thông báo tình huống này.

Anh ta bấm vào.

Dấu chấm thang vàng hiện ra dòng chữ.

" ????"

Barkley ngây người.

Anh luôn cảm thấy, hình như mình đang bị coi thường?

.....

Lục địa Aino có diện tích rộng lớn vô cùng, trên đó phân bố với hàng trăm vương quốc lớn nhỏ nằm rải rác trên đó.

Chỉ là thành phố Geer chỉ được xem là vương quốc thuộc hàng cấp trung.

Chỉ là thủ đô của vương quốc không được mạnh như thành phố Geer, khoảng mười năm trước đã bị phá hủy rồi....Một số vương quốc nhỏ thực lực yếu hơn đã sớm bị phá hủy.

Bộ ba Tinh Linh, Tinh Nguyệt và Tiểu Lật, còn Zapor và Tạ Y lập tổ hai người, một đường đi đến trung tâm của lục địa. Hầu như không nhìn thấy nhân loại sống sót.

Lục địa Aino đã bị Hắc triều tấn công hàng chục năm và môi trường khắc nghiệt hơn nhiều so với trái đất.

Trái đất cho dù hoang vu và nguy hiểm, những người sống sót có kinh nghiệm phong phú, vẫn có thể ở trong núi rừng tìm những quả dại có thể làm no bụng bản thân. Nếu vận khí tốt, còn có thể sắn bắn những con thú biến dị. Để về sau, trong 1 đoạn thời gian dài, cũng không cần lo lắng bụng của mình sẽ kêu réo.

Vì vậy, vẫn còn một số người đi một mình hay nhóm thức tỉnh hoạt động ở khu vực hoang dã trong một thời gian dài và sống như những kẻ man rợ.

Nhưng ít nhất cũng có thể sống sót.

Trên địa lục Aino, bất cứ nơi nào ở bên ngoài thành phố đều tĩnh mịch. Thực vật cực kỳ hiếm thấy vô cùng, có thể thỏa mãn cơn đói, khó mà tìm được. Những con thú biến dị hầu như đã bị tuyệt chủng trong tự nhiên, trừ những loài mà con người đang nuôi dưỡng.

Ở giai đoạn đại viên mãn đều không thể tồn tại lâu ở trong thế giới hoang dã của lục địa Aino. Chỉ có cấp bậc Siêu Phàm mới có khả năng sống sót ở môi trường khắc nghiệt khác nhau mới có vốn liếng để vùng vẫy ở trong tự nhiên.

Trên đại lục Aino, sự phân bố của các vương quốc và thành phố vô cùng thưa thớt, dẫn đến gần như cắt đứt thông tin giữa thành phố này với thành phố khác.

Nếu không phải vì những người sống sốt đều tập trung ở những thành phố lớn trước đây, cộng thêm với việc Zapor đã cung cấp bản đồ của lục địa Aino trước khi tận thế. Nếu không, Tinh Linh, Tinh Nguyệt và những người khác, khó mà tìm thấy một thành trì có người sống sót.

Sau nhiều ngày tìm kiếm, phân tích, vị trí của phân lãnh địa thứ hai đã được ấn định ở một tòa thành lớn, nằm ở thành phố Trấn Tây.

Thành phố Trấn Tây, nằm ở trung tâm đại lục Aino, cũng thuộc vương quốc trung ương mạnh nhất trên đại lục Aino.....Vương quốc Aino.

Tên vương quốc và tên đại lục, bên nào sớm xuất hiện, từ lâu đã không thể xác minh được. Tuy nhiên, ở trên lục địa, các vương quốc lớn nhỏ khác nhau đều trải qua những thăng trầm, nhưng Vương quốc Aino vẫn trường tồn cho tới nay. Theo Zapor hiểu biết, vương quốc Aino có lịch sử mấy chục nghìn năm.....Được biết đến là vương quốc mà mặt trời không bao giờ lặn.

Chỉ tiếc là lục địa Aino bây giờ, đã không thấy được ánh mặt trời. Vương quốc mà mặt trời không bao giờ lặn....Không còn mặt trời nữa, cũng từ đó mà suy tàn.

Zapor và nhóm của Tinh Linh hội tụ ở thành phố Trấn Tây.

" Tôi đã từng tới nơi này, nhưng đó là khoảng 100 năm trước." Zapor nhớ lại quá khứ trước đây và thở dài.

Thành phố Trấn Tây là một thành phố siêu cấp trấn giữ biên giới ở phía Tây vương quốc. Diện tích rộng lớn, bởi vì nó gần với biên giới, cho nên trước khi tận thế, nó được xây dựng quy cách phòng thủ cao cấp nhất. Zapor 1 đường đi tới, so sánh với kí ức 100 năm về trước, bộ dáng của thành phố này cũng chênh lệch không nhiều cho lắm.

Thiết huyết khí tức y như nhau.

Chỉ là thành phố Trấn Tây không thoát khỏi rắc rồi về thức ăn. Có thể nhìn thấy những người dân thần thái suy yếu và cơ thể vàng vọt và ốm yếu.

Những người lính bảo vệ thành phố, trên những bộ giáp tràn đầy vết máu đã khô lại, trong ánh mắt của họ tràn ngập sự mệt mỏi.

Ngoài ra còn có một số dấu vết sửa chữa trên các bức tường thành ở bên ngoài.

" Thành phố Trấn Tây tuy thực lực mạnh mẽ, những cũng không dễ chịu bao nhiêu...."

Zapor có chút thở dài.

Tinh Linh nói, " Nhiệm vụ của lãnh chúa giao cho chúng ta, chính là tìm kiếm địa phương có thể thành lập phân lãnh địa. Làm thế nào chúng ta có thể lấy được một mảnh đất như thế ở trong thành phố?"

Cô suy nghĩ 1 chút rồi nói tiếp: " Thành phố Trấn Tây dân số đông, diện tích lớn, chỉ cần chúng ta hành động hợp lý, dùng Nguyên Tinh từ trong tay các quý tộc trong thành phố mua một mảnh đất, cũng không khó gì và sẽ không thu hút sự chú ý của các quan chức ở trong thành phố."

Tạ Y bĩu môi, " Sao không làm giống như lúc trước, đem phủ thành chủ cho san bằng là xong chuyện."

" Không thể, thành phố Trấn Tây là thành phố chính của vương quốc Aino trấn giữ biên giới phía Tây. Có thể có rất nhiều cao thủ, hơn nữa trong thành phố này, dân số rất đông. Một khi sử dụng những biện pháp mạnh mẽ, việc xử lý tiếp theo vô cùng phiền phức.

Thành phố Geer chỉ có mấy chục nghìn người, để không gây ra hỗn loạn. Lãnh chúa và các quan chức cấp cao, đều phải mất ấy ngày mới ổn định lại tình hình, với quy mô của thành phố Trấn Tây, một khi phát sinh bạo động, muốn xử lý vô cùng khó khăn.

Sau một hồi suy nghĩ, Tinh Linh đã từ chối phương án đó.

Tạ Y cảm thấy nhàm chán và châm một điếu thuốc lá, dựa vào tường hút.

Tinh Nguyệt và Tiểu Lật, hai người chỉ đi theo cho đủ số lượng và không đưa ra bất cứ đề xuất mang tính xây dựng nào.

Cuối cùng, Zapor vẫn là người suy nghĩ về điều đó, ' Thành chủ ở thành phố Trấn Tây, khác với những quý tộc bình thường. Ông ta từng được gọi là công tước Thiết Huyết, hiện tại tình trạng của thành phố Trấn Tây không được tốt cho lắm. Tôi dự định tìm bọn họ nói chuyện một chút, nếu như có thể đạt được ý định hợp tác, chúng ta có thể nhận được nhiều hỗ trợ về vật liệu, nhân lực và tình báo trong thế giới này."

Sau một lúc dừng lại, " Tôi sẽ đi 1 mình, ngay cả khi tôi thất bại cũng sẽ không có gì nguy hiểm, bơi3 vì trong tay tôi có cuốn trục hồi thành. Một khi kế hoạch của tôi không thành công, chỉ cần làm theo kế hoạch của tiểu thư Tinh Linh thực hiện đi."