Chương 474: Thương nhân thần bí (2)

Lâu đài.

Đường Vũ lấy nhẫn không gian và ba lô từ trong tay con rối ác mộng, cũng ra lệnh cho con rối ác mộng tự mình đi tới xưởng sửa chữa.....Bởi vì thu hút con quái thú Độc Giác tới, bị ảnh hưởng tới một số thiết bị và bộ phận của con rối ác ma và anh cũng bị tổn thất nhất định.

Lấy hết thu hoạch ra và lúc này anh mới có thời gian rảnh rỗi để mà xem xét kỹ.

Đường Vũ kích hoạt con mắt tinh tường, ánh mắt nhìn qua, hầu hết bảo vật có thể phân tích ra.

" Trang bị, tổng cộng có 25 cái..." Nhìn thì rất ít, nhưng trên thực tế 99,9% trang bị đã mất đi hiệu lực, nhiều nhất chỉ là vũ khí tương đối sắc bén hay là bộ áo giáp tương đối cứng cáp.

" Tất cả những thứ này đều cấp A trở lên...Hiện tại năng lượng có chút trôi đi, lực lượng không có đủ. Tuy nhiên, chỉ cần sửa chữa lại một chút...Thì sẽ có hai mươi lăm kiện trang bị cấp A, chuyến này thu hoạch cũng không tệ."

Thanh kiếm rune ở trong tay anh cũng mới có cấp A2.

Các vật liệu được sử dụng đều vô cùng quý giá. Nếu chuyển đổi thành Nguyên Tinh, giá trị ít nhất cũng khoảng 200.000 đến 300.000. Mà các vật liệu hiếm cũng không thể nào mua bằng Nguyên Tinh.

Trong qua trình Đường Vũ phân loại trang bị rune, trang bị cấp A là cấp cao nhất, cho dù giai đoạn thức tỉnh Đại Viên Mãn nắm ở trong tay tương đương với thần binh....Mà điều đáng quý hơn là trang bị cấp A được xem như là Ngụy Siêu Phàm, trải qua Siêu Phàm bồi dưỡng và tăng thêm một số vật liệu chính, liền có thể cải tạo lại vũ khí Siêu Phàm.

Kevin đã chế tạo một chiếc găng tay cấp A3 cho Ngôn Đỉnh Thiên và chiếc găng tay mà Ngôn Đỉnh Thiên đang sử dụng chính là lấy xác của bộ tộc Tà Long làm vật liệu chính. Dù sao đó cũng chỉ là một Siêu Phàm bình thường. Nếu so sánh với thanh kiếm tai họa của Nancy, thì đôi găng tay đó được xem là bán thành phẩm.

Chờ lão Ngôn đã bồi dưỡng hai chiếc găng tay này đến một mức độ nhất định và sau đó dung hợp cùng một chỗ. Một kiện vũ khí Siêu Phàm sẽ chân chính xuất hiện.

Nếu dùng phương pháp này, tính về giá cả chi phí cũng tương đối cao.

" Tuy nhiên, trang bị của Y Liên được truyền thừa lại và ngay cả Y Liên không thể nào hiểu được. Ở giai đoạn thức tỉnh, bộ trang bị có thể sánh ngang với trang bị cấp A hàng đầu và sau khi Y Liên lột xác hóa thành Siêu Phạm. Bộ trang bị đó từ quyền trượng, quần áo, trang sức, băng cài tóc hay giầy pha lê... Mỗi một kiện, đều là vũ khí Siêu Phàm."

Ngoại trừ các trang bị, còn một số đạo cụ đã được thấy, thứ đáng giá nhất là một chiếc vòng cổ có không gian khoảng mấy trăm mét khối.

Đường Vũ hối hận vì lúc trước không có xem kĩ, nếu không sợi dây chuyền này có thể chứa thêm không ít thứ.... Nhưng vào lúc đó, không có thời gian để xem xét kĩ, anh chỉ có thể đơn giản nhìn sự dao động của năng lượng, phán đoán từng kiện trang bị hay đạo cụ có hư hao hay không.

Còn có một số con rối.

Chúng đều có kích thước rất nhỏ. Mỗi một con rối, con rối ác mộng chỉ đem về mỗi thứ một chiếc để mang về làm mẫu và nghiên cứu.

Hai trong số đó lọt vào mắt xanh của anh.

[ Con rối ong] : Một loại con rối dùng để do thám có chức năng để ghi hình, biết bay và có năng lực ẩn nấp, v...v.

[ Con rối Phi Hạc] : Con rối bay có người lái, với khả năng bay cao và phòng thủ vừa phải.

Đường Vũ cất con rối đi, chuẩn bị đưa đến viện nghiên cứu, để phá giả những bản thiết kế của con rối.

" Đáng tiếc là mấy cuốn sách rune được tìm thấy trong trạm dịch vũ đều có phần giống với cơ sở về Nguyên Lực hay giảng giải một số thứ về tu luyện hoặc nói về việc ứng dụng, giá trị cũng không thấp, nhưng lại không phải tài liệu mà anh mong chờ, những tài liệu có liên quan tới Kỷ Nguyên thứ ba."

" Những lá thư được viết bằng ngôn ngữ thông thường và chất liệu của giấy không thể nào so sánh với chữ rune. Về cơ bản đã bị hư hỏng và không thể nhìn thấy cái gì...Được rồi, nếu Trái Đất đã từng tồn tại một nền văn minh huy hoàng, rồi sẽ có một ngày mình có thể tìm hiểu lịch sử của nó."

Đường Vũ lắc đầu.

Sau khi kiểm kê tất cả thu hoạch, trời cũng đã tối và anh cũng bắt đầu một ngày tu luyện mới.

......

Vài ngày trôi qua trong nháy mắt.

Mấy ngày này, tốc độ tu luyện tăng lên rất nhanh và hiệu quả vẫn được duy trì như cũ.

Theo tiến độ mà tính toán, ước chừng mười ngày nữa anh sẽ chạm tới bình cảnh của giai đoạn thức tỉnh Đại Viên Mãn.

Lãnh địa triển khai, cũng đang tiến hành có trật tự.

Ngày càng có nhiều người sống sót đến định cư ở Thâm Lam và Bộ Thành Phố thông qua các cuộc đàm phán với những nơi trú ẩn lớn ở tỉnh Thiên Nam, sử dụng tài nguyên để đổi lấy một số tài năng hàng đầu, nhóm nghiên cứu tiên tiến ở Thâm Lam bắt đầu được thành lập.

Sau khi các phép thuật được xây dựng hoàn thành, viện nghiên cứu phép thuật bắt đầu hợp lực với các chuyên gia về nông nghiệp và những người có năng lực hệ mộc để phát triển phép thuật hệ thực vật.

Tập trung tưới nước, bón phân, gieo hạt, tăng sức sống, thúc đẩy quá trình đột biến tương đương phát triển với phép thuật trồng trọt.

Sau khi xây dựng hoàn thành, việc thu hoạch các loại cây trồng trong lãnh địa có thể tăng lên hai cấp bậc và có nhiều loại cây ăn quả năng lượng với chu kì sinh trưởng dài dằng dặc cũng có thể lợi dụng dần dần.

Công Hội mạo hiểm đã dần thay thế các trung tâm lính đánh thuê ở một số nơi trú ẩn qui mô lớn và trở thành lựa chọn hàng đầu của các thế lực lớn nhỏ khi họ ủy thác nhiệm vụ.

Số lượng các nhà thám hiểm đăng kí ở những nơi khác nhau đã vượt qua con số 500.000, nhiều hơn số lượng người sống sót sinh sống ở 1 nơi trú ẩn lớn thông thường.

Đường Vũ rất là hài lòng.

Hầu hết mọi công việc ở lãnh địa đều không cần anh phải giải quyết, ngày nào anh cũng tu luyện, ngẫu nhiên kí tên, thời gian còn lại anh điều khiển con rối ác mộng đi đến dãy núi Thục Cảnh để thăm dò.

Chưa kể, vận may luôn mỉm cười với anh, lại phát hiện ra thêm một cái trạm dịch vụ.

Lần này, không có gặp sự tấn công của đám Dị Tộc, Đường Vũ điều khiển con rối ác mộng và lục soát cả trạm dịch vụ và vơ vét hết tất cả. Ngay cả vòng cổ không gian có sức chứa khoảng mấy trăm mét khối cũng không thể nào chứa hết. Anh đành phải điều khiển con rối ác mộng chạy tới chạy lui mấy lần.

Mà con rối ác mộng số hai theo mệnh lệnh của anh bay về phía Tây.

......

Phía Tây nước Đại Hạ.

Một quốc gia nhỏ nào đó.

Nơi này gần như trở thành thiên đường của ma thú, nhân loại chỉ có thể tồn tại dưới hình thức qui mô nhỏ.

Không có tường thành cao lớn, những nơi tụ tập vô cùng đơn giản và ngay cả làn sóng ma thú cũng không thể nào ngăn cản được.

Chỉ là một số lối đi được đào dưới lòng đất, khi nơi tụ tập bị phá hủy, người thức tỉnh sẽ trốn thoát qua đường hầm... Tương tự như một vụ bỏ trốn cũng không phải là hiếm ở đất nước này.

Những người thức tỉnh đã quen với cuộc sống này.

Căn cứ Quỷ Hỏa

Có hàng trăm người sống sót, trong đó có phân nửa là người thức tỉnh....Không có sự an ổn, phần lớn người bình thường đều chết ở trên đường chạy trốn. Khiến cho đất nước này tỉ lệ người thức tỉnh vô cùng cao.

Hai người thức tỉnh mặc áo giáp rách nát vừa trở về sau chuyến thám hiểm thị trấn, tìm được một số thức ăn đã hư hỏng, vẫn có thể ăn được, với thể chất của người thức tỉnh thì sẽ không có bị tiêu chảy, thu hoạch có thể nói là khá cao.

Mà cái giá phải trả là ba người đồng đội sẽ vĩnh viễn an nghỉ ở trong thị trấn, hai người còn lại có chút quen thuộc, giữa lời nói có chút thở dài.

" Hôm nay, đám Ma Thú lại mạnh hơn, ngay cả con dao chiến tôi dùng Tinh Kim Thạch chế tạo, cũng không thể chém được lông của con Ma Thú, xem ra không bao lâu nữa tôi sẽ nối gót theo bước chân của đám người Tấn Nam."

" Ta cũng không khác bao nhiêu, ngay cả những đại nhân có năng lực, cũng khó có thể đối phó với Ma Thú cùng cấp, nhân loại sớm muộn gì cũng sẽ bị xóa sổ, vẫn nên tìm cơ hội, tận hưởng một phen trước khi chết.

Hai người quay trở lại nơi tụ tập, chợt thấy vô số người chạy như điên, bọn họ ngăn lại một người thức tỉnh hỏi thăm.

" Các ngươi không biết gì sao? Có một thương nhân thần bí đang ở nơi tụ tập, nghe nói chỉ cần có Nguyên Tinh, có thể mua bất kì món hàng nào...Đùng hỏi nữa, nếu mà chậm chân, các ngươi cũng không mua được thứ gì."

Bọn hắn vội vàng chạy tới và từ xa liền thấy, vô số người thức tỉnh đã vây quanh ở phía trước.

Bất đắc dĩ chỉ có thể đứng ở trên cao nhìn, liền nhìn thấy ở vị trí trung tâm có một người mặc áo choàng màu đen.

Người đàn ông đó không thấy rõ khuôn mặt. Trên tay cầm một cái lưỡi hái, đang ngồi trên một con chiến mã, bốn cái móng của nó nổi lên một ngọn lửa xanh mờ. Một quả cầu lơ lửng ở trên vai anh ta khoảng năm tấc, nhìn vừa quỉ dị vừa bí ẩn.

" Người đó...Có phải là thương nhân thần bí."