Chương 464: Siêu Phàm đột kích (2)

Lại vài phút trôi qua, đã có người ra giá 250.000 Nguyên Tinh. Lúc này, đối thủ cạnh tranh đều ở trong phòng riêng tầng ba....Những người này cũng là đại diện của các thế lực lớn phái ra, vì vậy họ có thể lấy ra hàng trăm nghìn Nguyên Tinh lưu động trong một lần.

Những người thức tỉnh ở đại sảnh tầng một, hoàn toàn trở thành những người xem, một mặt đều thèm hai loại bảo vật, mặt khác vẫn kinh ngạc trước tài chính hùng hậu của các thế lực lớn.

" Tôi trả 300.000!"

Một giọng nói cất lên khiến mọi người vô cùng ngạc nhiên, giọng nói đó không phát ra từ những phòng riêng ở trên đỉnh đầu, mà là xuất phát từ một góc đại sảnh tầng một hẻo lánh.

Một người trẻ tuổi với khí thể hiên ngang đứng lên, ánh mắt nhìn qua, giống như có chút khinh thường:

" Ba lô không gian và quyển trục về thành, chúng ta bắt buộc phải có, hi vọng các vị cho nhà họ Ngô tôi một chút mặt mũi...."

Bên trong phòng riêng có người cười nhạo.

Nhưng bỗng nhiên từ trong người thanh niên, một cỗ khí thế bàn bạc bùng nổ, trong nháy mắt bao trùm toàn trường.

Những người ở gần đó, có người hôn mê tại chỗ, còn những người cách hơi xa một chút, giống như cổ họng bị bóp nghẹt, sắc mặt trắng bệch không nói nên lời.

Trong phòng, các cường giả đến từ các thế lực lớn trong nháy mắt im lặng, vẻ mặt mọi người đều cảm thấy ngưng trọng vô cùng, hai tay run rẩy, trên trán cũng có mồ hôi chảy xuống.

Là khí tức thức tỉnh cấp 13!

Giống như một con thú hoang dã, đè nặng ở trong lòng mỗi người.

Cho dù phẫn nộ hay không cam lòng, những người thức tỉnh cũng không ai dám mở miệng, sợ làm cho vị cường giả này tức giận.

Trong phòng số một.

Đường Vũ nhíu mày, cảm thấy rất khó chịu, đang do dự để tự mình động thủ hay ném Tiểu Lật ra ngoài.

Bóng dáng Ngôn Đỉnh Thiên xuất hiện, bay giữa không trung ở phòng đấu giá, " Là ai, dám gây rối ở trong Thâm Lam..."

Hai mắt ông lướt nhanh như điện và trực tiếp khóa chặt người thức tỉnh Kỷ Nguyên thứ tư họ Ngô, Nguyên Lực ngưng tụ thành một bàn tay to lớn và tóm lấy người đàn ông.

Là... Siêu Phàm!

Người thức tỉnh Kỷ Nguyên thứ tư nhà họ Ngô sợ hãi tè ra quần!

Hắn chỉ lo lắng và nóng nảy một chút, cũng không muốn cướp đoạt hàng hóa ở trong phòng đấu giá, anh cũng có thể lấy 300.000 Nguyên Tinh, nhưng anh cũng không hề nghĩ tới, đường đường Siêu Phàm lại thực sự làm bảo vệ ở trong đấu giá?

Còn không biết tình hình liền trực tiếp ra tay xuất thủ?

Ngài tốt xấu cũng là Siêu Phàm đó!

Cường giả Kỷ Nguyên thứ tư bị bàn tay Nguyên Lực xách lấy giống như con gà con, liền xấu hổ, liền tức giận.

Ngôn Đỉnh Thiên lại rất hài lòng.

Nghĩ thầm mình chăm chỉ như thế, đánh giá thành tích tuần này, tiền lương chắc có thể nhận nhiều thêm một ít?

......

Không có người gây rối nữa, các nhà đấu giá tiếp tục tăng giá.

Quá trình này là một cuộc cạnh tranh vô cùng cân bằng.

Không có ai dám nói cho mình mặt mũi nữa?

Nếu mặt mũi có ích, vậy còn muốn Nguyên Tinh làm gì?

Ba cái ba lô không gian và năm cuộn giấy hồi thành cuối cùng được một người trả giá không xác định ở phòng riêng tầng ba với cái gí là 365.000 Nguyên Tinh.

Cuộc đấu giá hiện đã kết thúc, người thức tỉnh ở trong hội trường, liên tục rời đi.

Một số người thở dài, bởi vì thiếu chút Nguyên Tinh vậy mà bảo vật thế mà không cánh mà bay, cũng có người thu hoạch vô cùng phong phú và hớn hở vô cùng.

Lần này, bên trong cuộc đấu giá cỡ lớn, có sự kiện vô cùng đáng chú ý.

Đó là cường giả Kỷ Nguyên thứ tư họ Ngô, lúc này đã bị còng hai tay, hai chân đã được đặc chế. Sau đó, bị một vài tên quân đoàn phòng thủ áp giải đi, lại hưởng thụ cảm giác bao nhiêu cặp mắt nhìn qua.

Phòng số 1.

Đường Vũ cũng chuẩn bị con đường riêng rời đi.

Đột nhiên, một tiếng chuông báo động mạnh mẽ dồn dập vang lên ở trong đầu.

Anh giật mình, mở bản đồ lãnh địa hiện ra trước mắt.

Phạm vi của lãnh địa cấp 6 đã mở rộng rất nhiều, nếu tiếp tục mở rộng theo cách này, trong tương lai khi lãnh địa đạt tới cấp tám và chín có thể phạm vi lãnh địa bao trùm tới Lâm Đông.

Lãnh địa ở khắp mọi nơi, đó là sự thật.

Tuy nhiên, ở phía Bắc lãnh địa đã xuất hiện hơn mười mấy chẩm đỏ lớn.

Chỉ có mười mấy người, nhưng đó là báo động lớn nhất kể từ khi anh ta có hệ thống trong tay.

Ngay cả biên giới bản đồ cũng nổi lên màu đỏ nguy hiểm....Đường Vũ biết tình huống khẩn cấp, cho nên không kịp suy nghĩ nhiều, lập tức thông qua khế ước liên lạc Nancy và Y Liên, khôi lỗi phòng thủ số hai đang ở Bắc Đình, lập tức thông qua cổng dịch chuyển quay trở lại.

Ra lệnh khôi lỗi số một và con rối ác mộng, tùy thời chờ lệnh.

Lần lượt từng mệnh lệnh thông qua quả cầu thủy tinh lập tức truyền đến các bộ phận khác.

Thuyền Bay vẫn còn ở trong lãnh địa, các thành viên lập tức lên Thuyền, người nào cũng vào vị trí sẵn sàng bất kì chiến đấu bất cứ lúc nào.

Các quân đoàn phòng thủ, quân đoàn trinh sát, quân đoàn kỵ binh.....Và các quân đoàn chủ lực khác, tiến vào trạng thái chiến đấu cấp một.

Toàn bộ nơi trú ẩn Thâm Lam, giống như một cỗ máy khổng lồ và tinh vi, hoạt động với tốc độ cao.

......

Cuộc đấu giá vừa kết thúc.

Một tiếng còi chói tai vang lên và trên đường phố, một nhóm người thức tỉnh mặc đồng phục chiến đấu màu đen chạy qua, thông báo cho những người sống sót tiến vào khu vực lánh nạn.

Những người thức tỉnh đang tự hỏi, đang yên đang lành, sao lại tự nhiên sẵn sàng chiến đấu?

Cho dù là làn sóng ma thú cấp năm, hẳn là không thể nào công phá được bức tường thành hùng vĩ như ngọn núi kia chứ?

Bọn họ sốt ruột hỏi, nhưng mà ngay cả người thức tỉnh của quân đoàn chủ lực cũng không biết nguyên nhân, chỉ biết đẳng cấp chiến đấu rất cao.

Sự nghi ngờ không có kéo dài lâu.

Những người thức tỉnh bỗng nhiên cảm giác trong lòng có một khối gì đó đè nặng, làm cho người ta không thể nào thở nổi.

Đường phố ồn ào trong phút chốc yên tĩnh.

Có người ôm ngực của mình, nửa quỳ trên mặt đất.

Có người nghiến răng, run rẩy nhìn về phía trước.

Hơn mười đạo thân ảnh giống như ma quỷ.

Nghẹt thở.

Tuyệt vọng.

Hiện lên suy nghĩ trong lòng mỗi người.

Khí tức của người thức tỉnh cấp 13 vừa rồi khiến cho bọn họ cảm thấy trước mặt đang đối diện với một con mãnh thú, hiện tại bọn họ cảm thấy cả bầu trời....Dường như sụp đổ!

......

Cách đó vài cây số.

Mười bốn bóng người nhanh chóng bay qua.

Khí tức như vực sâu, như thể cả thời gian và không gian đều tĩnh lặng.

Lần này, chỉ vì giết người chỉ bằng một đòn, cả hai bộ tộc đã hợp lại, có tổng cộng mười bốn tên Siêu Phàm, sáu tên từ bộ tộc Hắc Ma và tám tên từ bộ tộc Bạch Cốt.

Bộ tộc Hắc Ma gần như phái đi toàn bộ lực lượng, chỉ lưu lại một tên Siêu Phàm phòng thủ ở Bí Cảnh.

Bay ở phía trước chính là hai tên trưởng lão Siêu Phàm của bộ tộc Hắc Ma và một tên trưởng lão của bộ tộc Bạch Cốt.

" Lần này, hai bộ tộc chúng ta liên thủ, nhất định có thể đem đứa con của định mệnh giết chết, cho dù có bao nhiêu đứa thì cũng như thế." Một người trong đó nói.

Tên đã cùng Nancy chiến đấu, nở một nụ cười lạnh lẽo. " Ba người chúng ta là Siêu Phàm lâu năm, Thâm Lam chỉ có một người chống lại chúng ta, hai đấu một, thâm chí ba đấu một, không một người có thể chạy trốn. Tôi hi vọng, đứa con của định mệnh nhiều hơn một chút, cũng có thể làm cho chúng ta kiếm thêm được nhiều bản nguyên, ha ha ha....."

Trong khi nói chuyện, những cánh đồng lúa mì vàng và những bức tường thành màu đen to lớn và hùng vĩ đã xuất hiện trước mặt bọn họ.

Một tên trưởng lão bay lên, ngưng tụ ma diễm vô tận, " Trước tiên để cho ta tặng một món quà cho những nhân loại yếu ớt này đi!"