Chương 490: Đột kích

Lãnh địa trong khoảng thời gian này, có không ít tùy tùng đạt đến giai đoạn thức tỉnh Đại Viên Mãn, bắt đầu xung kích bình cảnh để đột phá Siêu Phàm.

Hồng Nguyệt, Vanni, Gorete, Hôi Nhận, Thái Lư, Winnie, Không....

" Không" không phải là người đầu tiên bắt đầu xung kích bình cảnh, thậm chí với tư chất của anh ta. Trong số nhiều người tùy tùng, cũng chỉ có thể xem như ở mức trung bình. Nhưng, lại là người đầu tiên hoàn thành quá trình xung kích bình cảnh nhiều lần, chỉ còn cách Siêu Phàm ở một lằn ranh mỏng manh.

Ý Cảnh của Không đã đạt tới trình độ cao thâm.

Khi trùng kích bình cảnh, lực lượng ngưng tụ thành một cỗ, giống như một thanh trường kiếm sắc bén, đem những ngọn núi ngăn ở phía trước chém tan thành từng mảnh.

" Không" không giống như Nancy, không phải là Y Liên, anh vẫn cần có một cơ hội để đột phá một bước cuối cùng.

Mà trùng hợp một cái, Không từ trong miệng của hai nhà thám hiểm biết được, trong số những người thức tỉnh của nước Anh Đào, lại có một cao thủ sử dụng kiếm vô cùng sắc bén. Cách xa một ngàn mét, khiến cho bọn họ toát cả mồ hôi hột.

Để cho một người như Không vô cùng yêu thích kiếm đạo, cảm thấy hứng thú.

……

Lưu Thiên Minh và Tiêu Khánh Sinh, hai người đều là nhà thám hiểm cấp sáu, dù sao phẩm chất chuyên nghiệp vẫn còn ở đó.

Sau khi đem tin tức báo tin cho người phụ trách ở Công hội mạo hiểm, lại leo lên Thuyền Bay chạy tới Lạc Hà. Một đường bay nhanh như gió, cuối cùng đã tụ hợp với hai mươi người thám hiểm ở nơi trú ẩn Vĩnh An.

Lúc này, người nắm quyền ở Vĩnh An, Thôi Tâm Thinh đang điều binh khiển tướng, cũng dự định tiếp tục xuất cả vốn gốc, tại Công hội mạo hiểm ở Lạc Hà tuyên bố nhiệm vụ tương ứng, triệu tập tới một nhóm thám hiểm với thực lực cường đại, cùng với quân đoàn Tổ Long hành động. Nhân cơ hội lần này, đánh cho đám người nước Anh Đào bị thương nặng.

" Những người thức tỉnh nước Anh Đào ở cao nguyên Bạch Thụ, dưới sự tấn công của những nhà thám hiểm kia, đã tổn thất không nhỏ. Tuy những nhà thám hiểm đó suy đoán, người thức tỉnh nước Anh Đào, số lượng cũng không ít, bọn họ có thể từ nước Anh Đào tới đây, chắc chắn có một đội quân vô cùng hùng hậu.

Nhưng Thôi Tâm Thịnh làm sao có thể bỏ lỡ cơ hội lần này!

Vốn dĩ là kẻ địch không đội trời chung, nếu tiếp tục trì hoãn như thế. Những người thức tỉnh nước Anh Đào kia sẽ hồi phục lại, đến lúc đó khó xử lý hơn!

Lúc này, Thôi Tâm Thịnh đang làm động viên trước thềm chiến tranh, trong quân đoàn có khoảng 4500 người thức tỉnh của Tổ Long và 1000 người lính đánh thuê không chính thức đang tập trung ở trong doanh trại.

Một đoàn người đen kịt, cực kì ngoạn mục.

Trước đó hơn hai mươi nhà thám hiểm tiếp nhận nhiệm vụ cũng đứng ở một góc....Khách hàng đến Lạc Hà tuyên bố nhiệm vụ cũng khoảng mấy tiếng rồi. Tính toán thời gian ủy thác, chắc nó đã được đưa lên trang chủ Công hội mạo hiểm rồi.

Lưu Thiên Minh và Tiêu Khánh Sinh cũng vừa vặn chạy tới.

Biết được hai người này đã dẫn quân đội của nước Anh Đào, hơn nữa không sợ hại xâm nhập doanh địa của kẻ địch, Thôi Tâm Thịnh vội vàng cho mời hai nhà thám hiểm để gặp mặt.

" Cái gì? Những người ở khu vực cao nguyên Bạch Thụ chỉ là quân tiên phong của nước Anh Đào. Trên thực tế, có hơn 10.000 người thức tỉnh và thậm chí còn có siêu cấp cao thủ không cách nào địch lại.

Thôi Tâm Thịnh toát mồ hôi lạnh.

Lưu Thiên Minh và Tiêu Khánh Sinh là hai người thức tỉnh cấp 9 đỉnh phong, thậm chí bọn họ còn tự nhận xa xa không bằng....Sợ ở đó chỉ là người thức tỉnh cấp 12 hay là cấp 13 mà thôi.

Một gã siêu cấp cao thủ, có thể tiêu diệt mấy nghìn người thức tỉnh, có thể áp dụng giết quân chủ lực của đối phương để đả kích tinh thần của chiến sĩ.

Chứ đừng nói hơn 10.000 người thức tỉnh, thực lực cũng không hề yếu. Đây là nằm ngoài dự liệu của anh.

Cảm giác không phải là đối thủ!

Trong lúc nhất thời, Thôi Tâm Thịnh, liền đau cả đầu.

Đội ngũ đã tập kết, nhưng bây giờ rốt cuộc là có muốn đi hay không?

……

Cao nguyên Bạch Thụ.

Mấy trăm người sống sót và thức tỉnh, đã bị đuổi đến một góc khu rừng. Bọn họ cúi đầu, vẻ mặt hoảng loạn và sợ hãi, quần áo rách rưới và trên người còn có thể thấy được những vết roi.

Bọn họ là những người sống sót trước đây làm việc ở cao nguyên Bạch Thụ, sau khi bị đám người thức tỉnh Anh Đào bắt được, nô dịch thành khổ sai...Công việc cũng giống nhau, mà mệt mỏi gấp nhiều lần, chỉ cần không cẩn thận một chút là sẽ bị đánh, đã có không ít người đã chết đi.

Bên cạnh có hàng trăm người thức tỉnh Anh Đào, được trang bị đầy đủ súng và kiếm, nhìn chằm chằm vào bọn họ.

Lúc này, trong khu rừng gần bãi khai thác gỗ, " vô cực kiếm khách" Nishimura ánh mắt nhìn thi thể ở nơi đó, cũng rất cáu kỉnh.

“Rác rưởi!”

Nhiều võ sĩ tinh anh của Thiên Lang Điện như vậy, thậm chí có mấy chục người cũng không thể nào ngăn được.

Thậm chí chết đi rất nhiều lần!

Nishimura thông qua chiến trận và vết thương của những cái xác xung quanh bãi khai thác gỗ. Hắn có thể phán đoán ra, có mấy chục người thức tỉnh của nước Đại Hạ đã đột kích bãi khai thác gỗ và bọn họ cũng rất mạnh....Sau khi nơi trú ẩn Vĩnh An liên tục tổn thất mấy lần về sau, những người đã gửi đi đều là cao thủ trong cao thủ.

Nhưng khẩu khí này, vẫn nuốt không trôi.

Nghĩ đến hai người từ trong tay mình thoát đi, vẻ mặt của Nishimura càng đen hơn, " Năng lực không gian..."

......

Bờ biển, đại bản doanh Thiên Lang Điện.

Từng nhóm người sống sót của nước Đại Hạ đã bị áp giải tới, năm chiếc thuyền rune khổng lồ bên bờ biển được xếp hàng dài.

Nishimura đứng trên mũi tàu, có chút suy nghĩ...

Một là làm hoặc không làm, đã làm thì phải cho xong. Trực tiếp chém đầu tên cai quản nơi trú ẩn Vĩnh An và kiểm soát toàn bộ nơi trú ẩn để cho mình dùng.

Hoặc lợi dụng tính cơ động của con tàu rune để dọc theo bờ biển Đại Hạ, không ngừng cướp bóc tài nguyên.

Nishimura thích phương án sau hơn và an toàn cao hơn, Thiên Lang Điện số người còn quá ít và không thể nào chịu nổi sự mất mát sau cuộc chiến.

Tuy nhiên, anh quay đầu nhìn về phía nữ thư kĩ và nói, " Vĩnh An đã giết mấy trăm người của chúng ta, chuyện này không thể bỏ qua dễ dàng như thế. Bọn hắn không phải có hai mỏ tài nguyên sao, vậy chúng ta sẽ đoạt mỏ của bọn hắn rồi giết người sau..."

Vừa dứt lời, đã có người vội vàng chạy tới:

" Điện chủ, người của Vĩnh An lại tấn công khu vực cao nguyên Bạch Thụ, lần này người quá nhiều, không thể nhìn thấy phần rìa!"

Nishimura tỏ ra tức giận, người bên cạnh còn chưa có thấy rõ, thanh kiếm đã ra khỏi vỏ, xa xa mặt biển bình tỉnh đã bị xẻ đôi, lộ ra vết chém dài khoảng 100 mét. Kéo dài được vài giây, kèm theo một tiếng ầm ầm, mặt biển khép lại, nuớc bắn tung tóe lên cao khoảng mấy mét.

Một màn này, như thiên uy.

Nishimura chưa bước vào cấp độ Siêu Phàm trong truyền thuyết. nhưng thực lực của hắn cũng không kém bao nhiêu. Một tháng trước có thể dễ dàng giết chết một tên thức tỉnh Đại Viên Mãn, hiện tại lực lượng sâu không thể nào lường được...

Một nhân viên của Thiên Lang Điện ở bên cạnh, bí mật nhìn qua, vết chém chia đôi mặt biển làm hai của đại nhân Nishimura, lại câm như hến chỉ biết cúi đầu.

Lần này, đại nhân thật sự tức giận.

Thiên Lang Điên chuẩn bị xuất động một nhóm chiến binh tinh nhuệ gồm 3000 người.

Lúc này, một thanh âm sắc bén cắt ngang bầu trời, những chấm đen rơi xuống như mưa và tiếng nổ tung vang lên làm cho bụi bặm mù mịt cao khoảng mấy mét.

Đây là đạn pháo của súng cối, đối với những người thức tỉnh cấp trung và cấp cao, đạn pháo không phải là mối đe dọa lớn, nhưng nó cũng khiến cho doanh trại Thiên Lang Điện rơi vào cảnh hỗn loạn, có người không may bị trúng đạn và chết ngay tại chỗ.

Tiếng hô địch tập kích vang lên, những nhân viên của Thiên Lang Điện nhanh chóng vào vị trí, tiến vào khu rừng rậm rạp.

Cách đó vài cây số, lực lượng pháo binh của nơi trú ẩn Vĩnh An và những người thức tỉnh ưu tú nhất của Tổ Long, trên mặt đất còn có rất nhiều binh lính của Thiên Lang Điện nằm trên mặt đất...Dưới sự quan sát của phép thuật " Đại bàng trinh sát", những tên lính canh này không có chỗ nào để trốn.

Nhưng ngay sau khi tiếng pháo vang lên, vị trí đã bị bại lộ, người đứng đầu của Thiên Lang Điện đã nhanh chóng lao tới và không mất nhiều thời gian đã tới nơi này.

Một cỗ khí tức đáng sợ từ xa bay đến, khiến cho sắc mặt của Thôi Tâm Thịnh có chút ngưng trọng, thậm chí có mồ hôi lạnh lưu lại ở trên lưng...

"May mắn, tính toán thời gian, cũng nhanh..."

Ông ngẩng đầu lên nhìn những đám mây trắng.

Trong một đám mây dày đặc, một cái lỗ bỗng nhiên xuất hiện và có thứ gì đó chuẩn bị lao ra. Một ánh sáng rực rỡ bắn ra, giống như sự trừng phạt của các vị thần.

Nishimura trong cơn tức giận, mang theo cao thủ của Thiên Lang Điện nhanh chóng tiếp cận vị trí của pháo binh, trong mắt đỏ ngầu sát khí, lại cảm giác được cái gì đó, thoáng chốc ngẩng đầu nhìn lên.

Giữa những đám mây, đường nét của một chiếc Thuyền Bay xuất hiện trong mắt hắn, hai bên họng súng thô to bắn ra bầu trời đỏ rực.

Khuôn mặt Nishimura thay đổi: " Tất cả, mau tránh đi..."