Chương 565: Xây dựng nền văn minh ở thế giới khác (2)

Discus là người làm nông của 1 gia đình quý tộc trong nội thành.

Thân là 1 người làm nông, Discus không hề có bất cứ tự do nào. Mỗi ngày, toàn bộ công việc duy nhất anh làm chính là giúp chủ nhân khai hoang đồng ruộng....Kéo lấy cơ thể gày còm suy dinh dưỡng.

Khi bọn họ biết chủ nhân của họ đã chết và được lệnh thay thành chủ mới trồng trọt ruộng đồng. Discus giống như chết lặng, chỉ là từ tiểu quý tộc chuyển đến trong tay đại quý tộc mà thôi.

Tất nhiên, anh ta cũng không hề kháng cự và bị đưa đến khu vực lân cận của phủ thành chủ, đi cùng với anh, còn có hơn 10 người làm nông trước kia hoặc là dân tự do.

" Về sau, các bạn sẽ chịu trách nhiệm cho việc trồng trọ ở khu vực này."

Một vùng đất màu mỡ hiện ra trước mặt bọn họ. Discus, người đã có kinh nghiệm trồng trọt, anh biết rõ mảnh đất này khác xa vói mảnh đất cằn cỗi mà anh đã từng trồng trọt trước kia. Thật sự là chênh lệch quá lớn, nhìn qua một cái, liền có thể nhận ra.

Đất của thành chủ khác nhau sau?

Chờ đã, dừng khoảng chừng hai giây, khu vực này Discus có chút ấn tượng. Đây chẳng phải là phía Tây của phủ thành chủ hay sao, trước kia nơi này đã từng có một tòa kiến trúc nguy nga ở nơi này mà.

Anh đờ đẫn nhìn xung quanh và xác định là tòa kiến trúc của phủ thành chủ ở nơi này đã bị san bằng và biến thành khu đất để trồng trọt.

" Hạt giống đều ở đây và nhiệm vụ của các bạn, hôm nay phải hoàn thành việc gieo hạt ở khu vực này....". Người đàn ông trung niên mặc bộ vest vàng, tay áo xắn lên, " À đúng rồi, các bạn là một nhóm nông dân mới.... Dựa theo quy định, sẽ nhận được một bữa ăn trước khi làm việc chính thức. Sau này, mỗi sang, trưa, sau khi ánh sáng mặt trời khuất hẳn, mỗi người sẽ có cơ hội ăn uống thêm 1 lần nữa."

Người đàn ông trung niên tóc tra, trên tay cầm một cuốn sách nhỏ có ghi chữ phổ thông, đối diện các quy tắc, qui định, đọc cho nông dân nghe.

Ông ta rất khó hiểu vì sao không gọi là nông nô mà lại gọi là nông dân. Tại sao từng chữ trong cuốn sách nhỏ này lại vuông vắn và ngay thẳng, như thể được đo từng li từng chút.

Là một công dân tự do được đề bạt, người đàn ông trung niên tóc trà nhanh chóng mất đi tính tò mò và đưa nhóm nông dân này đến " trung tâm lưu trữ và phân phối lương thực", nói cho những người này biết cách nhận lương thực.

Một lúc sau, Discus cầm lấy thức ăn và đi ra khỏi " trung tâm cái gì đó đó".

Thức ăn mà anh nhận được là hai ổ bánh mì và một cái hộp hình trụ có ghi chữ gì trên đó anh không hề biết.

" Ừng ực"

DIscus nghe thấy tiếng nước bọt ở bên cạnh mình, không hiểu sao, mắt lại dán chặt vào hai ổ bánh mì màu lúa mạch kia.

Hương thơm của ổ bánh mì làm cho miệng của Discus không ngừng tiết ra nước miếng.

Anh mở miệng ra và cắn 1 miếng.

Lỏng, mềm mại và với vốn từ ít ỏi ở trong đầu của hắn, căn bản không biết diễn tả cảm giác này như thế nào. Chỉ biết so với thức ăn trước kia, những chiếc bánh mì khô cứng có thể lấy làm vũ khí, sao có thể so sánh với những ổ bánh mì thơm ngon này được, có khi nó còn dở gấp 10 lần, không gấp trăm lần, không có lẽ là vô số lần luôn đó chứ.

Bụng của Discus rất đói, ổ bánh mì dài hơn một chút so với bàn tay, rất nhanh đã bị anh nuốt vào trong bụng.

Ổ bánh mì còn lại, anh cũng không nỡ ăn....Cho dù đã được báo trước, sau này sẽ có ba bữa ăn mỗi ngày, từng bữa ăn đều tương tự như thế, Discus vẫn không nỡ ăn nó.

" Loại thức ăn như thế này, ai mà nỡ ăn được."

Discus giấu ổ bánh mì dài ngoằng, lại đem cái vật hình trụ ở trong tay, lật qua lật lại nhìn, nhìn không hiểu chút nào, không ngửi thấy mùi vị, anh cắn vào cái hộp. Tuy nó không có cứng, nhưng lớp vỏ ngoài, dường như không thể ăn được.

" Ha ha, mì ăn liền không phải ăn như thế."

Một giọng nói ở bên cạnh truyền đến, Discus kinh ngạc nhìn sang, thấy một người đàn ông, lông mày rậm, trên tay cũng cầm một vật hình trụ, anh chỉ chỉ, " Mì ăn liền" ?

" Bạn không nghe những người kia hướng dẫn cách ăn hay sao?"

Discus nhớ lại 1 chút, lúc vừa mới nhận thức ăn, người ở " trung tâm gì đó" hình như đã từng nói qua, người đàn ông tóc màu tra hình như cũng đã nói qua luôn. Chỉ là khi đó, anh hoàn toàn bị mùi của bánh mì hấp dẫn, đã sớm không nghe được gì nữa.

Anh đi theo người đàn ông có đôi lông mày rậm và đôi mắt to đi đến " trung tâm" và đi đến một cái hộp thiếc to lớn.

" Cái này gọi là máy lọc nước, tương tự như thiết bị lấy nước ở trong nhà của một quý tộc."

" Biểu tượng màu xanh dương chính là nước lạnh, còn biểu tượng màu đỏ chính là nước nóng...."

" Về phần mì ăn liền," Người đàn ông nói, " Màu đỏ gọi là mì bò kho, màu tím gọi là mì bò dưa chua, nghe nói còn có mì gà hầm nấm hương nữa, còn có mì thịt bò, mì tôm chua cay...."

Discus hai mắt mở to, anh cẩn thận đưa tay ra, sờ chiếc hộp sắt này, chỉ có những quý tộc hằng ngày mới có thể ăn nó.

Dựa theo lời người đàn ông này nói chuyện, đầu tiên xé mở cái nắp mì gói ra, sau đó xé mở các gói gia vị, xong sau đó đổ nước sôi vào....

"Tê——"

Hương thơm không cách nào diễn tả xông lên mũi.

Không để ý tới nóng sôi, Discus vừa hút vừa ăn, chỉ cảm thấy linh hồn đã bay lên 9 tầng mây.

Ngon như vậy, cho dù chết cũng xứng đáng.

......