Chương 548: Lãnh chúa thần bí (2)

Nhìn lên bầu trời xám xịt.

Xa hơn, bức tường cao kia được gọi là " Bức tường vĩnh cửu" ngăn cách với thế giới.

Bên ngoài bức tường chính là một vùng đất cằn cỗi và những con quái vật.

Bên trong bức tường, ca hát và nhảy múa rất yên bình và nó được biết đến như một vùng đất thanh tịnh duy nhất ở trên thế giới này.

" Lại là hư ảo."

Zapol nhìn đến nội thành, vương đô chân chính không khỏi lắc đầu.

Hoàn toàn chính xác như thế.

Trong ba mươi năm, kể từ khi " Bức tường vĩnh cửu" được xây dựng, nó chưa một lần bị phá vỡ.

Bức tường cao khoảng 135 mét này đã tiêu hao vô số tài liệu quý hiếm và được khắc vô số trận rune lên tường thành. Đây chính là kiệt tác của của hai tông sư và 10 đại sư.

Kiến thức về rune, trận pháp về rune của các tông sư.

Tông sư cùng nhau chế tạo.

Cùng nhau hoàn thành một điều kì diệu tưởng chừng như là không thể.

Hắc Triều dữ dội, lại chỉ có thể bị ngăn cản ở ngoài bức tường cao khổng lồ này.

Chính là bởi vì ba mươi năm đứng sừng sững không hề ngã, các quý tộc ở bên trong thành phố đã thích nghi với cuộc sống an nhàn hiện tại.

Không có bất kì cảm giác nguy hiểm nào.

Nhưng Zapol, người phụ trách điều tra tình hình ở bên ngoài, anh hiểu rằng những lưỡi hái tử thần đang treo lơ lửng ở trên bầu trời kinh thành.

Mấy năm này, anh đã thấy quá nhiều con thú màu đen kinh khủng.

Nhìn thấy thành phố bị nhấn chìm bởi Hắc Triều.

Ngày càng có ít không gian sinh sống cho con người và lương thực cũng ngày càng ít.

" Cho dù ở bên trong kinh thành an toàn, nhưng toàn bộ kinh thành lớn bao nhiêu?"

Ca múa mừng cảnh thái bình, đó cũng là ám chỉ những bậc quyền quý ở bên trong nội thành, còn ở bên ngoài thành, những người sắc mặt vàng vọt, gầy gò ốm yếu, mỗi một ngày đều không biết có bao nhiêu người đang chết đói.

Ngay cả bọn họ chém giết ở tuyến đầu và chịu trách nhiệm điều tra bên ngoài. Bởi vì kinh phí, hết lần này đến lần khác đều cắt giảm quy mô.

Tài nguyên để tu luyện càng ngày càng ít.

Ánh mắt của Zapol có chút lo lắng.

Quái vật ở bên ngoài, càng ngày càng mạnh, mà nhân loại.....Đã 12 năm trôi qua, không có Siêu Phàm mới nào được ra đời.

Kinh thành hoàng gia không phải lúc nào cũng có thể bình an.

Những điều này anh đã báo cáo qua, nhưng tiếng nói của Zapol không có trọng lượng ở đó, những người ra quyết định đều là hoàng gia, bọn họ thậm chí còn bác bỏ những lo lắng và suy đoán của anh.

" Ai~"

Anh thở dài một tiếng, bỗng nhiên ở trong đầu vang lên âm thanh.

" Mong muốn trở nên mạnh mẽ hơn? Mong muốn đưa thế giới được nhìn thấy ánh sáng mặt trời lần nữa?"

Anh sửng sốt.

Anh nhanh chóng bình tĩnh trở lại và rất nhanh phát hiện ở trong đầu xuất hiện một cỗ tin tức.

Sau khi cân nhắc kĩ lưỡng, anh chế nhạo và bỏ qua nó.

" Bạn cảm thấy mình quá bất lực, rõ ràng nguy hiểm đang đến gần, nhưng chỉ có thể trơ mắt nhìn lấy."

" Tình cảnh thảm thiết của tầng cấp phía dưới, nhưng những người ở trên không hề quan tâm, nguy hiểm thì đang ở bên ngoài. Bạn tính làm gì để thay đổi những điều này/"

" Ngay cả những đồng đội đã hi sinh, ngươi cũng bất lực không cách nào cứu vãn được. Tất cả những chuyện này, bạn không muốn thay đổi sao?"

" Nếu bạn đã không hề quan tâm tới, vì sao không quyết đoán từ chối, mà giữ nó lại? Hãy nhìn thẳng vào trái tim của ngươi đi!"

Bành!

Cái bàn ở trước mặt anh đã vỡ tan thành từng mảnh.

Bàn tay nắm chặt của Zapol run lên.

Anh biết rất rõ, thời gian cũng không còn nhiều. Hai mươi hay ba mươi năm nữa, kinh thành rất có thể giống như những thành trì ở bên ngoài, chỉ còn lại một đống đổ nát thôi.

Sau một phen rối rắm, Zapol đã quyết định kí kết khế ước, nhưng anh không có lập tức rời đi, mà tạm thời triệu tập cấp phó và một vài người thân tin. Sau đó, biến mất ở trong căn phòng.

......

Kinh thành, ở một nơi khác.

Đại sư về thuốc thang, Anzalek bước ra khỏi phòng thí nghiệm với vẻ mặt xám xịt.

" Lần thứ 34 thất bại..."

Và ông cũng đã không còn vật liệu dư thừa.

Ngay cả mặt mũi của đại sư cũng không thể đổi lấy sự ủng hộ của các quý tộc.

Các quý tộc ở trong thành phố, có nhà nào không có đại sư về thuốc men? Cho dù là tiểu quý tộc, cần thuốc men, lựa chọn đầu tiên chính là những dược sư do những đại quý tộc bồi dưỡng... Dù sao theo như công thức mà ông nắm giữ cũng không có nhiều bằng những dược sư cao cấp của nhà người ta.

Chỉ có thể chế tạo một số loại thuốc bình thường với lợi nhuận ít ỏi và bán cho những người thức tỉnh bình thường.

Miễn cưỡng cũng có thể duy trì nghiên cứu.

Nhưng không thể nhìn thấy sự tiến bộ.

" Đinh! Chư Thiên Vạn Giới, thành phố Thâm Lam đang tuyển dụng trực tuyến. Chỉ cần bạn có một trái tim yêu y học, chúng tôi có thể cung cấp cho bạn một nền tảng tốt nhất."

Đại sư Anzalek, người thường sống ở trong phòng thí nghiệm, bỗng nhiên ngơ ra.

Lập tức âm thanh ở trong đầu, liền báo ra vô số các công thức của vô số các loại thuốc.

Điều bực mình nhất chính là, mỗi khi đến thời khắc quan trọng nhất, chỗ mấu chốt nhất của công thức liền dừng lại, đổi sang một cái công thức khác.

Vô cùng tức giận.

Còn tệ hơn cả các chương đứt đoạn của tác giả.

Anzalek vươn bàn tay hơi nhăn nheo, run rẩy, chạm lên trên bản khế ước vàng.

......