Chương 498: Đánh bóng tên tuổi Thâm Lam (2)

Không gian Thánh vực----Khu Bát Đông.

Mỗi một chùm ánh sáng xung quanh là một điểm tụ tập, hội tụ hàng chục, hàng trăm nghìn người thức tỉnh.

Càng ngày càng có nhiều người bị đào thải, cùng thuộc về một tổ chức, cả hai bên đều trao đổi , phát hiện có khả năng sẽ bị người cùng một chỗ đánh bại. Những tuyển thủ thi đấu ở khu vực sơ cấp cũng dần dần tiến vào trong tầm mắt mọi người.

" Đoàn trưởng Trì, tôi nhớ cháu trai của anh chính là cấp 5 đỉnh phong, còn có được năng lực cao cấp như ” Tử Đạn Thời Gian “. Cho dù đối mặt với người thức tỉnh cấp 6, phần thắng cũng không hề nhỏ. Lần này, nhất định sẽ có một chỗ thuộc về cháu trai của anh."

Được một tên đội trưởng cùng cấp tâng bốc, đoàn trưởng Trì vui mừng, nhưng vẫn rất khiêm tốn khoát tay áo, " Đâu đâu, tổ chức của anh cũng có rất nhiều cao thủ, cháu trai của ta may mắn hơn một chút mới thức tỉnh được năng lực phù hợp cho trận chiến....Tuy nhiên, tôi đặt rất nhiều kì vọng vào đứa cháu này, ngay cả " Băng Phách Song Đao “ cũng đưa cho nó mượn."

" Cái gì, ngay cả vũ khí ngươi lấy được ở trong di tích kia cũng cho cháu trai ngươi mượn sao, vậy thì ai còn là đối thủ của hắn nữa. Ta hi vọng những người còn lại ở trong tổ chức của chúng ta sẽ không gặp cháu trai của ngươi."

Lúc này, những người thức tỉnh, còn lại khoảng một hoặc hai nghìn người và hầu hết trong số bọn họ đều đã dùng hết khả năng hồi sinh của mình.

" Đoàn trưởng, Trì Trung Dụ trở về, nhưng xem ra, giống như...."

Người thông báo ấp úng, đoàn trưởng Trì trong lòng cảm thấy không tốt, vội vàng chạy tới, thủ lĩnh của thế lực khác trợn mắt nhìn, cũng theo sát phía sau.

Trì Trung Dụ người được kì vọng rất lớn, giờ phút này tựa như người mất hồn, ngồi trên mặt đất. Toàn thân xanh tím, miệng ho ra máu, bên cạnh là một người có năng lực hệ chữa trị đang làm hết sức để loại trừ độc tố ở trên người Trì Dung Dục.

"....Làm sao cháu lại thua?"

Trì Dung Dục ngẩng đầu, " Đối thủ của cháu là một người có năng lực hệ độc. Hắn không chỉ có tốc độ cực nhanh, lực lượng lại mạnh mẽ, đối với độc tố điều khiển còn kinh khủng. Hắn có thể triệu hồi một con Độc Long, còn có thể phân hóa thành vô số hạt mưa rơi xuống. Dù cho cháu có nhìn thấy rõ ràng cũng không thể nào tránh được hết..."

" Hơn nữa bộ đồ chiến đấu của đối phương rất kì lạ. Cháu lúc đó nắm bắt được một cơ hội và dùng ” Băng Phách Song Đao “ chém vào sau lưng đối phương, nhưng không thể nào phá vỡ bộ trang phục chiến đấu kia!"

" Đúng rồi, Băng Phách Song Đao thì sao?" Đoàn trưởng Trì nhìn vẫn không thấy mới hỏi.

" Đao, đao kia cháu không có cầm được, đã bị đối phương cướp đi."

Đoàn trưởng Trì: "..."

Tên kia còn có thao tác này hay sao? Đó là vũ khí của mình mà!!!!

Khuôn mặt đỏ bừng, lỗ mũi đều phu ra khói trắng.

Một lúc sau, anh ta hỏi, " Cháu còn nhớ rõ dáng vẻ của tên kia như thế nào không?"

" Hắn ta.....Có một cái đầu bằng phẳng, khuôn mặt bình dân, chiều cao bình thường..."

Sắc mặt của đoàn trưởng Trì càng xanh hơn, lỗ mũi bốc khói dường như còn phát ra tiếng.

Chỉ nghe thấy cháu mình nói: " Nhưng trang bị của tên kia rất đặc biệt, hai tay đeo găng tay nạm bảo thạch, hơn nữa với bộ đồ chiến đấu hình như còn khắc một gốc cây khổng lồ trên trời. Cháu lúc trước đã thấy một người cũng mặc bộ đồng phục chiến đấu như vậy!"

" Tôi cũng đã gặp qua, tôi cũng thua với người mặc bộ đồng phục tương tự như thế!"

" Người thức tỉnh có quần áo vẽ cây đại thụ, tựa hồ không ít. Chẳng lẽ đó là một thế lực lớn nào đó? Nhưng người cũng quá nhiều đi!"

" Hơn nữa còn rất mạnh, tôi là người thức tỉnh cấp 5. Lúc trước phải nỗ lực rất nhiều mới có thể đánh bại một người thức tỉnh cấp 3, quả thực nó khiến tôi nghi ngờ trước kia mình trải qua cuộc sống như thế nào."

Sau khi liên hệ với một số tổ chức xung quanh cột sáng, họ mới phát hiện người thức tỉnh bên họ, có không ít gặp những người thức tỉnh kia. Từ xác suất đến xem, quá cao, hơn nữa ngoại trừ phía trước mặt bộ đồ chiến đấu vẽ một cái cây khổng lồ. Những cái khác đều có bộ dáng không giống nhau, một số người để ý thấy những người thức tỉnh đó ở trên cánh tay và ngực đều có đeo những huy hiệu có hình dạng khác nhau. Giống như đại biểu cho các thế lực quân đoàn.

Trong lúc nhất thời, càng lúc càng không thể nào hiểu được.

......

Không gian chiến đấu ở trên trời đã không ngừng giảm bớt, rất nhanh hai trăm suất tuyển chọn của khu vực thi đấu sơ cấp đã được công bố.

Trần Hải Bình nhanh chóng sai người thống kê số lượng người chính thức của Thâm Lam đã được tuyển chọn. Có 11 người và 28 người thuộc về nhà thám hiểm không chính thức ( thống kế xung quanh cột sáng Lâm Thành).

Tổng hợp lại, nó đã chiếm được 1/5 tổng số suất.

Một số lượng có chút khả quan.

Phải biết trong khu vực Bát Đông, số lượng người thức tỉnh cấp thấp chỉ có khoảng chừng mấy chục triệu mà thôi. Nơi trú ẩn Thâm Lam có hơn 10.000 người thức tỉnh chính thức, cộng với 200.000, 300.000 nhà thám hiểm.

Nếu như tỉnh cả các khu vực còn lại của tỉnh Thiên Nam, nơi trú ẩn Lạc Hà và khu vực Trường Tam Giác hay Bắc Đình...Người thức tỉnh có liên quan tới Thâm Lam, Đường Vũ cũng ước tính có khoảng bảy mươi, tám mươi người có đủ tư cách được tuyển chọn,

So với những nơi khác, trong khu vực được bao phủ bởi cột sáng, có thể một người cũng còn không có. Có thể nói, Thâm Lam chiếm vị trí đầu là cái chắc.

Lúc này, có vô số ánh sáng vàng từ trên trời rơi xuống.

Nhưng ánh sáng này có to cũng có nhỏ.

Chính xác đều rơi vào trên người của những thí sinh đã tham gia khu vực chiến đấu sơ cấp.

Hô ~

Một người thức tỉnh cấp ba, khi thế tăng vọt và anh ta đã đột phá đến cấp 4.

Một người thức tỉnh bị thương nặng và thậm chí cánh tay đã bị chém đứt, dưới ánh sáng chiếu rọi, vết thương của hắn đã hồi phục và dưới con mắt thường nhìn thấy. Trên cánh tay đã bị chém đứt, chỗ cụt tay đó từ từ mọc ra lại, một cánh tay trắng nõn và mềm mại xuất hiện ngay lập tức.

Thậm chí còn có người thức tỉnh cấp năm đỉnh phong, dưới ánh sáng vàng chiếu xuống, đã đột phá bình cảnh và tiến vào giai đoạn Tố Thể Cảnh.

Đường Vũ chú ý tới, ánh sáng vàng to hay nhỏ đại biểu cho phần thưởng mạnh hay yếu. Những ánh sáng thô to nhất là những người thức tỉnh đã đạt được tiêu chuẩn lựa chọn. Những người thức tỉnh còn lại cũng không có ngoại lệ, những người thức tỉnh nhận được phần thưởng đều đã đột phá bình cảnh!

Thủ bút lớn như vậy, ngay cả anh cũng bị sợ hãi.

Thất bại còn có giải thưởng an ủi, còn nếu quá nổi bật, phần thưởng sẽ khiến người ta đỏ cả mắt....Đây mới chỉ là phần thưởng phụ, Đường Vũ đương nhiên biết thứ quý giá nhất chính là có tư cách được tuyển chọn, anh còn chưa rõ ràng cho lắm.

Khu vực chiến đấu sơ cấp đã kết thúc, không có lề mề. Khu vực chiến đấu trung cấp cũng bắt đầu đếm ngược, liền xuất hiện trong đầu của những người thức tỉnh sắp tham gia.

Khu vực chiến đấu sơ cấp, hầu hết những người tham gia đều là người mới, hoặc bị những tổ chức lớn này vứt bỏ như phế liệu.

Đối với những người này, ngay cả 200 người thức tỉnh đạt được suất vào, các ông chủ lớn cũng không thèm quan tâm, không gì khác ngoài thực lực yếu.

Cho dù người thức tỉnh mặc bộ quần áo Thâm Lam tham dự nhiều, các nơi khác cũng mơ hồ cảm giác, không cần điều tra chi tiết.

Trận đấu vừa rồi giống như một cuộc vui trước khi những trận đấu chính thức bắt đầu.

Nhưng khu vực thi đấu trung cấp thì khác!

Những người thức tỉnh tham gia, cho dù là các thế lực lớn, lần lượt là những lực lượng quan trọng, thậm chí là lực lượng của các thế lực lớn hay của những người đứng đầu.

Bầu không khí đột nhiên khác hẳn.

Trong số những người thức tỉnh chính thức của Thâm Lam, những người sắp tham gia đều tập trung lại, chuẩn bị tốt mọi thứ.

Đường Vũ nhìn xung quanh và thấy có rất nhiều gương mặt quen thuộc.

Cô em họ Trần Hiểu Gia, Bộ trưởng thành phố Trần Hải Bình, học viên võ quán Thái Giai Giai, quân đoàn phòng thủ Triệu Minh, quân đoàn điều tra Mã Gia Trạch, cục tình báo Hải Hồng Huy.....

Tất cả đều là những người ưu tú.

Lần này, tên của Thâm Lam chắc chắn sẽ được đánh bóng!