Chương 419: Không giống với những gì tưởng tượng

Dưới lòng đất.

Đường Vũ bước vào một căn phòng đá rộng lớn, cao hơn mười mét, diện tích khoảng năm trăm mét vuông. Nhưng bên trong hoàn toàn không có gì, ngoại trừ có vài vế xước rải rác ở trên mặt đất, mơ hồ có thể nhìn ra được đó là một cái bình, không còn bất kì vật gì khác.

Tất cả đều đã được dọn dẹp và mang đi.

Vẫn đến trễ một bước.

" Nơi này vốn dĩ...... Là nơi xây dựng trạm liên lạc không gian?"

Đường Vũ suy đoán.

Muốn nói đến chủng loài khác, anh hiểu biết tương đối nhiều, giống như bộ tộc Khô Lâu, lúc trước bởi vì xây dựng đường hầm không gian, bộ tộc đó liền phí sức không nhỏ.....

" Đường hầm không gian và vết nứt vực sâu..... Ít nhất chúng trông khác nhau và anh cũng chưa từng thấy ở bên trong khe nứt vực sâu xuất hiện chủng loài khác, có thể làm một chút phán đoán, chủng loài khác và ma thú cả hai cũng không đến từ một hành tinh? Hay ở trong cùng một không gian.

Cũng có một khả năng khác, khe nứt vực sâu chỉ có thể làm cho ma thú đi qua, còn những chủng loài khác thì phải tự xây dựng đường hầm riêng để đi qua? Nhưng đường hầm cũng có những hạn chế về số lượng..... Không, nhiều khả năng là sức mạnh, nếu Siêu Phàm đi qua đường hầm không gian càng nhiều sẽ làm cho lối đi không được ổn định hay là phải dựa vào thời gian để được hồi phục, hay là....... Cải thiện độ chắc chắn của đường hầm."

Đường Vũ chống cằm, với kiến thức dựa vào việc đọc sách, anh đã suy đoán đủ loại khả năng.

" Đường hầm không gian của bộ tộc Hắc Ma, chắc chắn Siêu Phàm lâu năm có thể đi qua được..."

Không biết những chủng tộc này đã tồn tại bao lâu rồi, Đường Vũ chỉ có thể cố gắng đánh giá cao hơn, bộ tộc Khô Lâu đã từng xuất hiện Siêu Phàm giai đoạn tứ hai, bộ tộc Hắc Ma chắc chắn cũng có, chỉ là tạm thời chưa có qua được.

Trận pháp để hình thành đường hầm, rất có thể đã bị những thành viên tinh anh của bộ tộc Hắc Ma lấy đi.... Dù sao có thực lực đánh chết Siêu Phàm và tìm kiếm cái ngôi làng này cũng phải mất tới mười phút.

Mà những thành viên của bộ tộc Hắc Ma có thủ đoạn liên lạc bằng tinh thần.

Chỉ là rất vội vàng trong việc dọn dẹp cho nên cũng chưa có xong, từ dấu vết còn sót lại, có thể làm cho anh suy đoán một chút ít tin tức.

" Có vật liệu, chẳng phải nói rõ bộ tộc Hắc Ma sẽ sớm xây dựng lại một đường hầm không gian khác, và liên tục không ngừng vận chuyển quân lính đến trái đất hay sao?

Mối nguy hiểm tiềm ẩn có chút lớn.

Hai tên Hắc Ma Siêu Phàm bỏ chạy, chúng nó thù hận nhất chắc chắn là Thâm Lam, một khi bọn chúng mạnh hơn, càng nhiều Siêu Phàm tới đây, rất có thể trước tiên bọn chúng sẽ tới Thâm Lam để trả thù.

Nhưng không có gì để hối hận cả.

Lần này nếu không có ra tay, " Chung Yên Thần Giáo" sẽ ngày càng phát triển lớn mạnh, sớm muộn gì cũng đụng nhau. Đến lúc đó đối đầu với nhau cũng chưa chắc chỉ có bốn tên Siêu Phàm không thôi.

Mà lần này, những linh hồn kết tinh thu hoạch được, ít nhất có thể sinh ra hai tên Siêu Phàm trong lãnh địa, chờ đám Hắc Ma kia tới nơi này, rốt cuộc bên nào nhiều Siêu Phàm hơn, cũng không biết chừng.

Đường Vũ lập tức bình tĩnh trở lại.

Bức quá thì.......Đánh không lại còn không chạy được sao.

Sau khi lần lượt lục soát mấy căn phòng đá tương đối qua trọng thì thấy rất nhiều đồ vật lộn xộn bị hất xuống đất. Chắc chắn những tên Hắc Ma tinh anh chỉ mang đi một phần của những đồ vật quan trọng nhất.

Một số tài liệu như giấy tờ thì không kịp mang đi đều đã bị tiêu hủy hoàn toàn.

Từ điểm này có thể nhìn ra được bọn họ không có thiết bị không gian hay là nói không có lớn.

Nói một cách là bọn hắn quá nghèo.

Ngay cả một chút chiến lợi phẩm cũng không có để lại, có chút làm hơi quá.

Cũng may, sau nhiều lần tìm kiếm kĩ càng, ở trong góc nơi nào đó rốt cục cũng có thu hoạch.

Quả cầu pha lê liên lạc (mẹ) rốt cục anh đã tìm thấy ở nơi này.

Một quả cầu pha lê (mẹ), năm quả cầu pha lê (con), một bộ trang bị cũng không chỉ có những thứ này, nhiều hơn nữa nó đã được phân phát ra ngoài, nói không chừng có thể thông qua quả cầu pha lê (mẹ), liên lạc với những người đã nhận những quả cầu pha lê (con).

Ngoài ra, trong mật thất còn có một số trang bị rune, đạo cụ..... Làm cho anh xem trọng nhất chính là hàng chục cuốn sách ở trên kệ sách, trên đó ghi lại chính là ngôn ngữ đặc thù của bộ tộc Hắc Ma. Tạm thời đọc không hiểu, nhưng chả quan trọng.

Còn lại một ít Nguyên Tinh, tài liệu, v....v. Đường Vũ cũng không thèm nhìn, trực tiếp ném vào ba lô không gian....... Sách quan trong, những quả cầu pha lê (mẹ, con) đều đặt ở trong nhẫn không gian

......

Trong đường hầm dưới lòng đất vẫn luôn có mùi máu tươi, làm cho người ta có chút khó chịu.

Đường Vũ đi theo mùi, đi tới trước đại sảnh, mùi máu tươi càng nồng nặc hơn, xen lẫn mùi thi thể , đập vào mũi của anh ta.

Lọt vào trong mắt anh, làm cho anh nhíu mày.

Ở giữa trung tâm đại sảnh phòng đá, có một ngọn núi xương, đỉnh cao sát trần nhà, gần mười mét, máu chảy ròng ròng, vô số ruồi bay vo ve, một số đầu lâu vỡ vụn lăn từ trên xuống, phía trên có đầy giòi bọ, hai mắt trợn lên.

Mơ hồ có thể nhìn ra đó là những khuôn mặt non nớt tràn đầy hoảng sợ và tuyệt vọng.

Đó là Huyết Tế.

Đó là những đứa trẻ mồ côi đã bị giáo phái bắt cóc.

Đường Vũ nắm chặt nắm đấm, một đạo kiếm khí quét qua, đem những tên tù binh tinh anh của bộ tộc Hắc Ma, tạo ra vài lỗ ở trên cơ thể, nhưng vết thương không có trí mạng.

Chúng rên rỉ vì đau đớn.

......

Quân đoàn điều tra, quân đoàn kỵ binh, Lâm Đông và bốn nơi trú ẩn khác liên thủ, rốt cục đã đi tới ngôi làng.

Hàng nghìn người thức tỉnh đã tiến hành một cuộc tìm kiếm với qui mô lớn.

Đi tới trước một bước, lấy đi chiến lợi phẩm đáng giá nhất của giáo phái, ai cũng biết rõ, không có bát kì ý kiến gì.

Nhưng phần còn lại, vẫn còn một số thứ có giá trị.

Thâm Lam ăn thịt, bọn họ cũng uống một chút nước canh chứ.

Không có Lâm Đông và những người khác, việc tiêu diệt hàng trăm nghìn con ma thú cấp cao cũng không hề dễ dàng gì. Đường Vũ cũng không có keo kiệt..... Quan trọng nhất là bọn họ có tìm được những vật phẩm có giá trị hay không.

Dựa theo báo cáo của Không, khi liên quân tiến di chuyển đến đây, họ cũng gặp phải một số thành viên bộ tộc Hắc Ma đang cố gắng chạy trốn, một số thì bị giết, một số bị bắt. Trong số đó, có tên cấp 13 cũng bị Ngôn Đỉnh Thiên dễ dàng bắt được.

Những kẻ chạy trốn theo hướng của liên quân chắc chắn không có cá lọt lưới.

Nhưng nếu chạy theo hướng khác.......Đường Vũ cũng không có trông cậy vào các quân đoàn nơi trú ẩn lớn đều có thể ngăn chặn những tên tinh anh của bộ tộc Hắc Ma, không bị tiêu diệt hết là may lắm rồi.

Chắc hẳn có rất nhiều tên đã chạy trốn ra khỏi núi Nguyệt Nha, cho dù những người có liên hệ với Siêu Phàm hay không. Trong thời gian tới, những tên Hắc Ma có thực lực không kém này, chắc chắn sẽ mang đến phiến toái cho tỉnh Thiên Nam.

Nhưng đó chỉ là một vấn đề nhỏ.

Có thể đưa ra các nhiệm vụ cho các nhà thám hiểm giải quyết và có lẽ cũng có thể cho phép các nơi trú ẩn khác, trả phần phí hoa hồng này.

Có một câu nói như thế này.

Sử dụng chất béo của người khác để tưới rau của riêng bạn.

......

Phía bên kia núi Nguyệt Nha.

Quân đoàn nơi trú ẩn Bình Lương phải nổ tung hai kiện bảo vật quý giá, chết hơn mấy chục tên thực lực đỉnh cao, hơn 20 cao thủ cấp 9 đỉnh phong, sở trưởng của Bình Lương, đã đột phá cấp 10 cũng bị thương không hề nhẹ.

Nhưng cuối cùng cũng đánh bại hai tên cao thủ của Kỷ Nguyên thứ tư, một người chết, một người bị thương, mà người đàn ông trung niên kia cuối cùng đã chạy trốn.

Quân đoàn Bình Lương bị thiệt hại nặng nề, nhưng bọn họ cũng không có rút lui, vẫn tiến sâu vào trong núi Nguyệt Nha.

" Chúng ta tổn thất nặng nề như vậy mới đánh chết tên cấp cao của tà giáo. Nếu như chúng ta rời đi lúc này, chiến lợi phẩm chắc chắn sẽ không có phần của chúng ta!" Sở trưởng Bình Lương nói: " Chúng ta không chỉ phải ở lại mà còn phải tìm cho ra tổng bộ của đám giáo phái này càng nhanh càng tốt, để bù đắp tổn thất lần này."

" Dì sao khi đối mặt với 18 quân đoàn liên thủ của chúng ta, tổng bộ của giáo phái, chắc chắn sẽ dốc toàn lực những người có thực lực cao. Chỉ cần chúng ta có thể là người đầu tiên tìm được tổng bộ của giáo phái, chiến lợi phẩm chắc chắn sẽ bỏ vào trong túi, cho dù những nơi trú ẩn khác hỏi tới, Bình Lương chúng ta cũng liều chết đánh bại giáo phái, nói ra thật không chút thiệt thòi!"

Đi vào sâu trong núi Nguyệt Nha để tìm kiếm.

Không lâu sau, sở trưởng Bình Lương nhìn thấy một ngôi làng nhỏ ở đằng xa.

Chắc chắn không bình thường.

Đó tất nhiên là tổng bộ của giáo phái!

Ông nhanh chóng chạy tới, cũng không có trực tiếp xong vào mà nằm sấp trên mặt đất chỗ cao nào đó để quan sát.

Trong ngôi làng ở xa đông người qua lại,, nhìn có vẻ rất náo nhiệt.

" Giáo phái này, người có vẻ nhiều hơn so với những gì tưởng tượng, coi bộ có chút khó giải quyết...."

Sở trưởng Bình Lương lẩm bẩm, hai mắt mở to.

Càng nhìn, càng cảm thấy nhũng bóng dáng trong làng có chút quen mắt.

Những bộ đồng phục chiến đấu đó là đồng phục của một mấy nơi trú ẩn nào đó trong 18 quân đoàn liên thủ hay sao?

Tại sao nhìn bọn họ giống như mở tiệc?

Sở trưởng Bình Lương trợn trọn mắt, trong người không kìm nổi phun ra một ngụm máu.

Tại sao,

Lần nào,

Cũng không giống với những gi ông tưởng tượng!