Tiểu Lật đã biến sức mạnh tinh thần của mình thành một sợi dây và mang tên quỷ thuật đạo tặc đi lên tầng năm của trung tâm mua sắm.
Tiểu Lật bước lên cầu thang, từ tầng một đến tầng bốn, vố số người nhiều chuyện thích vây xem, kinh ngạc nhìn thanh niên đang lơ lửng ở trên không trung với vẻ mặt ủ rũ, người thanh niên cố gắng vùng vẫy khi bị vô số xiềng xích trói lại.
Không giống như "quỷ thuật đạo tặc" đẹp trai trong tưởng tượng!
Không phải là một cô gái dễ thương!
" Không có thực lực, ngoại hình cũng chả có đẹp đẽ gì, từ nay về sau không cần hâm mộ hắn nữa."
"Thất vọng, hóa ra là đàn ông."
"Ngươi không nghĩ nam nhân cũng tốt sao?"
"Tiểu loli đó thật đáng yêu, không đúng, thật hung dữ!"
Một đường kéo thanh niên đi đến tầng thứ năm, những người thức tỉnh vây xem mới thu hồi lại ánh mắt, nhưng một cuộc thảo luận khác lại bùng nổ.
Những người thức tỉnh làm việc bán thời gian tại tòa báo, kích động đến mức nhảy dựng lên, không có để ý đến hoàn cảnh ồn ào, lập tức cầm lấy giấy bút ghi lại lên bản thảo.
【 Tuyệt đối không nghĩ tới, "Quỷ thuật đạo tặc" lại là người như vậy! 】
Lúc này bắt đầu viết, căn bản không thể nào dừng lại được.
Với danh tiếng của " quỷ thuật đạo tặc", cũng đủ có thể làm một cái chuyên mục đặc biệt rồi, nội dung bên trong đó có viết như thế nào cũng không ngại nhiều.
Trong đám người lại có người thức tỉnh hô lên " Ảnh chụp của " quỷ thuật đạo tặc" bị trói, một tấm 50 Nguyên Tinh, không có trả giá!"
Thanh niên vừa được đưa lên tầng năm liền nghe thấy âm thanh từ dưới lầu truyền đến, vẻ mặt đỏ lên, thở dài, chỉ biết ôm đầu.
......
Tiểu Lật triệt tiêu lực lượng tinh thần trói buộc, tên " quỷ thuật đạo tặc" ngã lăn ra mặt đất trong thư thế nhào về phía trước giống như một con chó ăn cứt.
Sau đó Tiểu Lật nhảy nhót tiến lên:
" Báo cáo lãnh chúa, nhiệm vũ đã hoàn thành kít, có phần thưởng hay không kít, không có chút nữa tôi hỏi lại sao kít......."
Cô ậm ừ chạy lon ton đến bên người thanh niên, thò đôi chân ngắn ngủn của mình ra rồi lật thanh niên lại, liền nhìn thấy hai mắt thanh niên trợn trắng, đờ đẫn, một bộ dáng không muốn xa rời.
Tiểu Lật nghiêng đầu, " Bị ảo giác biến thành đồ ngốc rồi kít?" Lực lượng tinh thần của cô tản ra, " Nếu như cho ngươi một cái tinh thần chấn đống, chắc chắn có lẽ sẽ tốt hơn kít!"
Thanh niên giống như con cá chết nằm trên mặt đất lập tức nhảy dựng lên, liên tục bò ngã trước mặt Đường Vũ: " Bệ hạ, tha mạng!"
......
"Tên?"
"Nicholas..."
Đường Vũ lạnh lùng liếc hắn một cái.
"Tôi thực sự ... Không, chờ đã, đừng...."
Một lát sau.
"Tên?"
"Trang... Trang Lai Phúc. "Thanh niên ủ rũ.
“Thường Uy là gì của ngươi?”
"Gì?"
......
“Quỷ Thuật Đạo Tặc” tên thật là Trang Lai Phúc, là người bản địa ở Bắc Đình.
Tự xưng là Nicholas cũng không phải nói dối, chỉ là sau khi hành nghề, cảm thấy tên thật của mình quá kém cỏi, cho nên mới nghĩ ra một cái tên mỗi khi ăn trộm.
Theo như lời anh ta nói thì anh ta là một tên trộm, chuyên cướp của người giàu giúp người nghèo, đương nhiên anh ta đã bị Đường Vũ đánh cho một trận tơi tả.
Sau khi đánh xong, Đường Vũ cảm thấy sảng khoái, lại lột bỏ nhẫn không gian trên ngón tay thanh niên, từ đó lấy ra trang bị đã bị cướp đi.
Thực lực của Trang Lai Phúc ở cấp độ 10, Đường Vũ dùng con mắt tinh tường quan sát, tiến độ tu luyện đã đạt 90%, cấp 11 cũng không có còn xa lắm.
Tư chất kinh người, nếu như đạt được thế lực lớn bồi dưỡng, e rằng đã bước vào cấp 11 từ lâu rồi.
Có lẽ sẽ rơi vào nhóm những người thức tỉnh đứng đầu ở Bắc Đình.
Trách không được hắn làm việc từ đó cho đến nay, cũng không hề có thất bại.
Hắn giỏi ảo thuật và kĩ năng chạy trốn, ngay cả giai đoạn thức tỉnh Đại Viên Mãn cũng không thể nào giữ lại được anh ta, Trang Lai Phúc cũng không phải cái gì cũng trộm. Ít nhất một số phòng thủ quan trọng ở Bắc Đình, anh ta chắc chắn sẽ không đụng đến.
Tuy nhiên, nếu bạn thường xuyên đi dạo bên sông, bạn không bao giờ có thể bị ướt giày.
Vì giày đã ướt rồi nên bán đi sẽ tốt hơn.
Thanh niên ngồi trên mặt đất run rẩy.
......
Có tấm gương phản diện của " quỷ thuật đạo tặc" ở phía trước. Mấy ngày kế tiếp, bên trong khu trung tâm mua sắm cũng không còn rắc rồi gì nữa.
Đường Vũ thông qua cổng dịch chuyển qua lại hai nơi cũng rất thuận tiện.
Nancy thường ngay tu luyện ở Lãnh Địa, chỉ khi nào anh đi xa, mới kiêm luôn chức bảo vệ riêng.
An toàn của trạm trung chuyển Bắc Đình cũng không có cần lo lắng.
Hôi Nhận, Tạ Y, Tiểu Lật và chị em Tinh Linh, Tinh Nguyệt cũng đang hỗ trợ, giai đoạn đầu còn rất nhiều thứ phải bận rộn.
Năm vị cao thủ ở nơi đó, cho dù xuất hiện người thức tỉnh mạnh hơn " quỷ thuật đạo tặc", chắc chắn sẽ bị hành cho ra bã.
Và con át chủ bài thực sự của Đường Vũ chính là con rối cận vệ số hai.
Sau khi tiểu lãnh địa được xây dựng, con rối cận vệ liền có thể thông qua cổng dịch chuyển đến đó, với con rối số hai tương đương với thực lực 2,3 ngôn Đỉnh Thiên. Nếu đám người Lục Trường Hoành âm thầm có động tác gì, dưới thực lực tuyệt đối sẽ bị nghiền cho ra cám.
Nhưng đã mấy ngày trôi qua, Đường Vũ vẫn không nhìn thấy kế hoạch bí mật nào được thực hiện.
Anh có chút bối rối.
Ngược lại, một số quan chức cấp cao ở Bắc Đình thường xuyên truyền đến tín hiệu lấy lòng và lôi kéo.
Một số gia tộc hàng đầu đã đặt hàng.
Mỗi thế lực hi vọng mình có thể là người đầu tiên nhận được trang bị.
Trong khoảng thời gian này, Đường Vũ thường xuyên ở lại xưởng chế tạo trang bị, mỗi khi nhìn thấy bảng điều khiển màn hình cảm ứng, ngón tay của anh giống như cài đặt chế độ tự động mà ấn xuống.
Quả thực muốn nôn ra máu!
Anh cũng từng nhờ Y Liên làm, nhưng vô ích, trừ khi tự tay anh thao tác, bằng không công xưởng cũng chỉ là một cái cục sắt.
Bao gồm cả việc mua sắm ở trên thị trường, triệu hồi ở quán rượu v...v. Tuy tín đồ có thể đi vào nhưng bọn họ không có quyền điều khiển chúng. Trong bốn tòa nhà cốt lõi, chỉ có viện nghiên cứu là những người khác có thể điều khiển.
Nhưng ở bên trong viện nghiên cứu vẫn cần Đường Vũ phải tự mình thao tác.
Đường Vũ không chỉ tập trung vào việc chế tạo trang bị để kiếm tiền.
Nguyên Tinh quan trong, nhưng thực lực, nghiên cứu về công nghệ tiên tiến, sự sắp xếp tổng thể của các vùng lãnh thổ v...v, tất cả đều không thể thiếu.
Do đó, việc chế tạo trang bị rune cao cấp vẫn còn khan hiếm như trước.
Với việc mở rộng dây chuyền sản xuất, các trang bị rune cấp thấp đã thông qua cổng dịch chuyển vận chuyển đến Bắc Đình, bao gồm vô số con rối.
Hiện nay, đặc điểm lớn nhất của trạm trung chuyển Thâm Lam chính là có rất nhiều người thức tỉnh có con rối đi theo ở phía sau.
Những ma mới có những con rối cơ sở tròn trịa đi theo phía sau.
Hầu hết những tiểu đội thức tỉnh lâu năm, phần lớn mua hai hoặc ba con rối chiến đấu cầm súng ống, ở phía xa hỗ trợ bọn họ, cũng không giống như những con rối cận chiến chỉ sử dụng vài lần liền báo hỏng.
Mang lại hiệu quả tốt nhất khi sử dụng tiền.
Những con rối thủ hộ, nói chung chỉ có những người thức tỉnh cấp cao mới có thể mua được chúng. Nhưng doanh số bán ra cũng không hề thấp và chúng chủ yếu được dùng để bảo vệ người thân của mình.
Một con rối thủ hộ đi theo người thân nhất của mình tương đương với việc thuê một vệ sĩ không biết mệt mỏi, đầy lòng trung thành, thực lực không yếu và giỏi bảo vệ.
Cho dù đắt cỡ nào cũng xứng đáng với số tiền bỏ ra.
Thứ mà Đường Vũ coi trong không phải là doanh số con rối bán ra, nó kém xa rất nhiều so với vũ khí và trang bị thông thường.
Tuy nhiên, khi bạn mang vũ khí và trang bị trên người, bạn không thể nhìn thấy hiếu ứng ánh sáng xanh tím của riêng chúng. Người bên ngoài không biết bạn đang mặc gì, nhưng những con rối thì khác!
Dễ thấy.
Mang ra ngoài thể hiện bên ngoài của bạn.
Bạn không thể nào tìm thấy nó bất kì nơi nào khác!
Nó cũng là một loại tuyên truyền trá hình của trung tâm mua sắm Thâm Lam.
......