Chương 430: Nhật báo Thâm Lam hàng ngày

Sự xuất hiện Thuyền Bay, hầu hết thời gian đều bàn tán về vấn đề này.

Những người hiện có đủ điều kiện để đi du lịch đến các nơi trú ẩn khác bằng Thuyền Bay, chủ yếu là những người thám hiểm được xếp hạng cao.

Hầu hết các nhà thám hiểm chỉ là khán giả dưới sân khấu.

Người sống sót khoảng cách thì xa hơn, nên ăn uống no say, nhiều nhất họ chỉ la lên, " A, trên trời có thứ gì đó đang bay!"

Bọn họ cũng không trong cậy vào một ngày nào đó có thể đi ở trên chiếc Thuyền Bay kia, từ trên không trung quan sát được cảnh sông mây núi, càng không có ý định rời khỏi Thâm Lam... Là một người bình thường, một cuộc sống tốt đẹp và đầy đủ như thế, ở những nơi khác không thể nào tìm thấy.

Nhưng người bình thường cũng có kênh thông tin để tìm hiểu tin tức ở bên ngoài.

" Lấy một tờ báo Thâm Lam hàng ngày."

" Tới ngay."

Người bán hàng rong dừng xe đạp, chân chống xuống đất, nghiêng người về phía trước giỏ xe, lấy ra một tờ báo đưa qua.

Người thanh niên ăn mặc giản dị và cầm lấy tờ báo, lấy ra một tấm vé lương thực được gấp gọn gàng rồi đưa cho người bán hàng rong.

Tả Triều Học vừa mới tới Thâm Lam mấy ngày trước.

Đoạn thời gian trước, tuyến đường sắt Thâm Lam kết nối với Nam Thanh, Tả Triều Học nghiến răng đem một chút lương thực còn sót lại của mình đổi thành vé xe và bắt đầu cuộc hành trình không có xác định này.

Danh tiếng của Thâm Lam.

Nó được lan truyền rộng rãi của nhiều người sống sót ở Nam Thanh.

Trong lời đồn đãi, đây là một nơi trú ẩn thiêng liêng, không có lo lắng không có cơm ăn, không sợ có cái mặc và không lo lắng về sự an toàn của nơi trú ẩn, giống như một xã hội tốt đẹp không thể nào tưởng tượng được... Không có tồn tại ở thời đại này.

Rất nhiều người cũng không tin lời đồn này, ngay cả Tả Triều Học cũng không có tin tưởng cho lắm.

Nhưng ở Nam Thanh, hắn không có gì phải vướng bận cả, cắn chặt hàm răng, liền bước lên chuyến tàu này.

Khoang hạng ba vô cùng chật chội và chen chúc như đàn cá mòi, mùi ở bên trong toa xe cũng vô cùng khó ngửi. Nga cả những nhân viên tuần tra mặc đồng phục màu đen cũng phải đeo khẩu trang.

Nhưng Tả Triều Học lại cảm thấy thoải mái.

Được bao phủ bởi một lớp sắt thép dày đặc, khoang tàu hoàn toàn kín mít. Còn có những người thức tỉnh mạnh mẽ tuần tra qua lại. Không bao lâu, đoàn tàu dừng lại an toàn ở bên cạnh sân ga của Thâm Lam.

Cửa toa tàu mở ra, một đám người vèo một cái liền tràn ra bên ngoài.

Tả Triều Học biết được không ít người, giống như hắn, đều có ước mơ tới Thâm Lam, hi vọng ở chỗ này có thể bắt đầu một cuộc sống mới.

Nhưng cũng có chút lo lắng.

Cũng may, tất cả mọi thứ lời đồn về Thâm Lam, ở đây không thiếu công ăn việc làm, chỉ cần ai làm việc chăm chỉ thì sẽ không lo lắng về cái ăn, không lo không có cái mặc... Tả Triều Học trên người mặc chiếc áo khoác bông to lớn này, tuy có chút rách rưới, những vẫn còn mặc được. Không giống như những người sống sót không đủ tiền mua áo về mùa đông, chỉ có thể ngồi co ro ở một góc. Hắn là người may mắn nhất, đem tất cả của cải, lương thực để đổi thành vé xe.

Bây giờ, Tả Triều Học làm việc tại trạm tái chế rác thải...Tên thì không dễ nghe, nhưng đây chính là bộ phận trực thuộc ở nơi trú ẩn, tuy rằng không lớn, nhưng lợi ích cũng khá cao, mới làm việc có mấy ngày, tiền vé xe đã sớm kiếm lại, trong lòng bàn tay còn có một ít lương thực dư thừa.

Hắn cũng không thay bộ quần áo mới, thích đem vé thức ăn sử dụng ở trên báo chí để tìm hiểu thêm về thế giới ở bên ngoài.

Nhật báo Thâm Lam, là tờ báo lớn nhất ở nơi trú ẩn và có quyền uy nhất.

Một tờ báo tương đương với phiếu lương thực một cân.

Phiếu lương thực 15 cân có thể đổi lấy một Nguyên Tinh.

Nhìn như rất đắt, nhưng thật sự một cân lương thực ở Thâm Lam chả đáng là gì. Tiền lương hàng tuần của anh ta lên tới 3 Nguyên Tinh, hơn nữa với tư cách là người vừa mới được tuyển vào làm, Nguyên Tinh sẽ được tạm ứng trước nửa tuần lương.

Có thể nói đãi ngộ vô cùng tốt.

Ở Nam Thành thì khác, đôi khi làm việc vài ngày chỉ kiếm được hai ba cân lương thực. Chưa chắc gì đã kiếm được việc làm. Nhưng bù lại tỉ lệ trao đổi ở Nam Thanh thấp hơn một chút, chỉ cần mười ba cân lương thực là có thể đổi lấy một Nguyên Tinh.

Nhưng cũng chả có tác dụng gì, ở Nam Thanh, anh sẽ vĩnh viễn không bao giờ gom đủ 13 cân lương thực, mà Nguyên Tinh đối với anh chả có tí tác dụng nào.

Lắc đầu, Tả Triều Học không nghĩ đến những chuyện xa xôi này nữa.

Tranh thủ giờ nghỉ trưa, anh cầm tờ báo lên đọc kĩ.

[ Tin mới nhất từ Bộ Nông nghiệp: Sản lượng lương thực của quý này dự kiến sẽ tăng 30%.]

[ Đường sắt Thâm Lam dự kiến sẽ khai trương trong hai tuần, do khoảng cách xa hơn cho nên giá vé sẽ tăng nhẹ so với tuyến Lục Lâm và tuyến Lục Thanh.]

[ Viện nghiên cứu phép thuật Thâm Lam, hôm nay chính thức được thành lập, Bộ trưởng bộ hậu cần Y Liên kiêm chức viện trưởng nghiên cứu.]

[ Công tác tuyển dụng của một số quân đoàn chính thức của Thâm Lam đang tiến hành sôi nổi: Trở thành một thành viên của quân đoàn, có thời gian rảnh rỗi cho các phòng tu luyện, phòng trọng lực, không gian tinh thần và các cơ sở huấn luyện khác hàng tuần, phúc lợi cao và đãi ngộ tốt. Nhanh chóng hãy đến đăng kí, nói không chừng bạn chín là cao thủ tiếp theo.]

[ Mới đây, dưới sự chỉ đạo của giám đốc Đường, Thâm Lam và mười bảy nơi trú ẩn lớn đã tiêu diệt " Chung Yên Thần Giáo" có thế lực khổng lồ ở tỉnh Thiên Nam, đồng thời đã tiêu diệt thành công khối u ác tính khổng lồ này.]

Tả Triều Học sửng sốt, vội vàng nhìn lại một chút.

Cái tên " Chung Yên Thần Giáo", anh cũng không có xa lạ gì. Cách đây một thời gian, một thành viên của giáo phái này đã phát động một vụ tấn công liều chết khiến mọi người vô cùng hoảng sợ.

Lúc ấy, nơi trú ẩn Nam Thanh còn chết rất nhiều người thức tỉnh mạnh mẽ và Tả Triều Học tận mắt chứng kiến, cho nên anh có ấn tượng sâu sắc.

Về sau, " Chung Yên Thần Giáo" dường như biến mất, thì ra đã bị đội ngũ liên thủ của các nơi trú ẩn lớn tiêu diệt.

Tả Triều Học càng nhìn càng ngạc nhiên hơn.

Nguyên lai với sự hiểu biết của hắn, " Chung Yên Thần Giáo", chỉ là phần nổi của tảng băng trôi, đám giáo phái kia thậm chí còn có năng lực để lật đổ nơi trú ẩn cỡ lớn.

" May mà có giám đốc Đường và mấy vị đại nhân kia ra tay, nếu không tình hình ngày càng xấu đi..."

" Đúng vậy, giám đốc Đường thật sự là tấm gương cho thế hệ của mình, thực lực mạnh mẽ và còn đẹp trai nữa. Nghe nói trận chiến kia kinh thiên động địa, những nơi trú ẩn kia không biết đã chết bao nhiêu người, chỉ có quân đoàn Thâm Lam của chúng ta, ai nấy cũng đều là tinh anh... Thôi không nói nữa, ta còn phải chờ vượt qua bài đánh giá để gia nhập quân đoàn điều tra."

Người thức tỉnh đi ngang qua gật gù rời đi.

Tả Triều Học hơi dè dặt, anh còn chưa quen với sự hài hòa của Thâm Lam.

" Làm người thức tỉnh thật là tốt..."

Anh lẩm bẩm, gói gọn tờ báo cất đi, xoa xoa cái bụng no đầy của mình rồi đứng dậy đi đến trạm thu mua phế liệu.

......

Không gian tinh thần.

Sân tập " 100 mét* 100 mét* 50 mét'" màu trắng tinh khiết.

Đường Vũ nghiêm nghị nhìn chăm chú trước mặt anh, một bóng dáng giống anh y như đúc.

Sức mạnh, tốc độ, Nguyên Lực, đều lấy từ số liệu của chính anh, kinh nghiệm chiến đấu bị anh điều chỉnh ở cấp cao nhất và các kĩ năng khác nhau thậm chí còn thành thạo....

Hô ~

Ảnh phản chiếu bắp chân phải của Đường Vũ khẽ run lên, lặng yên không một tiếng động xuất hiện trước người anh, một kiếm đâm ra, khi ánh kiếm xẹt qua, hình ảnh phản chiếu đã lóe lên ở phía bên kia của hắn.

"Thuấn thân liên thứ" bộc phát, trong nháy mắt, bên người Đường Vũ xuất hiện chín ảo ảnh, kiếm quang xếp thành từng tầng, hắn ngăn cản được tám chiêu đầu tiên, nhưng vẫn bị kiếm thứ chín giết chết.

" Mẹ nó, lại chết nữa rồi!"

Đường Vũ không biết nên chửi bới hình ảnh trong gương quá mạnh hay do chính anh ta quá cùi bắp.

Trên thực tế, kinh nghiệm chiến đấu của anh không hề kém chút nào, tố chất thân thể còn vượt xa khỏi người cùng cấp. Dựa theo bảng xếp hạng thực lực chiến đấu, anh tuy chưa thử qua, nhưng +18 là ít nhất. Nếu gặp phải ma thú ngang cấp, có thể dễ dàng giết chết chỉ một đòn duy nhất.

Nhược điểm duy nhất, chính là việc thuần thục kĩ năng chiến đấu chưa có thông thạo cho lắm.

Khi xuất hiện đối thủ có tố chất tương tự như anh và kĩ năng chiến đấu lại thông thạo hơn, anh hoàn toàn bị giết chết ngay lập tức mà còn chưa kịp làm gì.

Phải nắm giữ chiến thuật và kĩ thuật chiến đấu thật sâu sắc!