Lời vừa nói ra, tất cả đều im lặng.
Nhìn anh ta như một kẻ ngốc.
Đường Vũ sờ sờ chóp mũi, đề nghị của tôi không phải là không đáng tin cậy đúng không? Bọn họ không biết những người đứng bên cạnh tôi đều là Siêu Phàm sao!
Đới tướng quân và những người khác thực sự không biết.
Ý tưởng của Đường Vũ cũng không phải dựa vào thực lực mạnh mẽ của Nancy và Y Liên....Bọn họ có thể lao lên chiến đấu, nếu như không thể làm thịt được đám dị tộc Siêu Phàm kia...Bọn họ cũng có thể chạy trốn.
" Tuy hai cái " tổ ông" là mối đe dọa lớn, nhưng nếu như không có Siêu Phàm bên phía dị tốc, với hình dáng khổng lồ cua 3" tổ ong", cũng không khó để phá hủy."
Phái ra đội hàng đầu của Tổ Long cũng được, hay gửi máy bay chiến đấu và sử dụng tên lửa để bắn phá " tổ ong" ở khoảng cách xa thậm chí còn đơn giản hơn...Đường Vũ tin tưởng vào các phương pháp trên và Bắc Đình đã đều thử qua...Nhưng tốc độ của tên lửa quá chậm, cho dù đó là quả bom hạt nhân, dưới tình huống Siêu Phàm không có chuẩn bị, xem như không có khả năng để đánh trúng.
Tính thực dụng còn kém xa so với pháo tụ năng nâng cấp đã tiêu hao rất nhiều tiền để chế tạo.
" Ngược lại những tên Siêu Phàm dị tộc kia mới là uy hiếp chân chính." Ánh mắt Đường Vũ nhìn lên bầu trời phía xa.
Cách đó khoảng mấy cây số, anh vẫn có thể nhìn thấy sự xuất hiện của hai chấm đen kia.
Đôi mắt đỏ rực, vảy xám, sau lưng có hai đôi cánh xương mỏng manh...Cũng không phải là ma thú, từ trong miệng tướng quân Đới, Đường Vũ mới biết được đây chính là một tên dị tộc, được gọi là tộc Tà Long.
Đó cũng là lần đầu tiên anh mới nhìn thấy một tên dị tộc không phải hình người.
" Có hai tên Siêu Phàm đã bại lộ ra ngoài, mà ở trong bóng tối còn ẩn giấu Siêu Phàm. Chỉ là không biết số lượng bao nhiêu."
Đới Mục Bạch nhìn về phía Mạnh Cảnh Nhiên.
Mạnh Cảnh Nhiên ngưng thần một lát, sau đó nặng nề gật đầu, " Anh Đường quả là cảm giác nhạy bén, ở trong bóng tối.. quả nhiên có thêm nhiều uy hiếp."
Đới Mục Bạch lại quay đầu nhìn Đường Vũ, há miệng, không nói gì.
Nghe nói anh ta vẫn là một thanh niên, không phải lão quái vật đã hóa thanh niên, năng lực cảm giác dĩ nhiên mạnh hơn Thần hộ mệnh hay sao?
Đường Vũ cười cười không nói lời nào.
Mặc dù năng lực cảm nhận của anh mạnh hơn rất nhiều so với những người thức tỉnh Đại Viên Mãn, nhưng nếu so với Siêu Phàm cũng tương đương với con số 0...Vẫn không thể so sánh được.
Trong bóng tối, có Siêu Phàm ẩn giấu, đây là những gì mà Y Liên đã nói.
" Cứ điểm chỉ có một khẩu pháo, nếu những tên dị tộc chịu chấp nhận hi sinh, thì tòa cứ điểm này chắc chắn đã bị chiếm từ lâu.
Chúng ta không thể nào đặt hi vọng vào sự hèn nhát của kẻ thù, ngay cả khi kẻ thù rút lui lần này vậy thì lần sau thì sao? Ma thú mà nhiều không thể nào đếm hết, chỉ cần đám Siêu Phàm dị tộc kia không có chết, một cuộc tấn công như thế vẫn có thể được phát động bất cứ lúc nào.
Quan trọng nhất chính là trong bóng tối, ẩn nấp bao nhiêu tên Siêu Phàm, đừng nói Mạnh sư phụ và tôi, cho dù có thêm hai người Siêu Phàm đi chăng nữa cũng chưa chắc có thể phá hủy " tổ ong", thậm chí chỉ vì việc này có thể đả thảo kinh xà, khiến cho bản thân gặp nguy hiểm nhiều hơn."
Những người khác đều im lặng, không tìm được lý do để phản bác.
" Đúng rồi, những Siêu Phàm khác ở Bắc Đình đều không có ra tay trợ giúp hay sao?" Đường Vũ có chút nhíu mày.
Mạnh Cảnh Nhiên trả lời câu hỏi này, " Lão Diêu và những người khác, bọn họ cần phải trấn giữ phòng tuyến khác, tạm thời không thể nào ra tay được, về phần...." Ông ta nhìn về phía Đới Mục Bạch.
Đới Mục Bạch bất đắc dĩ, còn mang theo chút phẫn nộ, " Đã để người truyền tin khẩn cấp cho hai vị cung phụng, nhưng bọn họ, không biết lúc nào có thể chạy đến."
Bắc Đình có ba vị Thần hộ mệnh, còn có ba tên cung phụng của Kỉ Nguyên thứ tư về sau đột phá Siêu Phàm.
Chỉ là những người đó cũng chả phải là người một nhà, ngoại trừ trong đó có một vị tương đối dễ nói chuyện, đang tọa trấn ở phương Bắc ra. Hai người khác chỉ muốn ăn chực, có việc thì lại không ngừng từ chối.
Những chuyện này Đường Vũ cũng chả thèm muốn biết rõ ràng.
"Trước tiên nói về kế hoạch của ta đi."
Anh nghiêng người né ra, giới thiệu Y Liên và Nancy đang yên lặng đứng ở phía sau, không nói tiếng nào, thậm chí chả thèm quan tâm vẻ mặt thưởng thức của Diêu Quân và nhóm người Mạnh sư phụ đang mở miệng to như cá voi.
"....Hiện tại bên chúng ta có tổng cộng bốn người Siêu Phàm, không hẳn là ít hơn bên kia. Nếu như chúng ta phát động công kích, thì chúng ta đang ở ngoài sáng còn kẻ địch đang ở trong tối. Ngược lại, nếu chúng ta có thể dụ địch tấn công vậy thì thế chủ động tấn công sẽ hoàn toàn đảo ngược.
Dưới sự đánh lén, biết nắm bắt cơ hội, làm thịt một hai tên Siêu Phàm cũng không có gì khó khăn."
" Nhưng bây giờ, Siêu Phàm bên tộc Tà Long không có dự định tấn công chúng ta, bọn họ dựa vào làn sóng ma thú vô tận để có thể đè chết chúng ta" Diêu Quân nói.
" Đường Vũ lắc đầu, " Ngươi quên mất gì rồi sao, để cho những tên Siêu Phàm dị tộc kia khiếp sợ, chính là khẩu pháo của cứ điểm Long Bàn, chỉ cần chúng ta làm bộ chống đỡ không nổi, sau đó bắn ra một pháo để tiêu diệt số lượng lớn ma thú. Nghĩ thử xem, những tên Siêu Phàm dị tộc đó sẽ còn tiếp tục chờ đợi nữa hay sao?"
" Cho dù bọn hắn cẩn thận cỡ nào cũng chả thành vấn đề, chờ thời gian pháo tụ năng nạp lại năng lượng kết thúc, tiếp tục bắn ra....Tiêu diệt phần lớn ma thú, nguy cơ của cứ điểm Long Bàn cũng sẽ được giải trừ."
Khẩu pháo của cứu điểm có khả năng làm trọng thương, thậm chí có thể giết chết Siêu Phàm, đối với những tên dị tộc này được xem là hiểm họa chết người.
Cộng thêm cường giả Siêu Phàm ở bên nhân loại, cùng cấp đối đầu, khả năng chết đi cũng vô cùng nhỏ.
Đới Mục Bạch sắc mặt thay đổi, trong chốc lát rối rắm, nhìn Mạnh Cảnh Nhiên một chút, sau đó liếc nhìn đám người Đường Vũ gật đầu nói: " Được rồi, chúng ta sẽ làm theo kế hoạch của anh Đường!"
......
Đới Mục Bạch nhìn qua giống người thô lỗ, làm việc lại có chút tinh tế cùng quả quyết, trách không được có thể trấn giữ cứ điểm, trở thành tướng quân hàng đầu.
Từng đạo mệnh lệnh có trật tự truyền đạt xuống.
Không cần cân nhắc gì nữa, cứ điểm Long Bàn vốn đã tràn ngập nguy cơ.
Ngoại trừ " tổ ong" còn có năm con ma thú cấp thảm họa, đang tùy ý tiến công, những cứ điểm nhỏ đang đống đinh ở phía xa ngọn núi, rất dễ bị phá hủy bởi ma thú cấp tai nạn, những người lính ở bên trong phòng thủ gần như không có khả năng sống sót.
Sau nhiều lần giao chiến, đám dị tộc đã trở nên quen thuộc với cách tiếp cận của con người và ra lệnh cho ma thú cấp tai nạn duy trì ở một khoảng cách nhất định...Ngoài phạm vi tầm bắn của những khẩu pháo tụ năng bình thường.
Những con ma thú khác tấn công các bức tường thành cao của cứ điểm Long Bàn cho dù trả bất cứ cái giá nào.
Liên tục có chiến sĩ bị thương nặng và được đưa đi cấp cứu.
Trước khi quân tiếp viện đến, áp lực đối với binh lính tiền tuyến ngày càng gia tăng.
" Cũng không có sai biệt lắm..." Đại tướng quân lẩm bẩm nhìn chăm chú trên chiến trường.
Đường Vũ cũng đã sẵn sàng chuẩn bị bất cứ lúc nào sử dụng chế độ tiêu tiền.
Lúc này, bỗng nhiên nhìn về phía sau, một cỗ khí tức mạnh mẽ đến cực điểm từ xa truyền đến.
Chỉ chốc lát sau, liền đến ở trên bầu trời cứ điểm Long Bàn.
Người tới mặc áo giáp màu bạc, lực lượng hùng hậu, mái tóc màu hạt dẻ buộc thành roi tung bay ở trong gió.
Khí thế Siêu Phàm của hắn bộc phát ra không hề giữ lại một chút nào, liền đem những con ma thú bay lượng biến thành thịt băm.
Trên không trung tùy ý chém giết một trận, cường giả Siêu Phàm rơi vào bên trong pháo đài nhìn thấy binh lính lộ ra vẻ khâm phục, sĩ khí tăng cao. Tên cao thủ Siêu Phàm sử dụng kĩ năng đã làm nên tên tuổi của hắn... Cửu trọng chấn kình.
Sóng khí vô hình từ trong lòng bàn tay hắn nổ ra, tất cả ma thú ở trên đường đi đều bị ngưng trệ, sau đó nổ tung biến thành từng chùm máu.
Chỉ riêng đòn này đã giết chết khoảng hai ba nghìn con ma thú.
Tên cao thủ Siêu Phàm liếc nhìn, rồi xoay người đi vào bộ chỉ huy, " Có Bách Lý Bá ta ở nơi này, sự an nguy của cứ điểm Bàn Long không cần lo lắng gì nữa."
Anh chỉ gật đầu với Mạnh Cảnh Nhiên, mặc kệ những người khác, nói ra một câu. " Tìm cho tôi một căn phòng yên tĩnh", rồi lập tức bỏ đi.
......
Bộ chỉ huy rơi vào một sự im lặng ngắn ngủi.
Đường Vũ mới biết được, người này chính là một một trong ba tên cung phụng ở Bắc Đình.
Nghe nói Bách Lý Bá là một tên hách dịch, người cũng như tên, nhưng anh ta cũng không thể nào phàn nàn.
Đới tướng quân tức giận, anh chưa bao giờ nghĩ tới Bách Lý Bá sẽ trực tiếp lộ ra khí tức, đối với loại người này, thậm chí không thể nào thương lượng, anh cũng vô cùng bất đắc dĩ, " Kế hoạch chúng ta phải làm sao bây giờ? Bách Lý cung phụng vừa đến, những tên Siêu Phàm dị tộc kia chắc chắn đã phát hiện."
Đường Vũ cũng thật không ngờ.
Suy nghĩ một chút, ánh mắt của anh dần dần sáng lên, " Không, có Siêu Phàm hỗ trợ, sẽ không đến mức rơi vào cảnh tuyệt vọng trong thời gian khẩu pháo nạp lại năng lượng, khẩu pháo bắn ra mới có vẻ càng bình thường hơn...Về phần Bách Lý Bá, không phải vô cùng chói sáng sao, để cho hắn liền thu hút sự chú ý là được rồi."