Chương 543: Thành phố Thâm Lam bay lên

Phía sau núi, trong phạm vi của lãnh địa, sông núi không ngừng được cường hóa, Quyến là tinh linh đang kiểm soát toàn bộ dãy núi, thực lực của nó cũng tăng lên.

Dựa theo lời nói của nó, có thể đối đầu với Siêu Phàm cấp hai.

Vừa ra tay, liền có thể ngăn cản tám tên Siêu Phàm Dị tộc như Ô Khẩu.

Nhưng đó cũng chỉ là áp chế, vì bảo vệ cây linh hồn cổ thụ, Quyến không cách thể liều lĩnh đem Siêu Phàm Dị tộc phá vỡ siêu năng lực.

Trưởng lão Ô Khẩu cũng biết rõ điều này, biết được nhược điểm của nhân loại, cho nên cô đã nhờ sự trợ giúp của những Siêu Phàm khác, trực tiếp tấn công thành phố Thâm Lam, để gây ảnh hưởng tinh thần của kẻ địch.

Tuy nhiên, chưa đầy vài giây, sắc mặt của trưởng lão Ô Khẩu nhanh chóng thay đổi.

" Khí tức, biến mất! Chết rồi?!"

Hơn 20 khí tức Siêu Phàm, chỉ trong nháy mắt chỉ còn lại không đến mười tên.

Chuyện quái gì đang xảy ra thế này?

Cô cảm giác có gì đó không ổn.

Bốn tên Siêu Phàm của bộ tộc U Quỷ thấy tình hình không ổn, liền trực tiếp bỏ chạy.

Thiên phú của bộ tộc U Quỷ có thể khiến cho thân thể của bọn hắn chuyển đổi giữa hư ảo và thực tế. Nhưng chưa kịp trốn ra vài trăm mét, bọn họ đã thấy từng người đã đông cứng lại rồi, nhao nhao rớt xuống mặt đất.

" Không lẽ! Gặp phải trận pháp? Hay là...."

Trưởng lão Ô Khẩu quả quyết phá vỡ một viên Nguyên Lực hạch tâm....Cô đã từng là một thiên tài với năm viên Nguyên Lực hạch tâm, bởi vì để chạy trốn một con thú khổng lồ Siêu Phàm cấp hai, cô đã tự phá vỡ 1 lần. Hiện tại....

Trong nháy mắt, trở thành một thành viên ưu tú với ba viên hạch tâm.

Khí thế tăng vọt, trên đỉnh đầu xuất hiện một viên Nguyên Lực hạch tâm có chút hư ảo, vỡ tan ra, Nguyên Lực khổng lồ tràn vào bên trong cơ thể, Nguyên Khí trong phú chốc đã tăng vọt lên gấp mấy lần.

Cô cầm trong tay một chiếc búa thần binh và đập ra 1 cái lỗ lớn, Quyến ngưng tụ Nguyên Lực thành bàn tay cũng bị đập nát bấy.

Một giây sau, cô bắn ra, cảnh tượng nơi khóe mắt nhanh chóng lui lại.

Bành ——

Bỗng nhiên không khí ở phía trước hoàn toàn ngưng đọng, so với hợp kim cấp A còn cứng hơn nhiều. Trưởng lão Ô Khẩu một đầu đụng tới, một giây sâu, bị một cỗ lực lượng giam cầm bao trùm...

BOOM!!!

Ngọn lửa khủng bố nổ tung ở trên không trung, hình thành một đám mây màu đỏ rực, thẳng đến hơn mười giây sau mới dần dần phân tán.

Cơn bão cuốn quá, những cây cối mạnh mẽ đã bị uốn cong, mặt đất là một mớ hỗn độn.

Đường Vũ nhẹ nhàng thở ra 1 hơi.

Vào thời khắc cuối cùng, anh đã cố ý kìm hãm tên thành viên bộ tộc Huyết Khẩu tự bạo,, nhưng từ tình huống phá vỡ Nguyên Lực hạch tâm, lại thêm uy lực của tự bạo, để anh cảm nhận được sự phản kháng.

Khi lúc trước, anh đã cầm tù những tên Siêu Phàm Dị tộc, chính là dùng đôi bàn tay này vo tròn như những tờ giấy. Vừa nãy thì giống như dùng tay bóp một cái hộp làm bằng bìa cứng.

Cũng không có quá lớn.

Anh lại bị ma xui quỷ khiến dừng lại.

Cũng may không có phát sinh tình huống tự bạo, khu vực kia cũng không có người, cho nên ảnh hưởng cũng không có bao nhiêu...Chính là một môi trường tốt đã bị phá hủy.

Nơi ở của anh toàn là non sông nước biếc.

Đường Vũ có chút đau lồng, khẽ thở dài rời khỏi trạng thái huyền diệu kia. Mở bảng điều khiển của hệ thống ra, sẵn sàng xem những thay đổi do việc nâng cấp lãnh địa mang lại. Bỗng nhiên hai mắt trừng to......

" Năng lượng niệm năng đâu hết rồi!"

Anh nhớ rất rõ, lúc trước có khoảng 4 triệu, sau khi nâng cấp cũng mới dùng có 1 triệu, vậy thì ít nhất cũng phỉ còn tới 3 triệu chứ?

Tôi cũng đâu phải là kẻ ngu ngốc không biết tính toán đâu!

Nhìn 1 triệu năng lượng niệm năng duy nhất còn sót lại ở phía trên, Đường Vũ có chút nhíu mày....Lại nhìn thấy năng lượng niệm năng lại tăng lên, thiếu mấy trắm....Mất đi mấy trăm....

Không có thích hợp.

Anh tập trung và suy nghĩ lại tất cả tình huống vừa rồi và xác định được nguyên nhân gây ra giá trị niệm năng mất đi.....Những tên Siêu Phàm bị anh trồng ở sâu trong lòng đất.

Cuối cùng anh cũng hiểu được hơn hai triệu điểm niệm năng đã tiêu hao ở đâu.

" May mắn lúc trước cũng tỉnh táo lại một chút, nếu không có mạnh mẽ ngăn cản tên Siêu Phàm mạnh nhất kia tự bạo, bằng không điểm giá trị niệm năng còn lại ở trong kho cũng bị móc hết sạch.

Biết rõ nguyên nhân, Đường Vũ lập tức bảo Y Liên, Quyến và những người khác nhanh chóng giải quyết đám Siêu Phàm Dị tộc, chỉ để lại một số tù nhân cuối cùng đang trồng chuối ở đó.

Trong vòng chưa đầy một phút, từ tình huống nguy hiểm cho đến giải quyết kẻ thù, nhưng mọi thứ vẫn chưa thực sự kết thúc.

Lần này, nhờ vào khả năng lật ngược tình thế đúng vào thời khắc quan trọng....À, đó là tất cả công lao của anh....Thiệt hại về người là rất nhỏ....Thương vong duy nhất đến từ các vụ giẫm đạp của người sống sót ở trong thành phố.

Nhưng những tổn thất khác không hề nhỏ.

Phía trước bức tường thành, khu kiến trúc vừa mới được xây dựng gần nơi giao chiến của các Siêu Phàm.....Để tăng cao thắng lợi, Đường Vũ cũng không còn cách nào khác phải sử dụng trận pháp phong tỏa và khẩu pháo hủy diệt. Đó cũng không phải là kiến trúc của hệ thống, bố trí cũng không có đơn giản, di chuyển chúng lại có chút phiền phức đến các nhóm đang chiến đấu....

Khu kiến trúc mới xây lúc này trở thành một nơi hỗn độn, mặt đất gập ghềnh. Một số ngọn núi bị san bằng, một số con suối bị chém ngang....Đường Vũ đau lòng không thôi.

Nếu muốn cải tạo lại môi trường này trở lại, phải để cho Ngôn Đỉnh Thiên làm lao động.

Đột nhiên, vẻ mặt anh có chút thay đổi, mức độ phù hợp với lãnh địa là 100%. Đôi khi nghĩ về nó, anh đã tìm ra phương án chính xác để ứng phó với tình huống.

Lại một lần nữa tiến vào " chế độ của chúa tể". Lúc này Đường Vũ hạ thấp phạm vi nhận thức của mình. Chỉ tập trung vào khu vực phía trước bức tường thành.

" Quả nhiên, lượng tiêu thụ giảm đi 1 chút..."

Anh đưa tay và nhẹ nhàng lướt qua, bề mặt gồ ghề trở nên bằng phẳng, con suối bị chém đứt, dòng nước một lần nữa chảy xuôi, đã không còn đồi núi....Vậy liền không có đi, tiết kiệm cho việc mở rộng trong tương lai, đỡ khỏi phải cho nổ núi.

Sau khi chỉnh đốn xong tất cả mọi thứ, anh nhìn thấy điểm giá trị niệm năng cũng tiêu hao không có nhiều.

" Bởi vì vùng đất này, bản thân cũng là một phần của lãnh địa? Đây chắc chắn là phương pháp chính xác của giá trị điểm niệm năng..."

Trực tiếp giam cầm đám Siêu Phàm Dị tộc quá mức mạnh bạo.

Điều quan trọng nhất là ít có người có thể nhìn thấy và hiểu được, ngoại trừ những Siêu Phàm bay ở trên không và các thành viên phòng thủ ở trên bức tường thành. Lúc này, những người sống sót đang cống hiến những điểm niệm năng so với bình thường nhiều hơn 1 chút, điểm ấy thu hoạch làm sao có thể để anh kịp thời bù lỗ lại đây?!

Ngoài ra, sau khi lãnh địa được nâng cấp, các cơ sở phòng thủ cần phải được sắp xếp lại một lần nữa, một mặt nhằm vào đám Siêu Phàm, mặt khác để giảm bớt những tổn thất do hậu quả của trận chiến tạo thành.

Đường Vũ chìm vào trong suy nghĩ.

......

Lễ khánh thành của thành phố tiếp tục diễn ra.

Ca múa âm nhạc vốn đã bị đình chỉ, lại 1 lần nữa vang lên toàn bộ ở Thâm Lam, chỉ là lúc này tâm tư của nhiều người không có ở trong lễ ăn mừng. Trong lòng bọn họ vẫn còn vương vấn nỗi sợ hại, uy áp của cấp đọ sinh mệnh cấp cao, khiến cho những người thức tỉnh giờ phút này có chút trắng bệch.

Ngược lại 1 số người thức tỉnh bình thường, khi khí tức bộc phát ra liền hôn mê bất tỉnh. Lúc này cũng từ trong hôn mê tỉnh lại, vừa hỏi người khác thì mới biết chuyện gì đã xảy ra. Không có bản thân trải nghiệm cũng không có sợ hãi, ngược lại cảm thấy có chút đói và tiếp tục ăn uống.

" Đường....Giám đốc, anh ta đi đâu mất rồi?"

Có Siêu Phàm từ các thế lực hàng đầu hỏi thăm.

Trong trận chiến vừa rồi, Siêu Phàm của Thâm Lam lộ diện so với bọn họ tưởng tượng còn nhiều hơn, chỉ có huyền thoại sống giám đốc Đường từ đầu đến cuối, chỉ xuất hiện khi bữa tiệc bắt đầu

Lúc đầu, bọn họ ở phía sau ngọn núi, chiến đấu với mấy tên Siêu Phàm Dị tộc, chính là giám đốc Đường, bọn họ sớm nhận ra bầu không khí có chút không ổn.

Mãi cho đến giây phút cuối cùng, khi sức mạnh kì lạ bao trùm lên Siêu Phàm Dị tộc, những Siêu Phàm thế lực hàng đầu mới phát hiện ra điều đó.

Đây là thủ đoạn gì?

Vậy mà kinh khủng đến như vậy....Giống như....

Trong lúc nhất thời, đặc biết là trong mắt của 3 nước lớn của Kỷ Nguyên thứ tư, thân ảnh của Đường Vũ không ngừng cao hơn, tăng lên tới cấp bậc tiên tổ, nói chuyện đều mang theo vài phần khiêm tốn.

Ngay cả những người trong hoàng gia Sayr cũng như thế.

Thâm Lam nội tình tuy không đủ, nhưng người ta đủ mạnh, chẳng phải xong việc?!

" Giám đốc vẫn đang giải quyết 1 chút chuyện nhỏ nhặt cuối cùng."

"Chuyện nhỏ?"

Trong khi nói chuyện, mặt đất bắt đầu rung lên, đá vụn không ngừng rung chuyển.

Những người thức tỉnh mới thoát từ cõi chết, lập tức cảnh giác và chăm chú quan sát xung quanh.

" Nhìn kìa, nhìn đằng kia, ngọn núi...Nó đang cao hơn!"

Ngọn núi phía sau Thâm Lam chỉ là một ngọn núi bình thường, không tính là cao, chỉ là sau tận thế cây cối đặc biệt xanh tươi và um tùm.

Lúc này, ngọn núi đang dần tăng cao và lớn hơn, có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

300 mét, 400 mét, 600 mét, 1000 mét...

Núi không chỉ mở rộng, cỏ cây cũng tăng trưởng theo, không có vẻ thưa thớt.

Trong nháy mắt, dãy núi nhỏ dựa vào Thâm Lam liền biến thành từng dãy núi lớn liên tiếp. Ngọn núi chính thì vượt qua 1000 mét, xung quanh còn có từng ngọn núi nhỏ, mây mù bao phủ giống như tiên cảnh.

Bỗng nhiên, có người thức tỉnh có chút nhíu mày, cảm giác nhạy bén của anh ta khiến anh cảm thấy giờ phút này, " Chúng ta hình như đang lên cao?"

" Không phải là hình như, mà chính xác là thế, tía má ơi!"

Phóng mắt nhìn lại, núi non dần xa xa, càng ngày càng thấp, phía cuối chân trời cũng có cảm giác vị trí sai lầm.

Một số Siêu Phàm có năng lực bay cũng nhịn không được nữa bay lên bầu trời.

Lúc này, thị trấn Phong Diệp, một chi quân đoàn đang đóng quân trấn áp khe nứt vực sâu.

Quân đoàn thường xuyên tuần tra xung quanh các vết nứt.

Bỗng nhiên, trời tối đen như mực.

" Báo động!" Quân đoàn trưởng không ngừng hét lên, lại ngẩng đầu nhìn lên, một mảnh đất rộng lớn lại đang từ từ thoát ly khỏi mặt đất.

Giống như 1 ngọn núi bị lật ngược, một cái hố lớn bị kéo lên khỏi mặt đất, một ít sỏi đá từ từ rơi xuống, nhưng không có nhiều.

Cuối cùng, mảnh đất rộng lớn này lơ lửng cách mặt đất khoảng chừng 200 mét, xung quanh còn có một số vùng đất nhỏ, nằm rải rác giống như những hòn đảo nhỏ phân bố ở xung quanh.

Ngay cả tuyến đường sắt Lục Lâm cũng không bị ngắt kết nối, con đường cát mang theo đường ray uốn khúc và chạm tới mặt đất với sự trợ giúp của hòn đảo treo lơ lửng.

...... Nhưng quỹ đạo có bị kéo dài không??

Quân đoàn trưởng dụi hai con mắt, anh thực sự không cách nào hiểu được, một lần tuần tra bình thường vậy mà gặp phải loại chuyện kì lạ này.

Hôm nay là ngày gì?

Ngày xây dựng thành phố Thâm Lam.

Chờ đã...Thâm Lam!

Rốt cục Thâm Lam đang làm cái gì thế này!

......

Thâm Lam, đảo nổi.

Trên bầu trời, 1 tên thiên tài của hoàng gia Sayr mượn nhờ lực lượng của gió bay ra bên ngoài mấy cây số, nhìn thấy những hòn đảo nổi rải rác quanh Đại Lục nổi. Trong nahý mắt liền nhìn thấy những ngọn tháp màu đen, màu trắng được xây dựng ở những hòn đảo nổi đó.

Hắn há to miệng nhìn về phía Siêu Phàm hoàng gia Sayr, " Chú hai, thành phố Thâm Lam bay lên."

Thấy Siêu Phàm không có trả lời, hắn lại nhấn mạnh, " Chú hai, thành phố Thâm Lam thật sự bay lên, ngay cả những mảnh đất lớn cũng đều bay lên!"

Chẳng phải ngài nói thành phố Thâm Lam không có khả năng bay sao!