Một đám người bị cấm chế của tháp Thông Thiên ngăn ở bên ngoài cửa.
Là một tòa nhà quan trọng của Thánh Thành, nơi ở trước đây của các Thánh Nhân. Tháp Thông Thiên cũng là một trong những khu vực ở trong Thánh vực, không thể tiến vào chỉ bằng kí hiệu ở trên lòng bàn tay.
Cố gắng phá cửa một cách bạo lực, từng đợt tấn công rơi xuống, ngay cả gợn sóng cũng không có xuất hiện. Cho dù thời gian trôi qua đã tiêu hao rất nhiều năng lượng, nhưng cấm chế ở nơi này không cách nào phá vỡ bởi những Siêu Phàm này... Cho dù có tấn công 10 ngày 10 đêm cũng vô dụng.
Đường Vũ có chút đau đầu.
Trừ khi phải đi qua phía bên kia của tháp Thông Thiên, khu vực bị hủy diệt không có cấm chế ngăn cản, nếu không thì không thể tiến vào.
Nhưng nếu bọn họ đi đường vòng về phía bờ bên kia, anh chắc chắn một điều, sẽ bị tấn công như vũ bão.
Là một người có văn hóa, lãnh chúa Đường lựa chọn đi cửa chính, quay đầu nhìn về Siêu Phàm của liên minh pháp sư....Là những người làm nghiên cứu và chịu trách nhiệm về những kiến thức, chắc hẳn bọn họ sẽ có biện pháp chứ nhỉ?
Vừa nhìn qua liền đã thấy tám vị đại pháp sư bao gồm cả người đứng đầu, đang dán chặt ở bên trên cánh cửa cấm chế, một bên nghiên cứu, một bên trầm trồ khen ngợi.
Được dịch thành những từ đơn giản hơn:
“666!"
"Mạnh mẽ! Bất khả chiến bại!"
" Hóa ra chữ rune vẫn có thể được vẽ như thế này!"
" Không nghĩ tới, tôi còn có thể nhìn thấy một trận cấm chế cao cấp như thế này, cả đời này không có gì hối tiếc!"
Đường Vũ cảm thấy tức đen mặt lại, bỗng nhiên anh cảm thấy, liên minh pháp sư có chút không đáng tin cậy.
Đi lên trước hỏi một chút.
Trưởng lão Aldington lắc đầu, " Cấm chế quá mức thâm thúy, cho dù cho tôi mười năm cũng chưa chắc có thể phá giải được?"
Đường Vũ vẻ mặt thất vọng.
Anh sử dụng con mắt tinh tường và nhìn thấy được bản chất của nó, nhưng mà vô số tiết điểm năng lượng giao nhau xuất hiện ở trong mắt giống như loạn cào cào.
Choáng!
Không hiểu!
Không đủ khả năng!
" Trận pháp mà Thánh Thành bố trí, có được hệ thống riêng của nó. Nếu mình có thể học được loại này hệ thống này, có lẽ còn có một chút hi vọng để phá giải. Khi đến thư viện của học viện tu luyện ở Thánh Thành, hẳn là có những cuốn sách tương tự. Thật đáng tiếc, khi chúng ta đến đó, cả tòa thư viện dĩ nhiên đã bị dọn sạch sẽ."
Người đứng đầu liên minh pháp sư vô cùng đáng tiếc, đặc biệt với tình hình bây giờ, chỉ có thể nhìn tình huống mà làm. Tháp Thông Thiên có thể sẽ không thể nào vào được.
Chỉ có tập trung nghiên cứu cấm chế tuyệt vời này, mới có thể làm cho tâm trí chán nản của ông mới có thể cảm thấy một chút an ủi.
Đường Vũ thoáng có chút chột dạ.
Không phải người dọn sạch sẽ thư viện là anh hay sao.
Lập tức phản ứng lại...Bản thân tôi dựa vào bản lĩnh thu thập đồ, vì cái gì phải chột dạ? Sách không thể nào lấy ra, cho dù chỉ là một cuốn sách. Dù sao, nhìn những người của liên minh pháp sư còn phải hô " 666", cho dù có lấy ra sách tương ứng cũng không thể nào phá giải cánh cửa tháp Thông Thiên.
Hơn nữa, sách nhiều như thế, tất cả đều được đóng gói ở trong rương, dịch chuyển trở về lãnh địa. Ngược lại, những người như Aldington đối với tri thức vô cùng khao khát, nếu có thể....
Trong đầu Đường Vũ lập tức hiện ra, anh chỉ cầm cần câu, mồi là những cuốn sách, phía dưới thì có một đám đại pháp sư nhảy tới nhảy lui như những con cá...Đơn giản cay cả con mắt!
Anh hắng giọng một cái!
Chỉ vào trong đó mấy chục rune giao nhau ở trong đó, một cái tiết điểm có phản ứng năng lượng mạnh nhất, giống như có kiến thức uyên bác nói, " Pháp sư, ông không ngại xem xét ở nơi này, nếu chúng ta có thể thay đổi dòng năng lượng rune ở nơi này, liệu có thể đem cấm chế ở khu vực làm cho yếu đi."
Aldington nhìn theo phương hướng được chỉ, nhìn chăm chú vài giây, trong đầu nhanh chóng làm ra tính toán. Một lát sau, hai mắt tỏa sáng, ánh mắt nhìn Đường Vũ khác đi.
Không ngờ chàng trai trẻ này lại có cái nhìn sâu sắc và tinh tế như thế.
Đường Vũ cười không nói lời nào, dừng lại một chút rồi lại phân tích mấy chỗ tiết điểm năng lượng khác.
Nếu xét về chữ rune, trận pháp về rune, tuy không biết Aldington ở cấp độ nào, nhưng anh rõ ràng biết trọng lượng của mình....Nhất định không thể nào so sánh được.
Nhưng nếu so về kiến thức, Đường Vũ tự nhận mình chưa chắc đã kém bao nhiêu.
Một cuốn chữ rune sơ cấp được Kevin coi như là kho báu, mà sau đó anh đọc tiếp cuốn chữ rune cấp trung, trận pháp trung cấp. Cho dù ở thư viện Thánh Thành, anh đơn giản đọc qua vài cuốn rune, nhưng cũng không có bản nào ở trong tay, có thể trình bày đầy đủ và một cách nhất định.
Một số điểm kiến thức thô sơ, nhưng không hề phổ biến đã hoàn toàn khiến cho Aldington sửng sốt một chút.
Cộng thêm với con mắt tinh tường, ALdington hoàn toàn coi Đường Vũ bậc thầy ngang tầm hoặc thậm chí cao hơn.
" Thầy Đường thật sự lợi hại..."
" Ông cũng không có tệ, chính là về mặt kiến thức quá hạn hẹp, vừa lúc lãnh địa của tôi có không ít cuốn sách rune. Lúc nào muốn đi, tùy tiện đến xem!"
Aldington cảm động trong lòng.
Nhưng dù sao ông cũng là lão già đã sống mấy trăm năm, tuy toàn ở trong nhà có chút ngây thơ, nhưng ông cũng không hoàn toàn tin tưởng lời Đường Vũ nói.
Vẫn còn ôm một chút cảnh giác.
Nói rõ ràng ba phần, bảy phần còn lại chừa lại cho người khác suy nghĩ. Đường Vũ đúng lúc ngậm miệng lại.
Đi tới trước cửa cấm chế và suy nghĩ một chút.
Dưới con mắt tinh tường, nắm bắt điểm yếu chung của cánh cửa cấm chế, lại phối hợp với những đòn tấn công mạnh mẽ của Nancy, có thể phá vỡ cấm chế một cách thô bạo.
Tuy nhiên, anh bỗng nhiên có ý tưởng mới.
Sau khi chấm dứt mạch suy nghĩ của mình, Đường Vũ lấy ra một chục cuốn trục quay về thành phố, dán lên ở trên chỗ cấm chế trước cửa ra vào và anh ấy đã thành công.
" Quả nhiên, màn ánh sáng kia năng lượng mạnh mẽ kia, rõ ràng là một cửa ra vào hệ thống độc lập.
Cánh cửa của tháp Thông Thiên rộng khoảng 10 mét và đó cũng chỉ là một cửa phụ.