Đám Dị tộc cũng không có đoàn kết, ngoại trừ bộ tộc Tà Nhãn bên ngoài, mấy bộ tộc khác phát hiện cơ thể Thánh Nhân, cũng có một số Siêu Phàm hóa thành một đạo lưu quang bay về phía cơ thể Thánh Nhân.
Bị những con mắt lớn cản lại.
Vứt bỏ việc truy sát những tên Siêu Phàm nhân loại ở gần tháp Thông Thiên, bộ tộc Tà Nhãn vẫn còn có mười tên Siêu Phàm bình thường, ba tên Siêu Phàm cao cấp.
Thế lực mạnh nhất.
Trưởng lão bộ tộc Tà Nhãn giống như rơi vào bùn lầy, nhưng vẫn đang từ từ tiến tới.
Trong mắt hắn đã có thể nhìn thấy rõ ràng, quanh thân của Thánh Nhân tràn ngập đạo vận.
Huyền ảo, tuyệt vời!
Suýt chút nữa đã đắm chìm ở trong đó.
Trưởng lão của bộ tộc Tà Nhãn nhanh chóng hồi phục tinh thần trở lại, tròng mắt càng thêm nóng rực, thở hổn hển từ từ tiếp cận.
Chỉ cần chạm vào là có thể thu vào bên trong trang bị không gian.
Lúc này, trưởng lão bộ tộc Tà Nhãn con mắt bỗng nhiên co rút lại, đạo vận tràn ngập ở xung quanh cơ thể Thánh Nhân, giống như sống lại, thoáng chốc đã dung nhập vào bên trong cơ thể.
Nam tử tuấn tú hơi ngẩng đầu, hai mắt nhìn thẳng lên trời, bỗng nhiên quay đầu nhìn xuống đối diện vơi ánh mắt trưởng lão bộ tộc Tà Nhãn.
Trong nháy mắt, giống như nhìn thấy mặt trời, nhìn thấy ánh sáng vô tận.
Trưởng lão của bộ tộc Tà Nhãn kêu la thảm thiết, tinh thần của hắn dao động dữ dội.
Ánh mắt tràn ngập tơ máu, mạch máu ở phía sau, các loại màng mắt, giống như tuyết mùa xuân dưới ánh nắng mặt trời chói chang, nhanh chóng tan chảy.
Một lát sau, không còn bất cứ dấu vết nào.
Như thể hắn chưa từng tồn tại.
" Thánh, Thánh, Thánh Nhân còn sống!"
Những tên Siêu Phàm này, bao gồm cả trưởng lão, ở bên trong bộ tộc cũng không phải nhân vật trọng yếu gì, nhiều nhất chỉ là lực lượng trung kiên, chưa từng gặp qua Thánh Nhân chứ nói chi đối đầu với Thánh Nhân.
Vậy mà trước mặt bọn họ lại sống trở lại.
Dọa cho một đám sợ hãi, hóa thành lưu quang và biên mất ở chân trời.
Nam tử tuấn tú chậm rãi đứng lên, mặt không chút thay đổi nào nhìn về phía những tên Siêu Phàm Dị tộc đang chạy trốn.
Trong mắt chỉ còn lại một cái chấm đen nhỏ.
Bỗng nhiên, ánh sáng trắng lóe lên và biến mất.
Những chấm đen nhỏ ở trên bầu trời, giống như một bức tranh vẽ bằng bút chì bị xóa đi bởi cục tẩy, ngay cả tiếng la hét thảm thiết cũng không có phát ra.
......
Hô ~
Đường Vũ há miệng phun ra thứ khí đục trộn lẫn với Nguyên Lực, giống như một đạo màu trắng, vèo một chút lại bị gió thổi tan.
Đã trốn mười mấy phút rồi.
Ban đầu, dùng cuốn trục ẩn nấp cao cấp, không có bị đám Dị tộc phát hiện, dựa vào đánh lén, lấy được thành tích lớn hơn. Một hơi tiêu diệt được tám tên Siêu Phàm Dị tộc. Nhưng cũng vì thế mới bị phát hiện và để mắt tới.
Khí tức một mực bị đám đó nhớ nhung.
Mấy tên Dị tộc am hiểu cảm nhận, tìm kiếm và truy đuổi, thậm chí còn đánh dấu. Trong thời gian ngắn không có xóa bỏ kí hiệu đó đi, việc sử dụng cuốn trục cũng không có bất kì hiệu quả gì.
Đường Vũ cuối cùng nếm trải được cảm giác bị săn lùng là như thế nào.
Là người có tốc độ chậm nhất, anh được Nancy ôm trong lòng bay đi, cánh tay mảnh khảnh nhưng mạnh mẽ vươn ra khỏi nách, bàn tay và ngón tay ôm trước ngực. Bên tai chỉ nghe thấy tiếng gió gào thét, lúc thì bay lên bay xuống, sang trái sang phải, làm cho anh có chút choáng váng đầu óc.
Không cần suy nghĩ dư thừa, cả hai người đều mặc áo giáp cứng, anh một thân màu bạc, Nancy một thân màu đen, thỉnh thoảng truyền ra tiếng va chạm ầm ầm.
" Nếu không nhìn thấy cơ hội nào nữa, cũng chỉ có thể sử dụng cuốn trục hồi thành."
Đường Vũ thầm nghĩ.
Đánh chết Siêu Phàm Dị tộc, cũng không phải tất cả vì tài liệu, thế lực của anh hiện tại đã bành trướng, những Siêu Phàm Dị tộc này ở trong mắt anh chỉ là những kẻ nghèo khó. Nhưng Dị tộc, là kẻ thù chung của nhân loại, hiện tại có thể chạy trốn, nếu một ngày nào đó, Siêu Phàm Dị tộc đánh tới nhà thì sao? Lúc đó, cũng không thể nào lùi bước được nữa.
Thay vì như vậy, cố gắng hết khả năng làm suy yếu lực lượng Siêu Phàm của đám Dị tộc.
Các nơi ở bên trong Thánh Thành đều nổ ra các trận chiến ở khắp nơi, từ khu vực trung tâm dần dần chuyển ra phía bên ngoài.
Thành phố lớn như vậy, Siêu Phàm bay hết tốc độ, cũng phải mất một hai tiếng đồng hồ, mới có thể từ tháp Thông Thiên bay đến bên ngoài thành. Rất nhiều Siêu Phàm bị vây giết, không cách nào chạy thoát, Đường Vũ đã không nhớ nổi, anh đã bao nhiêu lần chứng kiến Siêu Phàm nhân loại đã hi sinh thân mình nổ tung.
" Má nó! Đường đường là Thánh vực, lại bị đám Dị tộc phá giải tiến vào, ngược lại trở thành một nơi chết chóc! Người thiết kế cái này cũng quá cặn bã đi!"
" Ai, thời đại Khởi Nguyên Tinh huy hoàng đã sớm mất đi từ lâu, Thánh vực nhiều năm đã không có người bảo vệ, lại từng trải qua chiến đấu kịch liệt. Mà đám Dị tộc có chuẩn bị đến đây và tất cả chúng ta đều quá bất cẩn."
Hắn cảm giác buông lỏng.
Nancy ôm anh bay cùng, nhưng cô là người có thực lực mạnh nhất và vẫn còn ở trong tình trạng tốt nhất vào lúc này.
Y Liên một bên bay một bên ngăn cản địch, điều này tiêu hao rất lớn, không cách nào chống đỡ được.
Thực lực yếu nhất, Hôi Nhận vừa mới đột phá Siêu Phàm đã bị thương.
Phía sau còn có mấy chục tên Siêu Phàm chủng loại khác nhau, một mực đuổi theo không bỏ, giống như ma quỷ đang giương nhanh múa vuốt.
Tình huống có chút không ổn.
Trong khoảnh khắc, một tia sáng chói mắt lóe lên, anh theo bản năng nhắm mắt lại và khuếch tán cảm nhận, tâm trí vỡ tan, đầu óc có chút choáng váng.
Hắn chỉ cảm thấy Nancy chợt dừng lại ở giữa không trung, giống như bị phanh gấp, quán tính khiến cho cả người anh ép về phía sau.
Bịch một chút, cái ót đụng vào cái trán của Nancy.
Cô không cảm giác được gì, nhưng Đường Vũ có chút ong ong. Người và vật trong tầm mắt của anh đều biến thành nhiều hình dạng chồng chéo lên nhau...Đau đớn vô cùng!
" Những tên Dị tộc kia..."
Hắn bên tai nghe thấy rõ ràng những tiếng thì thầm, theo bản năng quay đầu nhìn lại, chỉ nhìn thấy mấy chục tên Siêu Phàm truy đuổi bọn họ đều dừng lại ở giữa không trung.
Hai mắt mở to, trần đầy hoảng sợ.
Khoảnh khắc tiếp theo, ngay trước mắt anh, những tên Siêu Phàm này có hình dáng khác nhau, giống như băng tuyết tan chảy....
Rít ~!
Gió lạnh trực tiếp vào miệng.
Không chỉ có anh, Nancy, Y Liên và những người Siêu Phàm khác cũng không kịp phản ứng, đến cùng đã xảy ra chuyện gì.
Nhưng có một điều rõ ràng nhất, chỉ có đám Siêu Phàm Dị tộc là bị tan chảy.
" Bên kia, tháp Thông Thiên có người!"
Tháp Thông Thiên, cách nơi này của bọn họ rất xa.
Tháp Thông Thiên chiếm diện tích lớn, chọc thẳng lên trời, tại tầm mắt bên trong chỉ giống như những sợi tóc.
Con người, theo lý thuyết nhìn không thấy.
Cảm giác không có khả năng khuếch tán ra ngoài mấy trăm cây số.
Nhưng lúc này Đường Vũ nhìn thấy rõ ràng ở giữa tháp Thông Thiên có một bóng người đang đứng ở đó.
Mặc trên người bộ đò lụa và xa hoa lộng lẫy, mái tóc bồng bềnh, khuôn mặt tuấn tú...
Khi ánh mắt nhìn lại, canh tượng này tự nhiên xuất hiện trong đầu anh.
Không hiểu sao cảm thấy quen thuộc.
Đó không phải cơ thể của vị Thánh Nhân kia sao? Sao sống lại rồi?
" Đây chẳng lẽ là một vị Thánh Nhân xuất hiện trước mặt mọi người sao?"
Anh đối với Thanh Nhân biết rất ít.
Có lẽ cấp độ lãnh địa không cao, thực lực vẫn còn kém. Trên thị trường mua bán vẫn chưa có xuất hiện sách vở giới thiệu về Thánh Nhân, hay hàng hóa khác có liên quan đến Siêu Phàm cũng chưa có nhiều.....Dù sao, anh cũng chỉ là một tên mới thức tỉnh Đại Viên Mãn.
Có liên quan đến cấp độ Thánh Nhân, cũng chỉ từ trong Thánh Thành mới có chút hiểu rõ.
Đường Vũ không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng trước mắt xem ra, đây hẳn là một chuyện tốt.
Vốn là nhân loại không ngừng bị đuổi giết, nhưng lần này, thế cục đã nghịch chuyển. Đám Siêu Phàm Dị tộc chạy trốn về phía chùm sáng màu đen, cũng không thấy Thánh Nhân có động tĩnh gì, chỉ trong một giây đã có mấy chục tên Siêu Phàm Dị tộc đã bị xóa sổ.
Dường như có một ánh sáng trắng lóe lên ở giữa.
" Có thể tiếp tục thăm dò Thánh Thành, chờ một chút...."
Mồ hôi lạnh trên trán chảy xuống, Đường Vũ nghĩ đến mình đã dọn sạch không ít căn biệt thự, dọn sạch thư viện và đem đảo Phù Không dời đi, thậm chí còn phá bỏ cửa tháp Thông Thiên...
Suy nghĩ về điều đó.
Thánh Nhân hồi sinh, cũng không nhất định là chuyện tốt?
Bây giờ còn quá muộn để thú nhận không?
......
Mấy người từ trên không trung đáp xuống.
Chân đặt xuống trên mặt đất, rõ ràng chúng ta cũng bay được, nhưng Đường Vũ cảm thấy chân mềm nhũn.
Trách không được người ta nói giai đoạn thức tỉnh và Siêu Phàm là hai cấp bậc khác biệt.
Còn chưa làm ra quyết định, bầu trời đã thay đổi, mây đen bao phủ cả bầu trời.
Sáu cột ánh sáng đen xuất hiện ở Thánh Thành, bỗng nhiên bùng phát ra ánh sáng màu đen, kết nối với những cột sáng đen khác, tạo thành một cổng đen dịch chuyển khổng lồ, giống như trận hình lục giác.
Giống như chạm khắc ở trên đám mây đen.
Sau đó, đám mây đen chìm xuống, giống như một cái phễu cuối cùng bị phá vỡ.
Hoa~!
Một con chim khổng lồ có hai cánh mở rộng khoảng hai ba cây số, từ bên trong đám mây bay ra và những viên đá quý được gắn ở trên giống như những cái đèn báo nhấp nháy.
Xoay tròn, đôi cánh khẽ vỗ, mang theo một cơn lốc đủ xé rách bê tông cốt thép, bao phủ một khu vực rộng lớn ở xung quanh nó.
Uy áp cường hoành, làm cho những Siêu Phàm nhân loại ở gần đó, che lấy ngực, phun ra một ngụm máu.
Một tên sứ giả của bộ tộc Ma Quỷ đang đứng ở trên đỉnh đầu một con chim khổng lồ.
Hắn ngắm nhìn xung quanh bốn phía, đem dáng vẻ của Thánh Thành thù vào ở trong mắt.
" Kết giới phòng thủ của Khởi Nguyên Tinh so với những hành tinh bình thường mạnh hơn biết bao nhiêu lần. Nhưng bởi vì như thế cũng có lỗ hổn, chỉ cần đánh vỡ khu vực trung tâm Thánh Thành, có thể làm cho kết giới phòng thủ của thế giới sinh ra vết nứt. Đến lúc đó, bộ tộc của chúng ta có thể đặt chân tơi nơi này, đem viên tinh cầu cao cấp này dâng tặng cho chúa tế vĩ đại."
Hắn dùng cái đuôi vỗ vỗ con chim khổng lồ" Đột phá trung tâm, Siêu Phàm cấp hai, cấp ba đều không thể làm được, nhưng đối với Dị chủng Bán Thánh cũng không thành vấn đề.
Ở trong tốc đã sớm chuẩn bị tốt.
Hắn chỉ cần làm theo kế hoạch là được. Nhưng cai này, có thể mang đến cho hắn một lần trải nghiệm phong phú để cho hắn tiến thêm một bước.
"Bắt đầu đi——"
Lời còn chưa nói xong, con thú ở dưới chân đã gầm lên giận dữ. Sau đó, một ánh sáng trắng tinh xé mở tầng mây, đem cả tòa Thánh Thành chiếu rọi một mảnh trắng xóa.
Sứ giả của bộ tộc Ma Quỷ, hai mắt có chút đau đớn, nhưng cũng nhìn thấy bóng dáng người kia.
" Thánh, Thánh Nhân? Làm sao còn có Thánh Nhân sống sót!"
" Không đúng..." Hắn nhanh chóng bình tĩnh trở lạ, " Không phải thật sự là Thánh Nhân, mà là cỗ đạo vận kia đang điều khiển cơ thể Thánh Nhân, vẫn chỉ là một người chết mà thôi."
......
Đường Vũ nhìn thấy con chim khổng lồ che khuất cả bầu trời.
Anh sử dụng con mắt tinh tường chưa đến một giây, Nguyên Lực đã tiêu hao hết phân nửa.
" Bán Thánh, là một trong những vũ khí cao cấp nhất của bộ tộc Ma Quỷ được đề cập ở trong bức tranh 3D kia."
Lúc này, ánh sáng trắng chói mắt ngưng tụ thành một chùm ánh sáng lớn, bao vây lấy một nửa Thánh Thành.
Trong chùm ánh sáng trắng phát ra từng tiếng gào thét vang vọng tới tận trời, sóng âm phá hủy các tòa kiến trúc thành từng mảnh. Sức mạnh kinh hoàng khiến cho ai nấy sắc mặt cũng trắng bệch.
Đường Vũ đã cầm sẵn trong tay cuốn trục hồi thành.
Đây chính là thời điểm nên rút lui.
Đúng lúc này.
Bùm!
Một tiếng nổ lớn vang lên, đầu cứ ong ong, bầu trời vang lên tiếng răng rắc giống như gương vỡ ra, vết nứt màu đen rất nhanh đem hơn phân nửa Thánh Thành bao phủ.
Đường Vũ cảm thấy hoa mắt, lúc này mới chú ý tới cánh tay phải của hắn đã bị Nancy bắt được ở giây cuối cùng.
Theo bản năng, tay trái của anh nắm sang một bên, cùng năm ngón tay nhỏ nhắn mềm mại nắm chặt lấy nhau.
Trời đất quay cuồn.
Giống như người chết đuối nổi lên trên mặt nước, chân Đường Vũ đặt trên mặt đất, lại nhìn xung quanh đồng cỏ nhấp nhô. Y Liên bên trái, Nancy bên phải đều chưa có tỉnh hồn.
Xa xa, Không, Hồng Nguyệt, Hôi Nhận, Gretel ai nấy cũng bình an vô sự.
Ầm ầm!
Một nửa tòa nhà từ trên không trung rơi xuống và ở phía xa còn nhìn thấy vô số mảnh vụn kiến trúc không cách nào phân biệt rõ ràng.
Ngẩng đầu lên, khe nứt không gian đen kịt trên bầu trời chậm rãi khép lại..
Ánh nắng mặt trời chói chang, những đám mây trắng mịt mù, vẫn là trái đất quen thuộc.
Không thấy Thánh Nhân và con quái vật Bán Thánh đáng sợ kia.
Lúc này, khí tức ở nơi xa vẫn còn hỗn loạn, Đường Vũ nhìn thấy hai tên Siêu Phàm nhân loại đang chiến đấu với ba tên Siêu Phàm Dị tộc.